Nhà chúng ta gần nhau, là hàng xóm thân thiết, là bạn học cùng lớp thời tiểu học. Cớ sao tôi và cậu suốt mấy năm qua chưa bao giờ nói chuyện với nhau? tại sao vậy, tôi yêu cậu rất nhiều. Tôi và cậu đã bỏ lỡ nhau bao nhiêu lần rồi? Rốt cuộc cậu có thuộc về tôi không?…
Tôi yêu em. Cũng không biết từ bao giờ tôi lại thương em đến vậy.Tôi thực muốn thấy nụ cười của em, nụ cười nhẹ như ban mai, nhưng lại có gì đó thật chua xót. Những điều tưởng chừng như thật đơn thuần, đối với em lại luôn là một bài toán khó, một thế giới quan đầy nước mắt.Tôi không hiểu em, tôi trách cứ em và nói rằng em chỉ đang phóng đại cảm xúc. Kỳ thực không phải vậy, em đau đớn và bài trừ cảm xúc của chính mình, của cả người khác.Tôi ở đây, là để đem đến cho em nụ cười không có chua xót, và cho em thêm một trái tim vốn đã vì em mà ngả ngón.…
Viết theo những chuyện nhỏ nhặt mà au góp nhặt trong đời thường.❗️Văn phong đời thực, sát văn nói, không có từ ngữ văn chương ( nếu có là do quen tay ). Nếu bạn muốn đọc tiểu thuyết nghiêm túc thì không hợp với bạn❗️❗️Có chửi thề nhưng sẽ hạn chế tối đa ❗️Bối cảnh trường học Việt Nam nhưng vì 1 số lí do riêng khó nói nên tên sẽ được thay giống bên Trung. CHỈ CÓ TÊN THÔI!!Cp: Hsg Cổ Đoàn x Hsxs Mạn Tông…
Vào một ngày trời trong xanh, nắng hiền hoà, tiếng chim vui đùa chim chíp cùng tiếng đánh bóng bồm bộp. Tại sân tập bóng của trường Fukurodani đã xảy ra một chuyện mà không một ai nghĩ tới...…
"Cố Tư Lâm,tôi yêu cậu,ở bên cùng cậu trải qua hạnh phúc,bên cậu mỗi khi cậu khó khăn,cũng sẽ vì cậu mà chết...""Triệu Khánh Hoàng!Tôi không cần vì tôi mà cậu chết,cũng không cần chịu khó khăn cùng tôi mà đau khổ,tôi chỉ cầu xin cậu...cầu xin cậu ở bên tôi mãi mãi,được không?""Được..."…
Chúng ta là người xa lạ nhưng quen thuộc nhất. Là người mà cả đời này muốn quên nhưng không có cách nào quên được. Anh là người ấm áp nhất em từng gặp, là người mà cả đời em cũng không trả hết ân tình. Còn em là người con gái duy nhất anh yêu đến điên dại, là người từ đầu đến cuối anh muốn bảo vệ, là việc cố chấp nhất trong cuộc đời của mình.Năm năm không dài không ngắn, nhưng lại để lại trong lòng mỗi con người họ nỗi đau không nguôi. Họ đã yêu hết tuổi trẻ và thanh xuân của mình, đổi lại họ được những gì?Các bạn hãy đón xem truyện của mình nhé. Truyện sẽ được cập nhật vào những ngày mình có ý tưởng mới. Cảm ơn các bạn rất nhiều. <3…
"Tớ không chết. Đừng tin họ."Ba năm sau cái chết bất ngờ của Minami - người bạn thân nhất của Ruka, một bức thư bí ẩn xuất hiện trong đêm mưa. Không địa chỉ, không dấu bưu cục, chỉ có dòng chữ khiến trái tim Ruka đóng băng: "Tớ không chết."Từ đó, Ruka bị cuốn vào vòng xoáy của những ký ức chưa khép lại, những manh mối kỳ lạ, và sự thật tăm tối mà ai đó đã cố chôn vùi suốt ba năm. Cô quay lại nơi bạn mình "tự tử", và phát hiện ra dấu hiệu chứng minh có người đang theo dõi cô - hoặc... đang cố nhắn nhủ điều gì đó.Bức thư là thật. Cái chết có thể là giả. Và Minami... có thể đang ở đâu đó, giữa ranh giới của sự sống và bí mật.Một cái chết không lời từ biệt.Một lá thư không có người gửi.Một sự thật đáng sợ đang chờ được khai quật.…
Chuyện về thời thanh xuân cấp 3 và câu chuyện tình yêu học đường.Lần đầu viết truyện.À nếu ai đã đọc dù là chap 1 xin hãy cho mình chút ý kiến của mấy bạn nha!…
Tuổi trẻ là tuổi của những hồn nhiên,háo hức và mộng mơ. Liệu có thật vậy?Hay chỉ là những đêm đen u tối,mịt mờ,vô định. Dù là gì,là đẹp đẽ hay bi lụy,tất cả cũng sẽ qua!Thể loại:ngôn tình,học đường,nhẹ nhàng,ngược.…
Gặp nhau là duyên, bên nhau là nợ, đúng người đúng thời điểm là hạnh phúc.Câu chuyện về đôi nam, nữ với một quá khứ đau khổ. Hai người họ ban đầu không liên quan gì đến nhau, vô tình một vài chuyện xảy ra mà bắt đầu nảy sinh tình cảm.Thế nhưng ông trời vẫn không để họ dễ dàng đến được với nhau.…
Giới thiệu:Ba người chúng tôi là bạn học cùng tham gia thi học sinh giỏi.Hai cậu ấy đều là học sinh giỏi Toán, nhưng một người tham gia thi chính thức, một người đã bị loại từ vòng loại cuối cùng. Tôi là học sinh giỏi Văn, yêu cái đẹp đến mê muội. Chúng tôi trùng hợp va chạm với nhau.Nhưng trong tai nạn ấy, tôi và Lâm Duy lành lặn an toàn, Nghiêm Giang chìm trong bóng tối. Cậu ta phải trả giá, đó là điều đương nhiên.Lời nhắn:Tớ chỉ viết cho vui thôi, nếu đọc truyện mất não chỗ nào thì góp ý để tớ sửa nhé. Cũng có thể sẽ có vài chỗ bị lậm QT, mọi người có thể chỉ ra để tớ sửa ạ. Truyện hoàn toàn lấy ý tưởng từ hiện thực, không có yếu tố kì ảo, có sử dụng ngôn từ gây khó chịu nhưng hạn chế hết mức có thể. Không có cảnh H, kén người đọc vì có liên quan đến vấn đề tâm lý con người. Tần suất ra chương mới sẽ khá thưa thớt, vì bản thân tớ cũng bận, với cả gõ chữ tùy cảm hứng. Cảm ơn mọi người đã ghé thăm. Rất mong nhận được sự yêu thích và góp ý từ mọi người. Mong mọi người khi đọc truyện của tớ sẽ cảm nhận được những điều mà tớ gửi gắm. Thân ái.…
Trần An Nhiên - một cô gái 15 tuổi sống cùng ba mẹ và anh trai. Trong một lần đi lạc trong ngày khai trường, cô gặp và yêu thầm Trương Thiên Hạo - thiên tài của trường cô đang học. Từ hôm đó cô và đám bạn quyết định lập kế hoạch theo đuổi anh, nhiều tình huống hài hước đã diễn ra khi thực hiện kế hoạch" cưa cẩm" của mình.Mọi chuyện vẫn êm đẹp cho đến ngày sinh nhật tròn 17 tuổi của cô. Cả gia đình cô bị giết chỉ sau 1 đêm. Cô bị bắn suýt chết và vô tình biết được mình là con nuôi, gia đình thật của cô là tổ chức bí ẩn mang tên Black Rose và kẻ thù giết hại gia đình bố mẹ nuôi cô là tổ chức X. Điều làm cô bất ngờ là ông trùm của tổ chức X có một người con trai, tên của người con trai đó là Trương Thiên Hạo.…
Bạch Ngọc Đường x Triển ChiêuĐôi lời:Ai biết cặp Thử Miêu này chắc ít nhất cũng đại học rồi, tôi ngựa ngựa nên lật lại cặp đôi tui theo đuổi cả thanh xuân, nghe lạ mà quen, chính là hai nam thần Bạch Ngọc Đường x Triển Chiêu đó ạ.Tui viết theo đam mê và tiếng gọi con tim, ai còn muốn hồi tưởng cùng tui thì hai, ba... nhào vô!!!…
Những ký ức mơ mơ màng màng mà tôi không thể nào nhớ rõ.Đây có thể coi là một quyển ký sự của tôi, một con người sống nội tâm thấy rõ, tôi ít khi tâm sự nhiều với ai, tôi muốn nơi để viết để giải toả tâm trạng cua mình ra, tôi muốn được viết cảm xúc của tôi về nàng.Người con gái tôi thương.Và những câu chuyện nho nhỏ xung quanh bản thân tôi, học đường, hay tình cảm.Nó có thể sẽ nhạt nhẽo lắm. Nhưng tôi vui là được.Tôi không giỏi bày tỏ gì. Biết gì viết đó, văn phong thì lủng ta lủng củng. Nghĩ gì nói đó, chỉ đơn giản là những suy nghĩ của tôi về những thứ xung quanh.Câu chuyện về những thú siêu siêu vô tri đến từ góc nhìn của nhỏ mê ngủ này.Thời gian, tôi sẽ kể khi nào chán thì thôi.Suy nghĩ của tôi sẽ hơn khác người một chút hehee.Cảm ơn đã đọc những lời tâm sự nho nhỏ này.Nàng ơi nàng hỡi.Nàng tìm ra nick này thì cứ tìm đi, tôi hóng bình luận từ nàng lắm đó.Tôi mê lắm, tôi thích lắm, tôi thương lắm nàng ạ.Tôi khoái lắm, tôi yêu lắm, đố nàng bắt được tôi, đố nàng tìm được tôi nè.…
Tác phẩm của Đồng Hoa đã kết thúc với cái kết OE. Đây là một cái kết khác, mình và bạn mình viết để thỏa lòng day dứt của chúng mình. Cái kết của Đồng Hoa rất hay, đó là cái kết tất yếu. Thanh xuân qua đi để lại trong lòng ta nhiều vấn vương tiếc nuối. Nói Kỳ Kỳ không có gì tiếc nuối là không đúng, chỉ là cô biết tiếc nuối cũng không có nghĩa lý gì, cô vẫn phải bước về phía trước...Chúng mình với lòng nhiệt huyết tuổi trẻ, chúng mình không muốn có một cái kết dang dở như vậy. Dành tặng các bạn cái kết HE của chúng mình. ❤❤❤…