Truyện hài
truyện hay…
truyện hay…
Jimin:côSuga:anhĐây là truyện đầu tay của mình,mong các bạn ủng hộ.....!!!…
Khi đó là lúc cả hai chúng tôi còn nhỏ, còn chưa hiểu biết gì nhiều, mai đến tận sau này, chúng tôi mới biết được loài hoa mà bạn Minh thích nhất, bạn Minh muốn yêu nhất, mang một cái tên vô cùng ... : hoa xuyến chi. :)…
Bot hỗn x Top chiều Hoàng Đức Duy đại náo thiên cung trên lưng Nguyễn Quang Anh…
Nguyễn Quang Anh thiếu gia nhà họ Nguyễn là một là kiêu ngạo , em luôn buông nhưng lời lẽ đâm chotjr vào nỗi đau người khácNhưng đó chỉ là vỏ bọc mạnh mẽ mà em tự tạo lên mà thôi , em không cảm nhận được tình cảm trong gia đình mình. lên em xây dựng một lớp vỏ bọc chắc chắn và mạnh mẽ để che giấu đi con người thật của mìnhBức tường cứng đến mấy thì cũng sẽ có vết nứt , từ vết nứt nó sẽ lam ra rồi sụp đổ . Em không nghĩ đến có ngày bức tường vững chắc mà mình tạo ra cũng sẽ sụp đổLƯU Ý: ONLY CAPRHY Truyện đã được thay đổi cố truyện nó có thể sẽ hơi khác so với những gì mọi người đọc ở bản trước…
Trong tim tôi có các cậu , đặc biệt là cậu đó…
warning: lowercase.ảnh bìa: @quimmyshimmy.…
Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu YêuThể loại: Ngôn tình, hài hước, sủng, 1v1Tình trạng: fullĐã 27 tuổi nhưng đại thiếu gia Lục thị lại chẳng hề rung động vì bất kỳ một cô gái nào nên cha mẹ cùng em trai đã chuốc say anh rồi đưa lên giường một cô gái xa lạ.Năm năm sau, tiểu thiếu gia Lục Kình Vũ vì không có mẹ và cú shock quá khứ nên đã rơi vào trầm cảm.Một người cha chưa từng có cảm giác rung động trước bất kỳ ai và một thằng bé "không thích tiếp xúc với bất kỳ ai" đã trở nên "lầy lội" hơn bao giờ hết khi gặp được Ninh Tịch.Cả hai cha con đều vừa gặp đã yêu người phụ nữ này, một người mong muốn chiếm hữu, một người vô cùng ỷ lại, cuối cùng tạo ra những tình huống dở khóc, dở cười cho độc giả.…
Cậu cả bảo em như nước mùa thu, đẹp mà lạnh. Cậu út lại thích nhúng tay vào nước ấy, dù biết rồi sẽ rét buốt cả đời.…
Hắn từng đánh mất anh…
"Mười năm, chẳng lẽ mày thật sự không có chút tình cảm nào với Quang Anh sao?"Thành An mắt ngấn lệ, thẳng tay tát vào mặt Đức DuyNhưng bây giờ, ngoài nỗi đau đang cào nát trái tim hắn, Hoàng Đức Duy không còn cảm thấy bất kì điều gì nữa.…
Có lẽ anh không iu em nhiều đến thế 🌝…
Năm tháng ấy, có một Quang Anh vì Đức Duy mà thay đổi từ một cậu bé được ví như chẳng có tương tai mà trở thành một chàng trai mà người người kính trọng. Nhưng đến lúc anh thành công, biến cố chợt ập tới kéo theo Đức Duy đi mất, khiến anh sống trong đau đớn nhiều năm liềnRồi ngày Đức Duy về bên anh đã đến, anh chẳng muốn đánh mất người anh thương nữa. Anh ôm cậu thật chặt như muốn nói dù cho có chết anh cũng muốn Đức Duy ở bên mình, chẳng rời bỏ anh một lần nào nữa....…
CP: Rhyder x Captain Boy Nguyễn Quang Anh x Hoàng Đức Duy Bối cảnh được lấy ý tưởng từ thời xưa của Việt NamTất cả các chi tiết trong truyện đều là sự tưởng tượng của mình, vui lòng không gán ghép bất cứ chi tiết nào vào đời thực nhé…
liệu em còn nhớ, về những ngày chỉ có hai ta?belongs to @empecutis1tg…
một Quang Anh cọc tính một Đức Duy tẻn tẻn đôi lúc nhõng nhẽomột tình yêu chung nhịp đập từ cả hai=====ooc. badwords…
- Quang Anh làm gì đó?...- Sao hỏi không trả lời?...- Cậu khinh thường tôi sao? ...- Này ( đẩy vào vai )."Gì""Không thấy đang đeo tai nghe à""Phiền"Quang Anh 18 tuổi là sinh viên năm hai của ECAL - ngôi trường nghệ thuật danh giá nằm giữa lòng Lausanne thanh bình. Cậu thường ngồi bên khung cửa sổ tầng ba của xưởng vẽ, nơi nắng sớm xuyên qua từng lớp kính trong, đọng lại trên mi mắt và mái tóc nâu mềm như sương mờ tháng Ba.Người ta hay bảo Quang Anh giống như một nét cọ lướt nhẹ không ồn ào, không sắc sảo, nhưng cứ thế len lỏi vào tâm trí người khác. Trong lớp học đầy tiếng nói chuyện sôi nổi, cậu vẫn luôn là người ngồi lặng lẽ, phác họa từng chi tiết nhỏ nhất trên tờ giấy trắng, tựa như đang lắng nghe một bản nhạc chỉ mình cậu nghe thấy.Có lần, giảng viên hỏi: 'Vì sao em chọn theo nghệ thuật?'Cậu đáp nhỏ, mắt vẫn không rời nét chì: 'Vì em muốn giữ lại mọi khoảnh khắc đẹp đẽ, trước khi chúng trôi đi như tuyết tan trên mái nhà tháng Tư._Người ta bảo St. Moritz là nơi dành cho những kẻ có tiền hoặc có ước mơ. Đức Duy không có cả hai.Cậu từng học Kỹ thuật tại một trường đại học lớn nơi mà mọi giấc mơ bay xa được vẽ nên bằng lý thuyết và những con số. Nhưng rồi một ngày đầu đông, cậu lặng lẽ rút hồ sơ, mua vé tàu đêm về phía Graubünden, mang theo duy nhất một chiếc vali và một email xác nhận làm việc tạm thời tại trường đua ngựa White Turf.White Turf không giống bất kỳ nơi nào cậu từng biết. Băng tuyết trắng xóa trải dài, ngựa đua phi băng băng qua mặt hồ đóng băng, và những bước chân người lạ.…