Tại lâu đài, vị lãnh chúa được nghe bí mật của cái giếng ăn xương có thể đưa người ta đến tương lai. Ông quyết định dẫn cả gia đình mình sang sống ở thế giới đó một thời gian như một chuyến du lịch ngắn trong cuộc đời dài hàng trăm của họ...=====One-shot Inuyasha. Mình dự kiến viết khoảng vài phần là kết thúc.…
Phạm Huỳnh Thanh Ngọc- Nguyễn Hoàng Anh QuânTôi gặp cậu trong một buổi chiều học Toán, là nơi lớp học tràn ngập tiếng cười, ngập tràn những thanh âm rộn ràng. Nhưng lúc ấy đối với tôi mà nói, chỉ còn có cậu mà thôi. Tiếng ve kêu rộn ràng, tiếng giảng bài của thầy còn vang trên bục giảng. Nhưng trong đầu tôi chỉ có cậu mà thôi, ừm mùa hè năm ấy chỉ có cậu mà thôi. Cậu là động lực để tôi thi chuyên, là người mà tôi ghi nhớ nhanh nhất, cũng là người mà tôi đã lãng quên nhanh nhất.Khi bước chân vào ngôi trường ấy, gặp lại cậu tôi chẳng còn nhớ cậu là ai và lúc ấy. Câu chuyện của đôi ta mới bắt đầu....Quá khứ của tôi không có cậu, nhưng tương lai của tôi chắc chắn sẽ có cậu. Cùng học, cùng chơi, cùng vui, cùng buồn, cùng san sẻ những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống. Cùng đi đến tương lai, là điều mà hai ta mong muốn.…
"Sự im lặng" có giết chết chúng ta?"-Thể loại: tình cảm, hài hước, học đường, giải trí.-Nội dung: đơn giản - xoay quanh những khoảnh khắc của các cô cậu học sinh cấp 3 - nơi có những thứ gọi là thanh xuân!-Nguồn bộ ảnh: pinterest.❤Đây là tập truyện đầu tay nên còn nhiều thiếu sót, mong mọi người thông cảm và góp ý để mình viết tốt hơn ạ!❤…
Château de Lavender - Khu biệt thự hạng sang bậc nhất Việt Nam, nơi chỉ dành cho quý tộc hay các gia đình quyền quý ở, nơi sự xa hoa và danh vọng gây mù tâm trí con người khi từng gia đình một đua nhau làm giàu, ngầm có một cuộc đua về vật chất.Giữa cuộc đua về của cải của bố mẹ, những đứa trẻ tuổi mới lớn cũng đã nảy sinh tình cảm, ngấm ngầm tranh giành người mình thương.Liệu những cuộc đua ngầm vô ích này có dừng lại?Au: Bin ( Plot là của Hye )Edit: HyeThể loại: Teenfic, HE, ngược, ongoingCre bìa: unsplash.comBrought to you by Hye & Bin in the wonderland. Please do not re-up!…
Từ một truyền thuyết lâu đời được kể lại rằng " người cá luôn tồn tại " . Cảnh Nghi -một cậu bé 4 tuổi sống tại thành phố XX, sống cùng mẹ - Mộng Dao , cha ruột đã mất trước khi Cảnh Nghi được sinh ra và cha nuôi hiện tại là Mặc Tử Sâm . Một người cao lãnh, sở hữu trong mình khối tài sản khổng lồ mà lại sợ cá ư ? Mẹ ! con cá này thật đáng thương..... không được! Sao con cố chấp vậy..... tên của cậu sẽ là Dương Kì.... âm thanh đó thật dễ chịu ...Cảnh Nghi ! cậu là nửa cuộc đời của tôi...một người đặc biệt... #bl#truyenthuyet#hocduong…
Xuyên không về thời Lâm gặp người yêu kiếp trước . Vương Nguyên kiếp trước tên Khả Ái được Lâm Kinh Vũ sủng ái , chiều chuộng . Lưu Khả Ái năm đó vừa tròn đôi mươi , môi đỏ chúm chím , nước da trắng ngần tính tình hay cáu nhưng không thể hiện ra bên ngoài , lạnh nhạt , không thích ai động vào đồ của mình hay người mình . Là Đại Tỷ của BANG ĐỒNG PHỤNG . Còn Lâm Kinh Vũ là kiếp trước của Vương Tuấn Khải tính tình lạnh lùng , thích sống một mình tự lực cánh sinh . Không thích ai đụng chạm vào đồ đạc hoặc cơ thể của mình (Au : đến thích hay ghét tụi nó điều giống nhau thiệt làm cho ta đây phải ganh tị ) . Ít nói , ít bạn và là tiêu chuẩn soái ca của nhiều nữ sinh . Là Đại Ca của BĂNG TAM HỔ TƯ SINH . Gồm nhiều nhân vật khác sẽ được bật mí sau .....…
***Phía trước là khung cảnh tàn khốc , mùi tanh của máu sộc lên khiến cậu có chút ghê tởm . Trước mắt Gia Bảo , khung cảnh dần mờ nhưng cậu vẫn gắng gượng . Hình ảnh ngày hôm nay mãi mãi sẽ khắc ghi trong đầu Bảo Người con gái cậu yêu đang chĩa súng vào thái dương người sinh ra cậu .Tiếng súng vang lên khiến Bảo choáng váng, kết thúc một cuộc tình không có lỗi .Làm sao để cậu có thể quên được em ấy ?***Nó tỉnh dậy sau cơn mê man , tác dụng của thuốc tê vẫn còn , đầu óc choáng váng . Ánh sáng đèn được bật lên làm chói mắt Nhật Ánh . Đôi mày lá liễu khẽ nhíu , định lấy tay che đi ánh sáng thì mới nhận ra mình đã bị trói . Hai tay bên dưới bị còng chặt. Đôi tay trắng nõn lại đỏ hỏn . Bên dưới chân cũng không khá là bao , nó dãy dụa nhưng càng để thanh sắt cứa thêm vào da . Cánh cửa căn phòng mở ra , có vẻ là người này là một người phụ nữ , tóc màu vàng nâu đeo khẩu trang y tế . Tay cô gái động vào một chiếc kim tiêm trong đó có thứ chất lỏng màu đỏ . Cô gái có ánh mắt xanh đi đến dao hy , cắm phập chiếc kim tiêm lên tĩnh mạch ở cổ . Nó trợn mắt , chất lỏng kia vừa vào khiến cả cơ thể Nhật Ánh nóng ran , thứ nước đỏ đi đến đâu cả cơ thể đều đau nhức như muốn nổ tung . Cô gái kia bơm sạch chất lỏng vào cơ thể rồi rút ra . Ánh mắt có chút cười .Đầu nó đau như búa bổ , não như tê dại rồi thiếp đi .Ước gì có hắn ở đây .****Dự kiến nhiều ngược =))))))…
Hii các bae.Mình mới tập viết lách và "Đóa hoa dưới nắng" chính là tác phẩm đầu tay.Mình viết chủ yếu xoay quanh cuộc sống học đường của chính bản thân nên có thể sẽ gặp nhiều sai xót.Truyện của mình ngôn từ có thể chưa được hay do trình độ của mình vẫn còn non nớt nhưng mình vẫn mong các cậu đừng toxic.Chúc các cậu đọc truyện vv.".....Anh gom vội những mảnh tình dang dởVương lại trên những lối cũ ta quaEm nhớ không,đã bao lâu rồi nhỉ?Năm tháng ấy giờ đã quá đỗi xa...Viết tặng riêng em,người con gái đã từng là cả thế giới.Viết gửi cô gái đã từng là cả thanh xuân.Tặng em người đã cùng anh qua bao miền giông tố.Nhưng đến cuối cùng,ta vẫn chỉ là người dưng.Chúng ta sinh ra vốn dĩ như hai thế giới hoàn toàn khác biệt.Có lẽ,chúng ta sẽ chẳng thể thuộc về nhau"𝐃𝚎𝚋𝚞𝚝:7.12.2023#HaNhienn…
Cuộc gặp gỡ tình cờ là khởi đầu cho một câu chuyện tình yêu ngọt ngào của Nguyễn Tú Anh và Phạm Ngọc Mai ***Đây là tác phẩm đầu tay của mình.Và sẽ không thể tránh khỏi sai sót, nên mong mọi người góp ý nhiệt tình cho Cáo Mèo để Cáo có một tác phẩm hay đem đến cho độc giả <3…
Giới thiệu: Sau hàng loạt biến cố ập đến, Chu Tuệ Nhiên bị chính người thân ruồng bỏ. Nhưng nhờ sự tuyệt tình đấy, em đã gặp được ánh sáng soi rọi quãng đời tăm tối của mình. Thế nhưng, ánh sáng ấy liệu có đủ mạnh để xóa nhòa quá khứ đau thương và dẫn lối Tuệ Nhiên bước tiếp? Hay chỉ là một tia sáng nhất thời thoáng qua - rủ chút lòng thương hại mong manh, rồi cũng sẽ lụi tàn theo năm tháng? Năm năm ấy... rốt cuộc chỉ là sự thương hại thoáng qua. Dù chỉ là một khắc động lòng, liệu có từng hiện hữu trong tim người? " Ngũ Niên Vi Quang - Vạn Niên Vi Ám. " Nửa đời sau của Chu Tuệ Nhiên có hạnh phúc hay không, chỉ mình em thấu tỏ.--- Năm đó, khi hai người tìm thấy nhau, đã có một trái tim âm thầm vỡ vụn. " Tương phùng chưa vẹn tròn đã tiêu vong. " Một năm, hai năm, ba năm, hay là một trăm năm sau, vẫn bất biến. Trái tim ấy vẫn không đổi thay, mãi mãi hướng về Chu Tuệ Nhiên.--- " Ánh nắng của ngày hôm nay không thể sưởi ấm trái tim của ngày hôm qua. Nhưng tớ sẽ là mùa xuân đến và đặt dấu chấm hết cho những bi kịch của cậu, Tuệ Nhiên. " " Tin tôi đi, bầu trời không phải lúc nào cũng màu xám. Chỉ là nỗi buồn của chị đang cố chối bỏ những ngày nắng êm. "-----Lời nói đầu: Bộ tiểu thuyết đầu tay, mong mọi người sẽ thích sự ngọt ngào của nó~.…
nàng Tô Thẩm Nhi một cô gái nghèo khó nhưng luôn có một trái tim nhân hậu, chăm chỉ làm việc để có thể gửi tiền cho mẹ ở quê nhà. Chàng Lộ bạch Thiếu sống trong một gia đình giàu có nhất nhì ở Dương Châu,có một cuộc sống sung sướng không ai bằng. Hai còn người trái ngược nhau nhưng duyên cho trời định đoạt chỉ cần một cú nhày lầu đã xảy ra vô số chuyện tình yêu của hai người...…
Truyện "Thanh Xuân Của Cậu Và Tôi" viết về tình yêu tuổi học trò trong sáng của Nam dành cho Tuấn. Nhưng tình cảm ngây ngô ấy vì những vết ngăn cách giới hạn của xã hội, những tự ti, và ngại ngùng của bản thân bị cất giữ quá lâu ràng buộc, khiến cho cả hai đều yêu nhau nhưng lại phải giữ tình cảm ấy lặng thầm cho riêng mình để rồi chấp nhận đánh mất nó…
Ngụy Thương nhìn bầu trời hồng hồng dưới ánh chiều tà , đẹp đẽ vô cùng như màu pastel trên chiếc áo yêu thích của Tạ Đồng Ni. Mưa lây phây, gió thổi cuồn cuộn rít lên từng hồi cuốn những chiếc lá khô vàng úa đập vào người anh.Ngụy Thương cười lạnh, khung cảnh thê lương kỳ lạ. Ráng chiều hồng phấn thay bằng bầu trời giăng đầy mây đen mù mịt. Ngụy Thương vô cảm nhìn khung cảnh trước mặt, khẽ lẩm bẩm mấy câu thơ Mưa lây phâyTrời đổ gióÁnh tà mấtEm buông tayMưa vẫn đóGió vẫn đâyAnh vẫn vậyChỉ thiếu emTình yêu ấyDù thế nàoCuối cùng vẫnKhông giữ đượcDuyên không cònPhận không buộcThời không đổiTa chia xaCánh hoa tànLá cây khôHồ nước cạnChưa hết yêuTạ Đồng Ni ngồi trên thành ban công nhìn khu phố kênh đào sầm uất, thuyền đò đi lại không ngớt. Ánh nến từ những nhà hàng ven kênh hắt xuống mặt nước, khung cảnh thêm lãng mạn,như làm nền cho các cặp đôi ngồi đò trên kênh. Trong lòng dâng trào chua xót, khoé mắt Tạ Đồng Ni ươn ướt. Tình đầu đẹpRồi cũng tanHoa có đẹpRồi cũng tànNước đong đầyRồi cũng vơiTình cũng vậyRồi cũng hếtBiết thế rồiCớ sao yêu?Biết kết cụcVẫn cứng đầuLiệu cách cô cả nửa vòng trái đất có còn nhớ cô không?…
Một câu chuyện lỡ vẩy bút ra, lấy cảm hứng từ những ngày tháng mà cái "tôi" còn sống bên "thiên thần"." Đứng trong căn phòng ngập màu nắng buổi xế chiều, tôi nhìn cô gái mình yêu thương đầy điên loạn.- Đôi mắt tuyệt đẹp đó... Cứ mỗi khi đôi mắt em lạnh lẽo nhìn xuống và cho tôi thấy được cuộc sống tôi vô giá trị đến nhường nào... Nỗi đau này. Đau quá! Đau thấu tận vào trong tim tôi. ......- Đúng là vẫn... Không thể tha thứ được. Những cảm xúc đang trỗi dậy trong lồng ngực tôi lúc này, dẫu là gì, thứ tôi cảm thấy duy nhất vẫn là... "___ Gửi cậu, câu chuyện đầu tiên.…
Hàn Tuyết Băng mất ba mẹ từ năm 7 tuổi, để mau một căn nhà và giao cho dì dượng nuôi, tới nay cũng đã 11 năm rồi. 18 tuổi là cột mốc thay đổi cuộc đời, khi ngôi nhà bị bán đi để trả nợ cho dượng. Chủ nhân mới của ngôi nhà là Đại Ma Vương Trần Minh Hay - tính tình kì lạ, không lạnh lùng cũng không ấm áp, cứ như trẻ con nhưng đôi lúc lưu rất trưởng thành. Sống cùng nhau dưới một mái nhà, tạo nên những tình huống dỡ khó dỡ cười... Cậu và tớ... "Trần Minh Hạo, tớ thích cậu." "Hàn Tuyết Băng, đồ ngốc, tớ cũng thích cậu."Tác giả: HatuThể loại: Sủng, Ngược xíu…
An Nhi và Quốc Khang trở thành bạn cùng bàn chẳng mấy thân thiết. Cậu không muốn nói chuyện, còn cô thì sợ bản mặt lạnh tanh đó.Một bài kiểm tra văn đã kéo hai con người thấp điểm, đồng cảnh ngộ trở thành bạn bè xã giao. Cô cũng phát hiện ngoại trừ cái môn đầy thơ mộng này thì cậu chẳng gặp trở ngại với thứ gì. Cô ngưỡng mộ sự học giỏi của cậu, còn cậu thì thắc mắc cô lấy đâu ra sự vô tư khi bị điểm thấp như thế.Cho đến một ngày, An Nhi lỡ tay cướp mất con điểm 10 của Quốc Khang. Thấy không có cách nào xóa đi món nợ ân tình, cô quyết định tự biến mình thành con nợ mặt dày và khó quên trong lòng cậu.Giờ kiểm tra lý: "Ê Khang, đáp án từ câu 10 đến câu 20 là gì?"Giờ kiểm tra hóa: "Ê Khang, đáp án của tớ với cậu khác nhau, vậy tớ sai hay cậu sai?"Giờ kiểm tra sử: "Ê Khang, tớ lỡ chép phao chỗ này xấu quá không nhìn được. Cậu có nhìn ra là chữ gì không?"Giờ kiểm tra toán: "Ê Khang, câu cuối đó sao mà chứng minh được. Tớ thấy bấm máy tính là ra, hay tớ ghi vào như thế nhé?""Ê Khang, cậu nghe tớ nói gì không?""... Im lặng! Đừng hỏi nữa. Mau chép vào, sắp hết giờ rồi kìa.""Ok!"…