- " Haru ! Tớ muốn ngắm hoàng hôn trên biểnnnn "- "Được , tớ đưa cậu đi "_____________________- "Haru , cậu ấy đâu ? "- "Haki , anh trai cậu đâu ? "_______________________- " Tại sao cậu lại làm vậy với tớ ? Cha mẹ cũng đã bỏ tớ đi rồi , cả cậu nữa sao? "________________________-"Hình như......tôi thấy Yuuna rồi"…
Một chút thông tin• Tên truyện: Hải Đường• Tác giả: Thiên Lạc • Thể loại: BG, xuyên không, lấy bối cảnh Trung Quốc cổ đại, thời đại không có thật, hơi ảo ma tẹo, đôi bên thầm mến, 1v1, HE, ngược ngọt có hết (hành là chính). Nam chính dịu dàng x nữ chính nhu nhược tự ti.• Nội dung: Hắn - một công tử danh môn lớn lên trong nhung lụa, phiêu diêu tự tại, phong lưu cũng rất đỗi dịu dàng. Một người như thế đem lòng yêu một cô gái bình thường... Nàng ấy luôn tự ti thu mình lại, không phải giai nhân tuyệt sắc, cũng chẳng có tài năng nổi trội. Vũ Trần Nguyệt nghĩ, người kia tốt đẹp như thế, mười người như nàng cũng không xứng, chẳng thà tự thu khép lòng mình lại, không để người biết. Cũng không biết tình đến từ đâu, bén rễ từ bao giờ mà đậm sâu đến thế, như thể đã khảm sâu vào trong trái tim hai người, muốn dứt cũng chẳng thể, đời đời kiếp kiếp không chia lìa. • Notes: _Có cp phụ, có xen một chút ảo cmn lòi =)). _Văn của tôi, nhân vật, tình tiết tôi tạo ra có thể khiến mọi người khó chịu, xin hãy cân nhắc trước khi đọc. _Tôi là một writer gà, viết để giải trí cũng như sìn octp thôi. Câu từ vẫn chưa hay, chưa trau chuốt, mong được nhận góp ý.…
Ánh trăng tản mát, chiếu rọi bóng mâyTự thu mình lại, hòa vào vây cá dưới đại dươngSóng biển vỗ ướt tà váy trắngMuốn người quay trở vềSóng biển xóa tan vết máuVọng tưởng cho người hơi ấmLắng nghe sâu trong lòng biểnTiếng ai đó rên rỉ dẫn lốiLinh hồn chìm vào tĩnh lặngKhông ai đánh thức ngườiNgười thích hơi thở lẫn trong gió biểnDẫm lên bờ cát ướt đẫm Người nói tro cốt nên chìm sâu vào lòng đại dươngNgười hỏi ta sau khi chết sẽ đi về đâuCó ai yêu người khôngĐời này người đã bị thế gian vứt bỏThế gian chỉ thích tươi cười với kẻ bạc bẽo Trên bờ mọ người đều mang gương mặt giả tạoCòn tiếc chi nhân gian nàyTất cả đều tan thành mây khóiKhông kịp,không kịp nữa rồiNgười từng cười trong nước mắtKhông kịp,không kịp nữa rồiCánh tay người run rẩyKhông kịp,không kịp nữa rồiKhông ai cứu người lên cảKhông kịp,không kịp nữa rồiNgười rõ ràng ghét cảm giác ngộp thở này. _-Đáy Biển-______________________________________________________________________Thiệt ra cốt truyện không liên quan lắm đâu :333tại tui thích vậy.:33…