▶Chỉ đơn giản là viết ra những tâm sự, những suy nghĩ, những lo lắng và những buồn phiền trong cuộc sống của tôi.▶Chỉ đơn giản là muốn trải lòng cho bản thân nhẹ nhõm hơn chứ chẳng mong ai thương hại hay hiểu tôi.▶Chỉ đơn giản là Tôi Buồn...…
Tình yêu là thứ thuốc độc. Khiến con người ta say đắm nhung cũng dễ gây đau đơn khôn nguôi. Tình yêu cho di mà không cần nhận lại , người nói ngu ngốc , kẻ mắng si tình , nhưng một khi đã lún sâu thì chỉ có tiến chứ không thể lùi Câu chuyện kể về nỗi lòng một người đơn phương , đơn giản vậy thôi. Giọng văn mình còn kém , hơn nữa tác phẩm đầu tay nên không tránh khỏi sai sót mong thông cảm ạ . Chuyện cũng chưa biết là HE , SE hay OE nhung mình sẽ cố gắng tạo một cái kết viên mãn nhất. Truyện vẫn còn ongoing ạ , nhưng mình sẽ cố hoàn thanh sớm nhất Cảnh báo trước là BL ạ , nhưng mình sẽ tinh giản cho câu văn gãy gọn k sướt mướt để ai cũng đọc được. Truyện lấy bối cảnh trường học , thanh xuân , những ng bạn , chuyện tình gà bông , nên ai không hợp thể loại thanh xuân vườn trường thì cân nhắc ạBây giờ thì mời mọi người thưởng thức.…
Tên truyện: Chiếc Hộp Gỗ Trong Góc Sân Ký Ức.Tác giả: Mực XanhThể loại: Học đường, tình cảm, đơn phương, hài hước.Dự kiến số chương: 42.Giới thiệu truyện:Một buổi sáng thứ Ba, Quốc Chí - cậu sinh viên mới chuyển ngành, lặng lẽ bước vào giảng đường rộng thênh thang. Cậu đến muộn, chỗ ngồi gần như kín hết. Ở cuối lớp, cạnh cửa sổ, còn một ghế trống.Cậu ngồi xuống, không ngờ người bên cạnh lại nghiêng đầu, cười khẽ hỏi:"Cậu có phải Quốc Chí, lớp 12A6 không?"Một gương mặt lạ mà quen, một câu hỏi bất ngờ, và một ánh nhìn khiến cậu... bối rối cả tiết học.Hóa ra, có những rung động đến ngay từ lần đầu được gọi tên.Một tình yêu sét đánh. Một chiều. Và kéo dài đến tận cuối thời thanh xuân.Trời ơi, ngồi cạnh nhau một tiết mà crush người ta mấy năm - ai cho phép vậy hả tim ơi!? Lưu ý: Nhân vật, địa danh và sự kiện trong truyện hoàn toàn là hư cấu, không đại diện cho bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào. Vui lòng không re-up, đạo nhái hay chuyển ver.…
"Đôi mắt long lanh ứa lệ, ngày tôi yêu em là ngày tôi mất em..!"Đoản văn bách hợp này ngược, mong mọi người cân nhắc trước khi đọc! Lưu ý: truyện do tôi tự viết, mong chư vị đừng mang đi nơi khác khi chưa có sự cho phép. (Bạch Tửu Trụy Lạc Huyết)…
Một câu chuyện nhẹ nhàng mà S. muốn gửi đến các bạn, cho những ai đang yêu đơn phương, cho những ai đang đợi chờ một người nào đó. Dù cái kết cho câu chuyện của các bạn như thế nào cũng đừng thấy hối tiếc. Bởi vì bạn còn may mắn hơn nhiều người ngoài kia, bạn vẫn có người để thầm thương trộm nhớ, vẫn có một chành trai đặc biệt xuất hiện vào những năm tháng đẹp đẽ nhất trong thanh xuân của bạn. Vì thế hãy cứ vui, cứ đau, cứ yêu, cứ thương hết mình, bởi vì đó là thanh xuân.…
đôi khi yêu một người không cần phải bước cùng người ấy trên thánh đường....-------------------------------------------- - Thạch Sam, lúc trước tôi từng nghĩ vì yêu cậu tôi có thể chịu đựng, có thể nhường nhịn,......, và tôi đã nghĩ chỉ cần ở sau cậu cũng là hạnh phúc. - Nhưng tôi mệt rồi.…
⚠️Truyện không liên quan đến bất kì yếu tố nào của lịch sử, là do bản thân mình nghĩ ra. Sẽ có một số tên gọi quen thuộc nhưng không đúng với sự thật lịch sử. ⚠️Tóm tắt: Công tên Duệ Minh là thừa tướng Nguyên Quốc. Hắn đơn phương thanh mai trúc mã của mình Tư Hạ là Quốc Sư của Nguyên Quốc, cũng là Hoàng Hậu của Hoàng đế Nguyên Phong Nguyên Quốc.Thụ là Mạc Y Ninh, gia đình thương gia khá giàu có vùng Giang Nam. Y Ninh cũng là bạn học của Duệ Minh và Tư Hạ. Có đều từ nhỏ đã không được thông minh, biết đọc chữ đã là may mắn, nhưng trời không diệt ai, y thân thể khỏe mạnh, là một nhân tài vỏ thuật. Cha của y vui mừng mời các danh võ khắp nơi về dạy. Cuối cùng cũng đậu Võ Trạng Nguyên làm nỡ mày gia tộc. Y không được thông minh nên y rất ngưỡng mộ những người có trí hơn người. Đặc biệt là Duệ Minh, người đồng môn với mình, hắn luôn được ân sư khen hết mực. Cũng nhiều lần chỉ dẫn y, y rất cảm động, ai cũng chê y ngốc không chịu chơi cùng, cũng không ai chịu chỉ bài cho y. Kể từ khi ấy, y quyết tâm luyện võ, mong muốn sau này có thể đứng cạnh Duệ Minh, mãi mãi không rời xa. Trên chiến trường đẫm máu, một thân hắc y, tay phải cầm kiếm, tay trái nắm chặt một chiếc thắt lưng đã bị phai màu, chỉ may cũng bung ra. Một mực nắm chặt như thể hắn vẫn luôn bên cạnh, mỗi một vết thương bị chém xuống chính là vì y mà chịu đựng. Từng chút một mong người sẽ nhớ đến mà thương xót cho y.Một đời dõi theo người, nhưng người lại sánh bước bên người khác, nâng đỡ người, sợ người đâu sợ người…
"Nếu phải giới thiệu mà không nói toẹt nội dung sách ra, thì tôi sẽ nói đây là một câu chuyện tình yêu... Chỉ có thế thôi. Thật sự chỉ có thế thôi".Một câu chuyện tình yêu được viết dựa trên ca khúc "Dear" nằm trong series "First Sound Story" do 19's Sound Factory sáng tác.Có tình đơn phương, có những kỷ niệm nhớ mãi không quên, có trời, có biển, có những con người sống trong thế giới của chính mình...Một khung cảnh đẹp mà buồn.…