Yêu | [Oneshot][Tân Mẫn]
"Yêu thương thì sao so được thắng thua. Yêu chỉ đơn giản là yêu"…
"Yêu thương thì sao so được thắng thua. Yêu chỉ đơn giản là yêu"…
ship loạn nên là cho mấy bạn oder nha 🙂…
drama cuộc sống dưới góc nhìn của 12 người…
Phạm Phương Anh 25 tuổi, vừa mới gia nhập tổ trọng án thành phố H được một năm thì bị điều sang tổ tuyên truyền của Sở Cảnh sát. Nhưng vừa hay lại có một chuyên án ma túy trong trường cấp ba nên dù rất ghét học hành, cô vẫn nhanh chóng lọt vào mắt xanh của lãnh đạo và trở thành cảnh sát nằm vùng mã mật vụ 00X.Không chỉ vậy cô còn tìm ra rất nhiều sự thật ẩn chứa đằng sau ngôi trường cấp ba này. Đồng thời giải quyết được rất nhiều vụ án lớn nhỏ và giúp đỡ nhiều bạn học.Sau khi kết thúc nhiệm vụ còn thành công mang mỹ nữ giáo viên chủ nhiệm về nhà.Phạm Phương Anh: Đời tôi đi học không sợ trời không sợ đất. Đi học không sợ bạn không sợ thầy cũng không sợ cô.Hà Nhất Phương: Ừm ! Nhưng về nhà sợ vợ.Phạm Phương Anh: -_-…
Tên: Cậu xuất hiện như ánh dương Tác giả: Xíng YingsNhân vật chính: Nguyễn Hoàng Đạt & Nguyễn An HạSố chương: chưa xác định Ngày bắt đầu viết: 6.5.24Ngày đăng tải: 7.5.24Ngày hoàn thành: chưa xác định Nơi đăng tải duy nhất: Wattpad Design bìa: Phanh(ảnh gốc: Pinterest)Thể loại: học đường, ngôn tình, hiện đại, chữa lành, gương vỡ lại lành, nam chính thô lỗ nhưng ấm áp, nữ chính thông minh tốt tính.Tag: Học đường, gương vỡ lại lành, hiện đại.__❌ KHÔNG CHUYỂN VER, KHÔNG REUP TRÊN CÁC TẢNG KHÁC!KHÔNG TOXIC NHÂN VẬT TRONG TRUYỆN! MỖI NHÂN VẬT ĐỀU CÓ VAI TRÒ RIÊNG NÊN HÃY TÔN TRỌNG HỌ VÀ TÁC GIẢ.MỌI THỨ CHỈ LÀ HƯ CẤU VÀ ĐỀU LÀ TRÍ TƯỞNG TƯỢNG CỦA TÁC GIẢ. CÂU CHUYỆN HOÀN TOÀN LÀ GIẢ.…
"Không có gì khiến trái tim con người ta đau đớn hơn tình cảm."Cô hy vọng xa vời, mong mỏi sẽ có một người vượt qua muôn nẻo đường đến để yêu cô, gõ cửa tòa thành tĩnh mịch trong cô: "Tôi có thể bước vào không?". Khi đó, cô sẽ mở cửa cho anh: "Vậy sau này anh không được bước ra đâu nhé!".Anh nói: "Được."Thế là họ bên nhau mãi mãi.Đây vốn là đạo lý vô cùng đơn giản, nhưng khi ấy cô không hiểu rõ được lòng mình, nhẫn tâm xua đuổi anh, còn im hơi lặng tiếng cõng theo tòa thành của mình chạy trốn suốt mười năm. Có điều, sau này cô chợt phát hiện, tòa thành trong lòng từ đó cũng không mở cửa thêm lần nào nữa.Cửa ải kia phải dùng mười năm đánh đổi, chỉ chờ người ban đầu lặn lội vượt đường xa, không màng sương gió đuổi theo bước vào.Vừa up full lại bị xoá truyện huhuhuhu.....…
N, DCAC- Tác giả: Lục LụcThể loại: Boylove, thanh xuân vườn trường, ngọt ngào, couple cục súc giỏi đánh nhau top x ngốc nghếch ngọt ngào botGiới thiệu:Minh Quang tình cờ nhặt được một nhóc ngốc.Cũng không phải nhặt được, chỉ là tình cờ gặp mặt rồi tiện tay ném cho nhóc vài cái kẹo mà thôi.Không ngờ từ đó nhóc bám anh chặt như keo 502 luôn!Minh Quang không thích nhóc, cũng chẳng muốn quan tâm đâu, nhưng mà nhóc này rất kì cục.Tại sao lại cứ muốn nhét cỏ vào mồm hả?? Thứ đó không phải đồ ăn đâu!!Minh Quang - không quan tâm nhóc ngốc - phủi đi mấy cọng cỏ trong bàn tay bẩn bẩn của đối phương, nghiêm giọng: "Này, đừng có ăn cỏ!"Tóm lại, mỗi chương là một biếng bánh ngọt nhỏ 🍰Beta: Cục cute hihiNgày đào hố: 22/2/2021 (Thật ra là 1/6/2021)Bìa: Chị Qiu ♥️SẢN PHẨM NÀY THUỘC VỀ MÌNH, VUI LÒNG KHÔNG ĐEM ĐI ĐÂU KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP (╯3╰)…
Tôi dợm nhớ ra cái hồi mà tuổi đời của mình chỉ độc một con số, người tôi đẫm mồ hôi nhưng còn chưa lớn đến thì phải bận tâm cả mùi cơ thể. Tôi chẳng nghĩ gì nhiều nên đã lao sầm vào đống cát ở sân trường giờ tan học, trong lòng háo hức được rước về trên con đường băng qua những bãi lớn là ruộng đất, quãng mà bây giờ tôi chẳng còn trông được cái chợ lấp ló ở đường chân trời nữa. Tôi cả nhớ mùi chợ trên thị xã, mùi thơm ngọt của mấy hàng súp cua nghi ngút khói và cám dỗ - thứ mà lúc nào tôi cũng muốn vòi vĩnh mẹ chỉ vì nhìn miệng người ta ăn mà thấy thèm thuồng.Cỡ đã chớm thành niên, tôi mới biết chợ thị xã dù đông cách mấy cũng chưa bao giờ gò ép đến mức phải đan chân mà đi như chợ ở đất Sài Gòn, cũng chạng vạng này nhưng là một buổi tà trời, tôi không phải tự chở mình đi làm mà thèm thuồng ly nước ngọt của tụi nhỏ ngồi sau yên xe của cha mẹ chúng, về nhà trong vô lo.******…
Văn án:Cô ấy bệnh không hề nhẹ, nhưng lại thích anh.Vậy anh đây tạm thời tin rằng cô không có bệnh vậy.- Park Jimin-----* Chuyển ver by janvierTác giả gốc: Trúc Dĩ* Tác phẩm sẽ được chỉnh sửa một vài chi tiết để phù hợp với bối cảnh, nhân vật chuyển ver và vừa ý tác giả chuyển thể. Ngay khi nhận được phản hồi tiêu cực từ phía tác giả gốc, truyện sẽ bị gỡ bỏ.…
"Cảm ơn cậu vì đã vào trong cuộc đời của mình"P/s: Góp ý cho mình tại phần bình luận và xin vui lòng nhấn sao cho mình với ạ…
Bức thư được giải nhất cuộc thi viết thư UPU năm nay :)))))…
Câu chuyện kể về tình yêu đơn phương ngây thơ của Thanh Trúc - một cô gái ít nói nhưng vô cùng chân thành, nhân hậu. Cô thầm yêu Tuấn Anh cậu bạn học sinh mới chuyển đến trường cô vào năm lớp 11.…
" không phải là em đã quên được anh, chỉ là anh không còn quan trọng với em nữa.."…
Người ta hay nói cuộc tình đầu tiên, nhất là tình yêu tuổi học trò sẽ là hồi ức đáng giá trong cuộc đời mỗi con người mãi về sau.Dù nó có thành 1 chuyện tình đẹp, 1 lần chia tay đẫm nước mắt hay thậm chí là 1 thứ tình cảm sâu đậm nhưng chỉ mãi là đơn phương..."Nếu, ngày hôm đó..."…
Tháng tư về, nó chờ hạ về. Ngày Cá chỉ phủ đầy thêm dối trá, đã có bao giờ nó tự hỏi: "Hạ đã về chưa?"…
Thế giới này luôn nhiều chuyện phiền muộn, mong rằng khi các bạn đọc câu chuyện này sẽ có được cảm giác thữ giãn sau một ngày làm việc và học tập vất vả. Xuyên suốt câu chuyện là những tình huống hài hước, nam chính độc miệng, vô sỉ nhưng đáng yêu vô cùng. Dưới đây là một phần trích đoạn nho nhỏ: "Này, này, cậu biết tin gì chưa? Nghe nói y tá Dư khoa nhi tỏ tình với bác sĩ Trần khoa ngoại đấy!" Cả ngày hôm nay, Dư Điền Điền đã nghe không biết bao người đồn thổi chuyện hiểu lầm cô tỏ tình với bác sĩ Trần rồi. Sau khi lo lắng một hồi, cô tự an ủi bản thân, mình và bác sĩ Trần không ở cùng khoa, bác sĩ Trần nhất định sẽ không biết tin đồn này! Không ngờ tới giờ tan việc, bác sĩ Trần lại tự mình đến gặp cô "Y tá Dư, nghe nói em thầm thích tôi ? " .... Nhiều năm sau đó, Dư Điền Điền mới biết, người tạo tin đồn bậy bạ ngày đó không phải ai khác mà chính là bác sĩ Trần ...…
Đây là truyện đầu tiên của mình Có gì thì góp ý cho mình nhaaa:>>>❤️❤️…
Tae: Vợ ah! Anh biết lỗi rồi😭…
dựa trên 1 câu chuyện có thật :)…