"Anh hôn em đi." Trong khoảng không gian nhỏ bé do Vương Sở Khâm bao bọc, Tôn Dĩnh Sa ngước lên. Khoảnh khắc đó, dường như toàn bộ những bông tuyết của thế giới đều ùa về phía cô. Cô khẽ nhắm mắt, nhón chân, đặt môi mình lên môi anh.Làn môi lạnh giá, cảm giác mềm mại, tim đập hỗn loạn, hơi thở dồn dập. Cô hơi nghiêng về phía sau để lấy chút không khí. Nhưng ngay lập tức, đôi môi anh lại áp tới, cuốn cô vào một nụ hôn càng mãnh liệt hơn.…
Bà Tôn nhìn cô thật lâu, như thể muốn đọc thấu từng góc khuất trong tâm hồn con gái mình. Ánh mắt bà dao động, giữa đau đớn và một tia hy vọng mong manh. Ngón tay bà siết chặt lấy mép khăn, như thể chỉ cần con gái gật đầu, bà sẽ ngay lập tức nắm lấy sợi dây cứu rỗi ấy."Nếu... nếu thằng bé cũng yêu con thì sao?" Giọng bà run rẩy, gần như cầu xin.Lần này, Tôn Dĩnh Sa không thể kiềm chế nữa.Cô bật cười.Một tràng cười bật ra khỏi cổ họng khô khốc, vỡ vụn như thủy tinh nát dưới chân. Nhưng chỉ trong khoảnh khắc, nó biến thành những tiếng nấc nghẹn ngào. Cô đưa tay lên che mắt, nhưng chẳng thể ngăn được dòng nước mắt trào ra, nóng hổi, đau đến tận tâm can."Nếu anh ấy yêu con..."Giọng cô nhẹ bẫng, mong manh như sương khói.Tôn Dĩnh Sa thả tay xuống, ánh mắt trống rỗng nhìn lên trần nhà. Lồng ngực cô phập phồng, hơi thở gấp gáp như một con chim nhỏ bị mắc kẹt, vùng vẫy giữa lưỡi dao sắc bén của thực tại."Con đã không bệnh nặng đến thế này."*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
"Rõ ràng là yêu mà không biết làm sao, để tình yêu mạnh mẽ không đứt gãyTại sao cuộc sống không cho phép người ta trưởng thành rồi mới sửa chữa quá khứTôi từng có được anh, thật khiến trái tim tôi xót xa."Lâm Dậu Gia "Tâm Xót"…
" Chúng ta yêu lại đi, Jungkook !"" Tôi không có thời gian với đứa trẻ con như cậu. Cảm ơn vì đã biến khỏi cuộc đời tôi.". ...." Nốt lần này tôi tin cậu ! Đừng làm tôi tổn thương."" Em hứa đấy...."🚨 ĐỌC ĐI ĐỪNG CHỜ HOÀN NHAAAAA…
"Mỗi người ít nhất nên có một giấc mơ, có một lý do để kiên cường. Tiếc nuối nhất của cuộc đời không phải là bạn không thể, mà là bạn chưa từng nỗ lực và phấn đấu vì cuộc sống mình mong muốn." "Bóng đêm có thể vừa tối lại còn lạnh, nhưng hãy cứ dũng cảm tiến về phía trước, bạn ắt sẽ tìm thấy ánh sáng của bình minh." 《人民日报》…
Couple: Yoo Joong Hyuk! Top x Kim Dokja! Bot!Thể loại: Đam mĩ, OOC, fanfic, có H, OETóm tắt: Đọc thì biết chứ tui cũng không biết ghi gìẢnh: Chôm trên pinterest Lưu ý: - Tác giả viết khi đang đá, vui lòng bỏ qua vài chi tiết phi logic (vốn dĩ truyện đã có nội dung ảo lòi rồi).- Không gắn tag incest, còn tại sao thì đọc hết truyện thì biết.Author: Melinoe (Melinoewanttosleep)Rank achieved: #1/57 JoongDok (22/7/2023)#2/45 toantridocgia (4/12/2023)#777/22,8k boylove (13/7/2023)#601/25,3k boylove (25/12/2023)#1/153 orv (10/10/2023)…
Hệ liệt: 乐Thích thì nhích chứ sao cứ dậy hoài dậy?!:3Thể loại: Học đường, textfic, Kakaotalk+ TwiterAu, badword, OOC. Tất cả đều là lần đầu tiên của mình nên mong vẫn tiếp tục được nhận nhiều sự quan tâm và ủng hộ của mọi người🫶🏻Disclaimer: Kịch bản và ý tưởng thuộc về mình nhưng nhân vật thì không Không có bất cứ một sự kiện hoặc diễn biến nào trong fic là thật trừ khi đã được phía công ty chủ quản hoặc chính bản thân nghệ sĩ đã xác nhận từ trước, cảm ơn nhiềuTất cả hình ảnh hoặc là từ mình hoặc từ nhiều nguồn trên Pinterest…
Tại sao anh ấy cứ phải quản cô như thế?Cô đã 26 tuổi rồi.Sự nổi loạn không bộc lộ ở tuổi 18 giờ lại bùng nổ ở tuổi 26."Sở Khâm, em không muốn anh quản em như vậy nữa.""Shasha, anh là bạn trai em. Làm sao anh có thể không quan tâm em?""Nhưng em rất khó chịu với cảm giác này! Em không muốn anh quản. Em không muốn tình yêu như vậy nữa!""Shasha, em phải biết mình đang nói gì! Nghĩ kỹ rồi hãy nói được không?""Em rất rõ ràng mình đang nói gì." Tôn Dĩnh Sa bực bội vò đầu."Rốt cuộc là em ghét bị quản, hay ghét anh?" Vương Sở Khâm đau đớn hỏi.Anh có linh cảm không hay, rằng có thể hai người họ sắp chia tay. Đây là một cảm giác tồi tệ."Cả hai." Tôn Dĩnh Sa cúi đầu thở dài. "Sở Khâm, chúng ta chia tay đi."…