Nắng Hạ Chiếu Rọi Trên Đại Dương Bao La
Tuổi trẻ đôi khi không phải là một câu chuyện trọn vẹn, mà là những khoảng lặng chứa đầy cảm xúc chưa kịp gọi tên. Là ánh mắt nhìn theo mà không đủ can đảm bước tới. Là một cái tên từng viết vào bìa sau cuốn vở, rồi âm thầm xóa đi trước khi ai đó nhìn thấy. Là người mà ta chưa mơ tới, nhưng mãi mãi không quên cảm giác khi ở gần. Từng điều nhỏ ấy, khi gom lại, hóa thành ký ức rực rỡ mà sau này mỗi lần nhớ đến, lòng lại nhói lên một chút - không phải vì tiếc nuối, mà vì biết rằng những ngày tháng ấy, dù ngắn ngủi, vẫn là khoảng trời đẹp nhất của tuổi trẻ.Không ai nói ra điều gì, nhưng ánh mắt mỗi lần chạm nhau lại khiến tim người kia đập nhanh hơn một nhịp. Kỷ niệm đó không cần lý do để nhớ, vì bản thân nó đã là điều gì đó quá đỗi ấm áp - như một bản nhạc quen thuộc, chỉ cần nghe lại một giai điệu cũng đủ để lòng bồi hồi.Thanh xuân ấy không ồn ào, không hứa hẹn, nhưng luôn khiến người ta muốn giữ mãi trong tim.…