Cậu mãi là cả thế giới của riêng tớVà đôi mắt tớ chỉ hướng về phía cậuTớ thích cậu lắm... nhưng cậu có nghe thấy tớ không ?...Câu chuyện được lấy cảm hứng từ bài hát 'Can You Hear Me' của Taeyeon và cái thứ được gọi là tình đơn phương…
viết xfmhợp thì đọc,xin đừng to6*Lứu ý : Tất cả tình tiết trong truyện chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng,không có thật.Không có H hay H+, tác giả không có nhu cầu viết H.Chân thành cảm ơn.…
Cuộc gặp bất ngờ giữa Chương Tự Thành và người anh thầm thương mở đầu cho những câu chuyện còn dang dở trong quá khứ giữa cả hai. Ai trong số họ cũng có một quá khứ của riêng mình, ai cũng có những tình cảm chưa kịp thốt lên thành lời đã vội đem cất. Liệu người Chương Tự Thành yêu đã từng dành tình cảm cho anh chưa ?" Có lẽ em nói đúng, đó chỉ là do bản thân anh cảm thấy có lỗi nên mới muốn bù đắp cho em "Nếu thấy truyện họp gu hãy cmt và vote cho mình nha ❤…
Tác giả:Nhóm dịch: Ngôn PhongThể loại: Comic, Manhua, YaoiTình trạng: Đang tiến hànhNguồn: ngonphongcomics.com Đằng sau mỗi chàng trai đều luôn che giấu một mối tình cấm kị. Giữa họ sẽ có những câu truyện như thế nào đây?...…
Hộp chứa ánh trăngTên gốc: 月光盒子Thể loại: hiện đại, HE, đô thị tình duyên, tình đơn phương, cưới trước yêu sau.Văn án:Cô chẳng thể ngờ được, người đến buổi xem mắt mà cô chuẩn bị qua quýt cho xong lại là người mà cô từng yêu đơn phương.Tựa như cỗ máy thời gian đưa anh đến trước mặt cô, khiến cô không biết phải làm sao."Tôi là Thẩm Điềm""Chu Thận Chi" Anh lạnh lùng bắt tay với cô.Thẩm Điềm mỉn cười rút lại câu nói: "Cậu còn nhớ tôi không? Hồi lớp 12 bọn mình học cùng lớp đó"....Tình đơn phương là một chiến trường của đời người.Từ khi nhập ngũ đến khi giải ngũ, có một người xông vào thế giới của bạn, rồi lại hóa thành tro tàn rơi trên bức tường thành của bạn.Vườn trưởng trước đô thị sauHết cốt truyện lớp 12 thì thời gian nhảy vọt, bước vào phần đô thi. Yêu đơn phương + cưới trước yêu sauCả hai đều sạchChậm nhiệt, chuyện hàng ngày"Tôi sẽ trao em tình yêu rực cháy nhất của mình." - Chu Thận Chi…
Tác giả: Ninh Mông NgưTình trạng: Đang tiến hànhThể loại: Comedy - Harem - Manhua - Romance - ShoujoNguồn: Ngonphongcomics.comNội dung:Mười năm yêu đơn phương, Bạc Hoan dùng thời gian một nửa đời mình để theo đuổi người con trai tên Sở Trạch. Những điều tốt đẹp mà anh dành cho cô khiến cô không thể tự thoát ra được. Nhưng, mỗi một lần tỏ tình Bạc Hoan nhận lấy chỉ đều là sự từ chối lạnh nhạt. Đợi đến khi cô quyết tâm sẽ không làm phiền nữa, Sở Trạch mới nhận ra, cuộc sống của hắn không có sự tồn tại của nha đầu kia lại thiếu sức sống đến như vậy. Lấy hết dũng khí, bác sỹ Sở quyết định sẽ cố gắng hết sức để cưng chiều, cố gắng hết sức để yêu một lần.…
Thù hận đời trước cớ sao lại đổ tất cả lên đầu của thế hệ sau. Hai con người, hai thế giới khác nhau vậy mà vì ân oán đời trước gắn họ chung một chỗ."Cảnh Sơn, em chưa bao giờ nghĩ anh lại có sự chịu đựng bền bỉ đến vậy. Yêu thương con gái kẻ thù, chăm sóc, yêu thương cô ấy đưa cô ấy lên đến cõi thiên đường. Ấy vậy mà, mọi thứ cô ấy có chỉ là một kế hoạch mà anh đã sắp xếp từ trước. Cảnh Sơn, em hỏi anh? Có một giây hay ít nhất một khắc nào anh yêu em chưa?" Dừng một chút cô nói tiếp " À, tại sao em lại quên mất, con người của anh chẳng bao giờ có tình cảm. Hẳn là em đã hoang tưởng rất nhiều "Phạm An Nhiên mĩm cười chua chát, nước mắt cũng chẳng cầm được cứ thi nhau tuôn trào "Phạm An Nhiên cô nói đủ chưa? Đơn ly hôn tôi đã ký . Cô hãy chấp nhận đi. Tôi chưa bao giờ yêu cô, những thứ tôi cho cô vốn đã được tôi sắp xếp từ trước cả rồi . "_ Trần Cảnh Sơn vòng qua eo một người phụ nữ lướt qua mặt cô.Ân oán hay tình yêu liệu họ có tìm ra được thứ mà họ cần nhất không?. Tác phẩm có lẽ còn hơi sơ xài mong được sự góp ý của mọi người.…
Những năm tháng ấy chỉ biết vùi đầu vào sách vở, máy tính, con số, thi cử. Có lẽ tôi đã quá bận bịu để bỏ qua những cảm xúc ngây ngô của tuổi học trò. Có lẽ, tôi đã vô tình không để ý để những cảm xúc ấy đã nảy mầm và cắm rễ trong tim từ bao giờ. Để rồi, thời gian trôi qua, những tưởng đã quên mất từ lâu, nhưng sự thật lại chẳng hề như vậy. Dù tôi có quên đi khuôn mặt người, hình bóng người, nhưng có lẽ tôi chẳng thể nào quên được tình cảm năm ấy tôi dành cho người, năm tôi 17 tuổi.…