an mon
…
Tin tức hàng ngày…
Yết chuyển ver vì thích truyện này thôi chưa xin phép ai cả nếu bạn đăng truyện bắt gỡ mình sẽ gỡ :))…
Không phải Yuqi kỳ cục đến mức cứ nhìn chăm chăm vào người khác đâu. Chỉ là cô nàng ngồi ở nơi kia trông cứ cuốn hút sao ấy, giống như vết ngứa râm ran nhưng chẳng thể gãi, cứ khiến cô phải ngước nhìn.author: shuhuaflvr (vminprnt)…
Một số làm nhảm về artbook của tớ thôi =))…
Tặng cho chị, vì đã luôn ủng hộ tôi.Tặng cho bạn, vì đã luôn lắng nghe và nói với tôi.Tặng cho tôi, vì đã luôn mỉm cười.Tôi nghĩ, mỗi người trong chúng ta đều như những cái cây vậy. Từ ngày có mặt trên thế giới, tự bản thân đã cố gắng rất nhiều. Dù là tôi, là bạn hay là chị, ai cũng cần những cơn mưa đầu mùa, mưa rào, mưa đá. Bởi vì qua đó, chúng ta mới mạnh mẽ, trưởng thành và vươn lên.Tặng cho những người tôi quen, vì đã luôn cố gắng…Thể loại: Tình cảm, học đường (và tí tẹo kiến thức Sinh học được viết bởi một con bé ngu Sinh)…
tác giả :Atèo - sama ngạo kiều mĩ nhân băng lãnh (công) x hắc hóa tàn nhẫn (thụ) văn án cuộc đời hay số phận thật sự là cái gì? hắn không hiểu cũng không thể hiểu nổi, mà người ta nói con ngươi sẽ có vui có buồn đó là cuộc đời ai cũng sẽ thử, không ai sống mãi với nỗi buồn, mà cũng chẳng ai có thể chìm đắm trong vui sướng một đời được,cũng như ông trời luôn công bằng cho ngươi cái này sẽ lấy lại cái khác từ ngươi. nhưng có lẽ hắn là một trường hợp đặc biệt, ông trời đã bỏ quên hắn mất rồi ông ta thậm chí còn chẵn buồn cho hắn biết cuộc đời là gì, hắn chỉ biết ăn và sống,hắn chẵn biết cái gì là vui cuộc sống của hắn chỉ có sự đau khổ bất đắc dĩ, bất lực vởn quanh, hắn chưa từng cảm nhận được niềm vui thật sự, cho đến khi người nọ xuất hiện đem ánh sáng cứu rỗi cuộc đời mờ mịch tối tăm vô hồi kết của hắn thế nhưng người nọ cũng là kẻ nhẫn tâm không chút lưu luyến chặc đứt thứ ánh sáng cuối cùng kia ,để lại là sự trống rỗng, hắn đã quen rồi nhưng một kẻ sống trong bóng tối thật lâu một khi tìm được ánh sáng cho đời mình làm Sao có thể chấp nhận mất đi nó dễ dàng, hắn sẽ dùng hết đời để nếu kéo người nọ dù có vạn kiếp bất phục cũng quyết không hối. để ở bên người nọ hắn khép lại tất cả cảm xúc như vỏ bọc vô tình đem con người thật của hắn cất vào thật sâu, làm một kẻ vô tình chỉ yêu thương duy người kia dành tất cả biến nó thành tình yêu hoàn mĩ nhất đẹp nhất hai tay dân tặng người.lại Bị người đạp đổ không thương tiếc chi "haha ta ...tự bi…
Tên truyện: Định mệnhTên khác: Vô tình xuyên không, vô ý thích emThể loại: BHTT, tự viết, thuần việt, xuyên không, 1x1, có ngọt có ngược, thị giác luân phiên thay đổi, HE...Nhân vật chính: Đỗ Thị Hạnh (Trịnh Mỹ Hạnh) x Trần Quỳnh TrangNhân vật phụ: Trần Văn Hổ, Trần Hoàng Minh, Trần Hoàng Nghĩa, Đặng Thị Thơm, Trịnh Sĩ Liêm, Tèo, Tí, Mẹo, Mùi...Một câu tóm tắt: Vô tình xuyên về quá khứ, phải lòng em lúc nào không hay.------"Định mệnh đưa tôi đến nơi này.Định mệnh buộc tôi sống khép kín, tách biệt với mọi thứ xung quanh...Định mệnh thao túng cuộc đời tôi, biến nó thành một vờ hài kịch, còn tôi là tên hề chỉ biết tuân theo những gì có trong kịch bản. Nhưng có một thứ định mệnh không thao túng được, đó là tình yêu tôi dành cho em.Định mệnh không cách nào ngăn tôi yêu em, nhưng lại có vô vàn cách để em rời xa tôi mãi mãi. Tôi hận "định mệnh", càng hận hơn sự yếu đuối bất lực của mình lúc này.Chuyện đến nước này, em kêu tôi phải làm sao đây hả, em ơi?!"----------Ps: Tác giả vẫn là tay mới, sẽ có nhiều chỗ diễn đạt không được trôi chảy, cốt truyện chưa mạch lạc lắm (tác giả sẽ cố khắc phục hai nhược điểm lớn này). Nếu có góp ý, vui lòng lịch sử hòa nhã, tác giả sẽ lắng nghe và tiếp thu. Mong được mọi người ủng hộ ạ!…
Em đã khóa chặt con tim... nhưng sao lại vô tình bị anh làm cho rung động. Truyện được viết trên câu chuyện thật của tác giả nên mong mọi người đón nhận. Truyện sẽ khiến bạn bất ngờ vì chúng ta sinh ra sẽ có nhiều mối quan hệ và gặp rất nhiều con người và chúng ta sẽ không biết cuộc đời mình sẽ như thế nào.…
"Bạn có muốn sống ở thị trấn Sao Băng?"…
Câu chuyện tin nhắn của Todoroki Shouto và Midoriya Izuku.…
-"Tae ơi..."-"Lại uống hết sữa chuối nữa à?"-"Dạ vâng..."-"Bé uống nhiều như thế không sợ mập sao?"-"Không ạ!"-"Tại sao?"-"Trước đây anh nói, mập hay ốm gì anh cũng yêu"-"Trí nhớ em tốt thật đó"-"Tất nhiên rồi"-"Thôi để anh mua cho"-"Anh là nhất! Yêu anh xã!"HE!!!…
"Atsushi, Ranpo ?""mình thật sự đã được quay trở về năm 18 tuổi rồi sao ?"cp/otp phụ đã has trên tag, switch thì im lặng giúp tớ❗️truyện có thể sẽ hơi ngắn và ra chap không đều, vui lòng không giục utdate giúp mình ạ❗️…