Con người sẽ trưởng thành ba lần.Lần đầu là khi nhận ra mình không phải trung tâm thế giới.Lần thứ hai là khi phát hiện ra dù cố gắng đến đâu vẫn có những việc cảm thấy thật bất lực.Lần thứ ba là khi biết rõ có những việc bản thân không thể làm được nhưng vẫn cố tranh đấu đến cùng.…
KHÔNG ĐĂNG TRUYỆN LÊN CÁC TRANG MXH!!!MỖI TRANG SẼ LÀ MỘT CÂU CHUYỆN KHÁC NHAU!!Câu chuyện bắt đầu khi Quang Anh được bổ nhiệm làm giám đốc điều hành của một công ty lớn, và Duy, một nhân viên trẻ, được chuyển về làm việc dưới quyền anh. Ban đầu, Quang Anh chỉ nhìn Duy như một nhân viên bình thường, nhưng dần dần, anh bắt đầu để ý đến sự nhiệt huyết và sự chăm chỉ của Duy. Quang Anh, dù rất cứng rắn và khó gần, không thể không bị cuốn hút bởi cách mà Duy sống, cách anh làm việc hết mình, và cách mà đôi mắt anh sáng lên mỗi khi nói về ước mơ của mình.Một buổi tối, khi công ty đang phải đối mặt với một dự án quan trọng, Quang Anh và Duy phải làm việc xuyên đêm. Họ cùng nhau ngồi trong văn phòng vắng vẻ, làm việc dưới ánh đèn mờ ảo. Đó là khoảnh khắc mà Duy nhận ra tình cảm của mình dành cho Quang Anh. Anh không thể không cảm thấy một sự kết nối đặc biệt, một cảm giác ấm áp khi nhìn vào đôi mắt của người sếp mà anh luôn kính trọng.Quang Anh, mặc dù đã rất cẩn trọng, nhưng không thể phủ nhận rằng anh cũng đang cảm thấy điều gì đó khác biệt về Duy. Cảm giác lo lắng, bảo vệ, thậm chí là chiếm hữu bắt đầu hình thành trong lòng anh. Anh không thích nghĩ đến việc mất Duy, không muốn anh rời xa mình. Và thế là, một mối quan hệ phức tạp bắt đầu hình thành giữa họ, một mối quan hệ mà không ai trong số họ hiểu rõ mình đang bước vào.…
*OOC*Truyện chỉ là giả tưởng, hoàn toàn không có thật, vui lòng không đem vào đời thật và người thật----"Em là giấc mơ màu tuyết, còn anh là kẻ gác cổng giữa ánh sáng và bóng tối."Nơi núi rừng phủ sương, có một hồ ly trưởng tộc - lạnh lùng, kiêu hãnh và bất tử, sống trong thế giới của riêng mình, nơi ánh sáng dường như chẳng bao giờ chạm tới.Người ta gọi anh là Quang Anh - kẻ đứng đầu, kẻ cô đơn trong vương quốc âm u và tĩnh mịch.Tại một ngôi làng nhỏ trong tộc Hồ Ly, có một tinh linh bé nhỏ Đức Duy, mang trong mình ánh sáng trong trẻo, như giọt sương mai lặng lẽ rơi trên cánh lá già nua, dịu dàng và đầy hy vọng.Tuy sống chung một tộc, thế nhưng Quang Anh và Duy lại như hai thế giới song song: một bên là bức tường băng kiên cố của hồ ly bất tử, một bên là mạch nguồn dịu dàng luôn khao khát được chạm tới.Rồi một ngày, giữa sương mờ của đất linh, những khoảng cách tưởng chừng không thể vượt qua dần nhòa đi - khi ánh mắt họ giao nhau, một điều kỳ diệu bắt đầu nảy sinh.Hai linh hồn - một mềm như ngọc, một cứng như đá - vô tình va vào nhau giữa sương mờ núi thẳm.Và từ khoảnh khắc ấy, thế giới không còn yên ắng nữa.Trong sắc sương mờ đất linh, liệu hồ ly có giữ nổi người đã chạm vào trái tim mình?Liệu người giữ ngọn lửa lạnh có thể níu giữ được ánh sáng mong manh vừa le lói vào trái tim đơn độc ấy?…
"Anh ơi.""Anh đây."____"Quang Anh ơi""Anh đây"____"Anh ơi, em yêu anh.""Anh cũng thế, cũng yêu em."____Hoàng Đức Duy thích Nguyễn Quang Anh - cả thế giới đều biết.Nguyễn Quang Anh thích Hoàng Đức Duy - hơn cả những gì thế giới hiểu.…