Một hôn ước, nàng trở thành tỷ tỷ đại gả tân nương!vị hôn phu là bị bác sĩ phán định sống không quá 30 tuổi hơn nữa vô pháp hành phòng sự nam nhân!cho nên, nàng gả qua đi nói rõ là thủ sống quả!chính là vì cái gì vừa đến trên giường, trong lời đồn ma ốm cư nhiên sinh mãnh giống như cắn dược!https://truyentiki.com/am-hon-tap-nguoi-boss-dai-nhan-nhe-diem-sung.25434/…
"Ta bị vị hôn thê chặt đứt gân mạch, phong quan chôn sống. Nhưng nàng không biết rằng, ta mang mệnh Diêm Vương!" #kinhdi #kinhdidangian #phongthuy #buachu #thocung #tieuthuyetkinhdi #trungquoc #remake #nhangiandenhatcamky - Nhân Gian Đệ Nhất Cấm Kỵ(Trấn Long Quan, Diêm Vương Mệnh)- Nếu thấy hay ủng hộ mình nhee xia xìa…
Giới Thiệu Truyện Đô Thị Thiếu Soái - Hai năm trước, cha mẹ Sở Thiên bị tai nạn giao thông mất, từ đó hắn phải sống nhờ trong nhà chú thím. Nhưng chú thím cũng chỉ vì mười vạn tiền bảo hiểm cha mẹ Sở Thiên lưu lại mới miễn cưỡng nhận nuôi Sở Thiên, trở thành người giám hộ tạm thời của hắn. Nhưng mười vạn tiền bảo hiểm chú thím cũng không tiêu cho hắn, tất cả đều để cho dành để mua quần áo hàng hiệu, thuốc bổ, gia sư tốt nhất cho con gái cưng của họ. Tác giả:Nhất Khởi Thành Công Thể loại:Đô Thị, Sắc, Xuyên Không…
Thể loại: Tương lai, viễn tưởng, tận thế, bệnh dịch zombie, HE Editor, bìa: mèomỡ Số chương: 97 chương Tận thế, kẻ làm mưa làm gió khắp thành phố E - Đường tam công tử tổng giám đốc ASA bị cấp dưới phản bội, bị bạn bè bán đứng, bản thân bị trọng thương, lưu lạc nơi đầu đường. Bên cạnh chỉ có một con nhóc lai lịch bất minh lại luôn miệng gọi anh là ba. Đường tam công tử không so đo nhiều như vậy, bởi anh mắc tiểu sắp chết rồi. Dù là đàn ông giội đồng đúc sắt cũng không nín được! Anh đến cả ngón tay cũng không động đậy được, chỉ đành hạ giọng xin giúp đỡ từ con nhóc bên cạnh. Ngoài xe đám zombie còn đang chờ ăn cơm, "con gái" anh đổ hết một chai coca lớn, cầm chai không đưa cho anh. Con bé cởi quần anh, đưa "Vòi nước" của ba vào trong chai. Đôi tay cầm "Vòi nước" vừa non mềm vừa mượt mà, hơi thở gần trong gang tấc lành lạnh sạch sẽ. Tổng giám đốc Đường mấy ngày bôn ba không biết mùi thịt, thậm chí đã có phản ứng. Đường tam công tử dù nghèo túng nhưng vẫn có chí khí, sao có thể ra tay với mầm non của tổ quốc? Anh bắt đầu nhớ lại mùi vị của đám người đẹp trước kia. Anh nghĩ như vậy, quả nhiên có thể dời tà niệm khỏi bé Hải Mạt Mạt. Vừa dời xong, tổng giám đốc Đường phát hiện một việc rất không ổn... bảo kiếm của anh ở trong bình phình to. . . . . . Rút, rút, rút. . . . . . Rút không ra. . . . . . Fuck!! Tổng giám đốc Đường vừa sợ vừa giận! Đệt a a a a a a a! !…