Thanh xuân là gì
Truyện được lấy cảm hứng từ chính câu chuyện của tôi - 1 cô gái mạnh mẽ nhưng lại vô cùng mềm yếu…
Truyện được lấy cảm hứng từ chính câu chuyện của tôi - 1 cô gái mạnh mẽ nhưng lại vô cùng mềm yếu…
"Này, đứng đơ ra đó làm gì thế ?""Tôi đang nhớ đến vụ hôm bữa cậu nói" "Vụ đi ngắm bình minh hả ?" "Ừ, tôi định đi" "Không phải cậu nói không đi sao, bữa cậu nói trẻ con mà" "Tôi suy nghĩ lại, cậu không muốn tôi đi nữa à ?" "Tôi nói vậy thôi, thế nay cậu qua nhà tôi ngủ, mai tôi với cậu cùng đi" Cái tên này lúc nào cũng vậy nghĩ một đằng làm một nẻo không ............................... Sáng hôm sau, tôi cùng cái con người khó hiểu này khoác vai nhau, cùng ngắm ánh bình minh ấm áp đang len lỏi xuất hiện kia "Này, sau khi tốt nghiệp tôi với cậu vào cùng một trường nhá" Cậu ấy nói rồi quay qua nhìn tôi Tôi cười đáp lại cậu ấy: "Được" Cậu ấy nở nụ cười thật tươi, nụ cười ấy ấm áp và sáng chói như ánh dương lúc này vậy Tôi không biết là từ bao giờ nhưng tôi chỉ muốn nụ cười ấy thuộc về riêng mình, chỉ mình tôi...…
truyện dài kỳ tính theo nămKhông có hai coi được thì coi không được thì thôi mình chỉ làm để sau này nhùn lại thui chứ cũng chả cần chuyện hot. Xin cảm ơn…
Ngay cả công chúa còn cô đơn, kẻ tầm thường như ta thì có là gì ? Tình yêu ai chẳng có, nhưng thứ khó kiếm hơn cả lại là duyên phận. Đến cuối cùng, ai mới là người em yêu, ai mới là ngươi yêu em ?…
pairing: sgp bang x sgp khoa đây hoàn toàn là sản phẩm của trí tưởng tượng, vui lòng không áp dụng lên người thật việc thật, xin đừng mang đi đâu khi chưa có sự cho phép!…
nơi chia sẻ về cuộc sống =)))…
📌Tác giả: Iris📌Đây là lần đầu mình viết truyện còn sai sót mong mọi người bỏ qua. 🤷♀️ Truyện có những yếu tố khiến các bạn không thể tin là có thực.Truyện không có thời gian ra cụ thể ạ. Mong mọi người ủng hộ.P/s: Iris'story…
Có ai hiểu cảm giác yêu đơn phương người yêu cũ là thế nào không?? Có ai đã từng yêu một người, nhưng lại không xác định đc cảm xúc của mình, đến khi mất ng ấy rồi, mới thấy người ấy thật quan trọng. Gửi anh, nyc của e.... :"))~~…
"a~~ hắn lại đến nữa rồi, đúng là phiền phức""này lee jihoon, cậu có mau chóng giải quyết hắn không đây?""ầy......""mọi người đừng sợ, có chút cỏn con này à""chào jihoon"tên truyện nó không liên quan gì đâu =)))author: dương vui lòng đừng mang ra ngoài nếu chưa có sự cho phép của tớtớ cảm ơn 🌻☁️…
Mấy bạn biết hủ là j mà đúng ko…
Gia Khang - cậu nam sinh điển trai, học giỏi, nhà giàu, luôn xuất hiện với nụ cười dịu dàng và vẻ ngoài hoàn hảo trong mắt bạn bè. Nhưng sau tất cả lớp mặt nạ đó là một Gia Khang hay tự ti và luôn giấu mình trong những tiêu chuẩn do người khác đặt ra. Cậu thích thầm Phương Anh - cô bạn nữ cùng lớp trầm lặng, không nổi bật, nhưng lại khiến Khang cảm thấy bình yên mỗi lần ở cạnh.Phương Anh là người sống nội tâm, không quan tâm nhiều đến mấy chuyện tình cảm học đường. Cô nghĩ rằng những người như Gia Khang không bao giờ nhìn đến người như mình. Nhưng thật ra, trong những lần tình cờ làm chung bài tập, những cái chạm tay nhẹ, những lần ánh mắt vô tình bắt gặp... trái tim cô cũng bắt đầu dao động.________Chao xìn, mình Phương Châu tác giả của "Mùa Hạ"lần đầu mình viết truyện nên còn thiếu sót, mong mọi người bỏ qua nha…
Nhân sinh như cõi mộng, mộng tỉnh nhân tan, kiếp người phù vân - chính là con người sống trên đời lấy vô thường làm bạn, nên sẽ có những lúc gặp chuyện không như ý, hay có những điều suy nghĩ hoài mà chưa thấu tỏ. Tuy nhiên thời gian qua đi, tới một lúc nào đó ta sẽ dần dần minh bạch, giật mình nhận ra rằng, thì ra hết thảy đều là an bài tốt nhất. Một nữ sinh trung học bình thường vốn đang trải qua những năm tháng tuổi trẻ êm đềm, không âu lo bỗng bị trói buộc bởi vận mệnh nghiệt ngã. Thế sự xoay vần chỉ sau một đêm, nhận phải bi kịch đã được định sẵn, cô mất đi tất cả, chìm trong đáy sâu tuyệt vọng. Tưởng như đã chẳng còn gì níu kéo nơi trần thế, một tia sáng hi vọng yếu ớt le lói trong mảnh đời tối tăm mịt mù, tia hi vọng mong manh ấy đã khơi dậy lên khát vọng sống trong cô và cũng đã vô tình trở thành một chấp niệm cô kiên quyết cả đời không buông. Mặc cho biết kết cục đợi mình phía trước là tàn khốc, cô như con thiêu thân đâm đầu vào ngọn lửa, không sờn lòng. Mặc dù biết tia sáng mình đã coi là cả nguồn sống ấy sẽ chẳng thể là của riêng mình, cô vẫn cố chấp đuổi theo và giữ lấy, không nỡ buông tay.Có lẽ vì sự ích kỷ đến mù quáng của chính mình, cô đã chẳng hề nhận ra rằng sau lưng cô, vẫn luôn có người lặng lẽ đợi cô quay đầu, lặng im che giấu cảm xúc thật trong tim. Warning: Tác giả mượn bối cảnh của bộ manga hành động, kinh dị viễn tưởng nổi tiếng Tokyo Ghoul, các sự kiện diễn ra ở tuyến thời gian không trùng với nguyên tác, độc giả nào cảm thấy không thích có thể rờ…
Truyện về tình cảm đơn phương của nữ 9 dành cho n8 rồi đến n9, nhưng mỗi lần thương là lần đau, người thu người hạ..Cuối cùng không thể hạnh phúc..…
Tấn khoa yêu xạ thủ hoài nam rất nhiều.…
Mamihlapinatapai (n.) được hiểu là "Hai người nhìn vào mắt nhau, mỗi người hy vọng rằng người kia sẽ tiến một bước tới việc mà cả hai đều ước muốn, nhưng không ai trong họ muốn là người tiên phong bắt đầu."---Những câu chuyện về những điều không thế nói kia. Về những kẻ ngốc nghĩ bản thân mình chỉ đơn phương người kia.---Nhân vật trong truyện là OC của tớ, nhân vật do tớ tạo ra, thuộc về tớ.---Tớ sẽ chia nhỏ ra thành nhiều trang, từng trang ấy sẽ rất ngắn, nhưng chịu thôi, ai bảo tớ lười.…
Bản thân mỗi người đều có một con đường riêng vì thế nên đừng vì ai mà rẽ.Thẩm Nguyệt Dương tôi ngang ngược, cứng đầu nhưng không phải một đứa trẻ không biết đạo lí. Cuộc đời tôi đã tự nhủ sẽ tự lực vươn lên, không vì ai mà nhường bước ấy vậy mà gặp anh trái tim tôi đã tự nhường một chỗ để anh bước vào. Tôi cũng không muốn vậy nhưng biết làm sao. Anh nói tôi chỉ là một đứa con gái quê mùa, tự cho bản thân mình là nhất, luôn nghĩ rằng cái gì mình cũng có thể tự làm được nhưng không. Anh bảo tôi cũng chỉ là một cô gái bé nhỏ, bình thường như bao cô gái khác, muốn mình là nữ chính của câu chuyện mà tỏ ra mạnh mẽ để mọi người phải nể phục, phải công nhận nhưng bản thân lại không chấp nhận chính mình. Cuối cùng, cũng chỉ là một cỗ máy di động không biết hưởng thụ cuộc sống. Tôi nhìn anh mà hiểu ra hình như anh cũng như tôi. Không thể chấp nhận bản thân nên đã lấy tôi ra để tự nói chính mình. Anh nói anh yêu cô ấy và ghét tôi. Nhưng sao bản thân tôi lại thấy tình cảm anh chao cho tôi còn lớn hơn dành cho cô ấy gấp nhiều lần. Phải chăng tôi đang tưởng tượng? Là vì anh quá yêu tôi? Hay vì anh ghét tôi thực sự?…
Mình thấy nặng lòng nên lên đây viết ra tâm trạng thôi ạ :)))…
Câu chuyện này có thể là một câu chuyện có thật hoặc không. Nhưng có một sự thật là bạn ít nhất đã từng thích một ai đó nhiều đến mức ép bản thân phải buông bỏ.…
Không điều gì tuyệt vời hơn bằng 1 câu chuyện ngôn tình thể loại soft ¯\(◉‿◉)/¯…