Bạn thực sự hiểu chính mình chứ? Những gì bạn thể hiện ra bên ngoài có giống như những gì diễn ra bên trong bạn? Dường như chính mình đang rất mâu thuẫn. Đứng giữa ranh giới của người lớn và trẻ con, gắng gượng chạm tới hai chữ trưởng thành trong khi bị tính khí trẻ con giữ lại. Cùng vào xem thế giới tâm hồn đang hỗn loạn, phức tạp cùng mình được không?…
Kể về một thiếu niên khác người có suy nghĩ là nhận thức ấn tượng luôn suy nghĩ những câu hỏi mang tầm vĩ mô vũ trụ cậu ta đạt tới cảnh giới là thức tỉnh tâm hồn và ý thức mạnh mẽtruyện sẽ theo hướng có hệ thống sức mạnh và cảnh giới rõ ràng Dưới đây là thiết kế sơ đồ cấp bậc sức mạnh cho hệ thống, được chia rõ ràng theo tầng - cấp - giai đoạn với diễn giải cụ thể:🔹 Tầng Cơ Bản (Phàm Nhân - Người Thức Tỉnh)1. Cấp 1 - Thức tỉnh sơ cấpBắt đầu nhận thức được tinh thần lực.Khả năng dùng sức mạnh từ ý chí.2. Cấp 2 - Thức tỉnh trung cấpTăng cường cảm nhận vũ trụ.Có thể tác động vào vật chất xung quanh.3. Cấp 3 - Cường hóa tinh thần lựcKhả năng tạo ra kết giới tinh thần, điều khiển tâm trí yếu hơn.---🔸 Tầng Bán Thần (Giao tiếp với Vũ Trụ)4. Cấp 4 - Bán ThầnCó thể mượn 1 tia năng lượng vũ trụ.Thân thể bắt đầu chịu được lực lượng vượt tự nhiên.5. Cấp 5 - Chi ThầnMượn được 2 tia năng lượng, gấp đôi sức mạnh.Có thể mở được cánh cửa dẫn sang "ý thức chiến".---🔺 Tầng Ý Thức Thăng Hoa (Tái sinh - Diệt thân xác)🔹 Đột phá bắt buộc: Phá hủy thân xác - giữ lại ý thức. Từ đây, các trận chiến là "ý thức chi chiến".6. Cấp 6 - Bán Nguyên Thủy Ý ThứcDùng năng lượng vũ trụ tạo ra Galaxy Body (cơ thể vũ trụ tạm thời).7. Cấp 7 - Nguyên Thủy Thần ThứcCó thể tự vận hành vũ trụ nhỏ.Đã gần như tách rời khỏi vật chất.8. Cấp 8 - Thánh Nhân Thần ThứcCó thể thay đổi quy luật trong một vùng không gian nhất định.Biến ý chí thành thực thể.…
mình viết theo cảm xúc, mức độ sợ hãi và tiêu cực của bản thân. mọi thứ mình viết mang xu hướng hoài nghi về cuộc sống và có chút khó hiểu.mình muốn gửi vào wattpad tất cả những gì mình cố gắng viết. dù nó tệ hại lắm..hy vọng rằng các bạn sẽ thích nó, hoặc là không một ai thấy tác phẩm này. đây là nơi mình sẽ viết về những gì mình mệt mỏi nhất, những nỗi sợ với những con người bản tính của họ. mình thực sự, rất sợ thế giới này.From: Nguyễn Thế Dương (clumseeyou).…
Đây là nơi tung hoành với những cái hố siêu to khủng lồ của t.Vì lười viết nhưng mà cứ đến đêm là đầu luôn bật ra ý tưởng nên t quyết định tạo ra cái fic này để viết giải toả nỗi lòng khổ sở của một con au không có bồ ngày ngày đi hóng ké cơm chó này. Sẽ có truyện vui, truyện buồn khác nhau tùy theo tâm trạng, mong mọi người thông cảm. Được rồi không nhiều lời nữa, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!Ngày đăng: 1/1/2022…
Đây chỉ là một chút tự truyện của bản thân nên có thể hơi mang tính cá nhân. Nói về những chuyện xảy ra thường ngày, hoặc 1 số hoài niệm, hoặc về tương lai…
CHÍNH TÔI LÀ TÔIMỗi hoàn cảnh là mỗi một câu chuyện cần được sẻ chia.Tác giả : PeeNXS: 6/7/2021Tình trạng đang cập nhật từng trang mộtChưa biết rõ số chươngNguồn ảnh : PinterestEdit ảnh : Bee(*) Đây là một câu chuyện không có thực được tôi tưởng tượng nên. Không có thực nhưng không có nghĩa không xuất hiện trên thế giới này. Nên không lý gì sẽ bàn ra tán vào...# Một vài lời giới thiệu khái quát.Tôi đang tìm bản thân mình nhưng lại chẳng có một câu hỏi nào để giải đố để đi đến cái kết mà tôi mong muốn thật sự và tôi phải làm sao đây vì tôi chẳng có ai ngoài chính bản thân tôi.Truyện chỉ đăng duy nhất tại Wattpad by Bee. Mọi trang khác đều copy.* LƯU Ý: TRUYỆN BAO GỒM NHỮNG TỪ NGỮ THÔ TỤC => ĐÂY KHÔNG PHẢI CHUYỆN "TÌNH CẢM"!Yêu quí truyện thì cũng hãy yêu quí tác giả.Xin chân thành cảm ơn vì đã đọc!…
Trong chiếc tủ lạnh ở cuối căn bếp, có một quả quýt màu xanh nhạt bị để quên rất lâu. Nó không được chọn vào rổ trái cây, cũng không được bày lên bàn ăn. Chỉ nằm lặng im trong góc, giữa một hộp dâu đã đông đá, củ hành khô lăn lóc, mảnh bánh mì mốc meo bị khuyết một mảnh, củ gừng toả mùi cay nhẹ từ vết cắt sắt lẹm hôm nào, hủ dưa chua đã lâu chưa từng ai đụng vào,quả trứng dù bề ngoài láng mìn nhưng bên trong đã ôi thiêu mục rữa, quả ớt sắp khô vẫn mang sắc đỏ rực.Và vào một đêm không ai để ý, khi đèn tủ lạnh bật lên lần thứ một trăm mười hai, quả quýt bắt đầu biết nói.Nó cất tiếng bằng những câu hỏi. Nó tự hỏi vì sao mình không chín kịp, vì sao không ai chọn nó, và nếu không ai ăn nó... thì mình sống để làm gì?Và rồi, những món ăn cũ kỹ kia cũng bắt đầu cất giọng. Chúng kể cho nhau nghe về những ngày được yêu thương, những khoảnh khắc được người ta nhớ đến, và cả lúc bị bỏ rơi trong im lặng.Câu chuyện bắt đầu từ một quả quýt chưa chín, nhưng dần dần, lại là hành trình khiến trái tim bạn trưởng thành.Bởi vì hóa ra, điều giản dị nhất trong cuộc sống - cũng có thể dạy ta những điều lớn lao nhất:Rằng ai cũng từng bị quên lãng,rằng có những tình thương đến muộn,và rằng trưởng thành không phải lúc nào cũng là chín mọng và ngọt ngào - mà là khi ta biết sống, biết chờ, và biết tin mình vẫn đáng giá.Chào mừng bạn đến với câu chuyện của Quýt, của Nữ Hoàng Dâu, của cụ bà Dưa, Gã Bánh Mốc, Bé Trứng lo âu, Nàng Ớt Nổi Loạn, Gừng Cay .Mong bạn hãy lắng nghe lời thì thầm của nh…
Tôi mong muốn được phát triển bản thân và tôi nghĩ các bạn cũng giống tôi .Mỗi sáng tôi dậy 5 giờ sáng để học ,lắng nghe các chủ giảng chia sẻ về tư duy để thành công .Đối với một sinh viên như tôi thì nó vô cùng có ý nghĩa . Tôi chọn thành công .Tôi biết rằng sớm muộn gì bản thân cũng sẽ rời xa gia đình để sống cuộc sống mà mình đã chọn ,Việc viết ra cuốn sách này để các bạn cùng đọc và tôi có thể đọc nó mội lúc . Xin gửi tới tôi của tương lai rằng hãy luôn sống tích cực ,yêu gia đình không ngừng cố gắng để bản thân có thể giúp gia đình ,chăm sóc cho cha mẹ và cho cả chính bản thân mình nhé 1…
Tên: Sống?Tác giả: NaJu_________________________________________Cuộc sống này rất vô thường Ta phải sống sao cho vừa lòng người đâyGia đình, bạn bè, tình yêuLiệu có tự do, hạnh phúc trong đấy không?…
Bảy con người mang trong mình bảy cái gen giống nhau...cơ mà tâm hồn, lời nói...và...thậm chí là cả tính cách của bảy người đó cũng vẫn hoàn toàn khác nhau như biết bao con người trên thế giới...nhưng...họ đều có chung một dòng máu...cũng như chúng ta vậy....…
Tôi có thể đặt ra những cái tên "mĩ miều" như vậy dựa trên vẻ bề ngoài và bên trong của ai đó.Cái tên "Kẻ độc hành" do tôi tự nghĩ ra cho mình. Nhưng điều đó không có nghĩa tôi là phượt thủ hay gì đó. Nó gần như là biểu tượng của tôi. Gọi là kẻ độc hành cũng không phải là tôi mồ côi hay chẳng có gì. Độc hành chỉ đơn giản là sống cuộc sống của mình với thời gian thôi mà thôi.Thể loại : Tâm lý, cuộc sống hàng ngày. Liên quan: "Có gì trong trái tim?"Author : NayDal_NDNO.- Đừng chơi đạo.- Truyện này 100% do NayDal_NDNO viết và tự nghĩ ra. Đừng nói đây là của bạn A hay thằng B. Nếu có, hãy nói chuyện nghiêm túc.- Xin phép trước khi đăng nơi khác.- Cảm ơn đã ghé thăm. ~~{ Muốn đạo? :) }…