Chuyện về một Jihoon mắc bệnh khiếm thính bẩm sinh, yêu âm nhạc và chàng trai đã làm cậu yêu những âm thanh hơn thảy[ Cậu nghĩ âm thanh của câu ' anh yêu em ' nó như thế nào?]" Một loại âm thanh ngọt như kẹo, ấm như sữa cacao và dễ chịu như tiếng đĩa than hửm?"…
Lee Jihoon tưởng mình không thể sống thiếu âm nhạc. Cho đến một ngày cậu nhận được yêu cầu viết một bài hát chúc mừng lễ cưới của người mà mình yêu.Truyện được đăng tải duy nhất bởi Cngt79 trên nền tảng Wattpad.…
[Oneshot] Móng vuốt mèoTác giả: Seleno (ME!)CP: Jeong "Chovy" Jihoon x Kim "Deft" HyukkyuGiới thiệu: Kim Hyukkyu cực kỳ yêu cái móng mèo của Jeong Jihoon.Tag: OOC, HE, ngọt, vô triNhân vật phụ: Các bé DRX20 và HLE21…
- Truyện: Cuộc gặp gỡ tình cờ lãng mạn- Tác giả: Chung Xán- Dịch: Uất Kim Hương- Beta: BachPhiUyen- Bìa: Fan ruột Bánh Mì- Bài dịch thuộc quyền sở hữu của Blog Tiểu Công Tử - 小公子, vui lòng tự trọng không tự ý repost.- Giới thiệu truyện: Ngày chia tay hôm đó, tôi đã lấy trộm hết tất cả quần lót của Thẩm Ứng Hoài, còn dùng một cây son để lại lời nhắn trên gương: "Đợi bà đây kế thừa gia nghiệp xong sẽ quay trở lại tính sổ với anh."Ngay sau đó, tôi liền kéo hành lí tẩu thoát, nhưng thật không ngờ lại bắt gặp hình bóng quen thuộc của Thẩm Ứng Hoài ở điểm hẹn xem mắt mà bố tôi đã sắp xếp, tôi bước tới với vẻ mặt cao ngạo:"Mặc dù không biết tại sao anh lại có mặt ở đây, nhưng không cần lo lắng như vậy, tôi vẫn chưa kế thừa gia nghiệp xong."Thẩm Ứng Hoài vẫn với vẻ mặt cười mà như không cười giống mọi khi, đột nhiên tôi cảm thấy có chút sởn tóc gáy.Anh nhìn tôi, nói từng câu từng chữ:"Vân Trừng, em có từng nghĩ qua tôi là đối tượng xem mắt của em không?"________________Mọi người theo dõi các tài khoản này nha, đây là tài khoản chính chủ. Tất cả ID trên mọi nền tảng của blog đều là "blogtieucongtu". Nếu có acc nào khả nghi reup k xin phép, xin hãy liên hệ với t ❤️ Xin mọi người hãy lựa nơi mà đọc, đừng làm giàu cho bọn ă.n c.ắp. Cảm ơn ạ 🙆Wattpad: https://www.wattpad.com/user/BlogtieucongtuFacebook:https://www.facebook.com/Blogtieucongtu/Tiktok: https://www.tiktok.com/@blogtieucongtu?_t=8UhpGf79QP3&_r=1Instagram:https://instagram.com/blogtieucongtu?igshid=YmMyMTA2M2Y=Youtube:https://youtube.com/channel/UCmgRb-37sa9cj9gjb-rI-wA#Blogtieucongtu…
"Anh à, sau khi trận chung kết diễn ra nhớ gọi điện cho em nhé, em có một món quà bất ngờ muốn tặng cho anh""Gớm, thật đấy à? Cậu nhóc 16 tuổi Jeong "Chovy" Jihoon định tặng gì cho tôi thế?""Đã bảo là bí mật mà!""Nhóc có muốn đi cùng anh không? Có thể dồn vé cho nhóc đi nhờ.""Nếu là bình thường thì chắc chắn em sẽ đi. Nhưng mà em có một số việc phải làm trong kỳ chuyển nhượng mất rồi. Ngắm tuyển thủ Faker qua màn hình LED lớn ở quảng trường cũng vui mà, độ đẹp trai x10!""Trực tiếp thì vẫn tuyệt hơn chứ!? Mà nhóc đã nhận được áo 4 sao anh gửi chưa đó?""Tất nhiên là rồi! Nè he, áo gửi từ tuần trước mà ngày nào em cũng ngâm giặt sạch sẽ dù không mặc đóoo. Giỏi chưa? Giỏi chưa? Thấy người ta nâng niu không?""Rồi rồi, Jihoon là giỏi nhất, được chưa?"──── ୨୧ ────Mọi bản quyền thuộc về Chocolate Không Đường (@notsugar09)Vui lòng không mang fic đi bất cứ đâu mà không kèm nơi sản xuất…
"Tông chủ, năm nay đại lục tông môn thi đấu, chúng ta tông môn đệ tử lại cầm đệ nhất!"Sở Duyên: "Đá! Đều cho lão tử đá ra tông môn!!""Tông chủ, không thể lại đá! Trước đó bị đá đi ra đệ tử đều thành lập tu luyện thánh địa, lại đá xuống đi, đại lục thánh địa đều bị chúng ta tông môn nhận thầu..."Sở Duyên: "???"Ta thật chỉ là muốn dạy phế đi đệ tử a!!Vì cái gì các ngươi đều đang diễn ta!!...…
Người ta thường nói, chỉ cần đủ thời gian, mọi vết thương rồi sẽ lành.Nhưng năm năm đã trôi qua, một ngàn tám trăm hai mươi lăm hoàng hôn đã tàn mà vì sao nỗi đau trong Jihoon vẫn không hề phai nhạt.Mỗi ngày trôi qua, anh vẫn thấy bóng dáng Lee Sanghyeok đâu đó quanh mình, ẩn trong một ánh nhìn lướt qua, trong tiếng thì thầm gọi tên giữa đêm vắng, trong bước chân quen thuộc trên con đường cũ, hay thậm chí là trong từng nhịp thở của chính bản thân.Họ vẫn trò chuyện, vẫn yêu thương, vẫn tồn tại trong nhau như chưa từng có ngày rời xa.Chỉ có Jihoon biết rõ, tất cả mọi thứ mong manh như khói sương, và khi hoàng hôn thứ 1825 khép lại, anh sẽ phải đối diện với câu hỏi duy nhất"Anh đang nắm giữ tình yêu...hay chỉ đang tự nguyện đi cùng một ảo ảnh không bao giờ quay lại?"…