2,490 Truyện
Dandelion Dance- Vũ khúc bồ công anh

Dandelion Dance- Vũ khúc bồ công anh

248 3 3

Au: TrinaThể loại: Thanh xuân vườn trường, tuổi teen, tình cảm lãng mạn, ngược, ngọt ngàoRatting: RGiới thiệu:Bùi Thiệu Dương (Nancy)- một cô gái sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghệ thuật. Bố mẹ cô đã mất trong một vụ tai nạn thảm khốc và bản thân cô là người may mắn sống sót duy nhất. Dù không được sống trong vòng tay ấm áp của bố lẫn mẹ nhưng cô chưa bao giờ cảm thấy thiếu thốn tình yêu thương bởi xung quanh cô luôn có những người bạn đáng yêu luôn hết mình vì bạn bè và Thiệu Vũ- người anh trai luôn hết mực yêu thương cô.Do tính chất công việc nên Thiệu Vũ không thể ở nhà chăm sóc cô. Cô bắt đầu cuộc sống tự lập. Cuộc sống của cô vốn dĩ sẽ trôi qua một cách tĩnh lặng nếu không có sự xuất hiện của Kendy Eal Jondarattino- một chàng trai gốc Ý lạnh lùng. Cô vô tình kéo anh ra khỏi thế giới lạnh lẽo và cô đơn của anh. Cũng từ đó, anh bắt đầu để ý đến cô. Lúc đầu chẳng qua là vì hiếu kì, sau đó là do thói quen, và...đơn giản là anh đã yêu cô, yêu một cách chân thành, sâu sắc...Tuy nhiên, Kendy chưa từng có ý định nói cho Thiệu Dương biết tình cảm của bản thân bởi anh luôn có mặc cảm đối với xuất thân của mình. Cho đến khi thấy cô đối mặt với nguy hiểm, anh mới thực sự nhận ra mình không thể kiểm soát được bản thân luôn khao khát yêu thương và che chở cho cô. Liệu Kendy có vứt bỏ được mặc cảm để đến với Thiệu Dương?Và liệu Thiệu Dương có buông bỏ những tổn thương trong tâm hồn để đến với anh?Sau bao khó khăn nguy hiểm tưởng chừng mọi thứ đều sụp đổ, ai buông tay ai?Tình yêu củ…

Hôn Đông

Hôn Đông

13 0 2

Từ sau khi bệnh viện mời Kỳ Hạ Cảnh về làm hướng dẫn viên chuyên môn, rất nhiều người sau đó đã đến tận khoa hỏi về tình trạng hôn nhân của anh.Phó giáo sư trẻ tuổi tài năng này luôn tỏ ra bộ dáng lười biếng, lại cố ý hết lần này đến lần khác trêu chọc Lê Đông, người ở cùng khoa. Chỉ cần hai người bọn họ ở cùng một chỗ, nhiệt độ xung quanh sẽ lập tức giảm 10°C.Không ai biết vì sao!Cho đến một ngày, cả khoa tụ tập ăn tối.Kỳ Hạ Cảnh lười biếng dựa vào sô pha, ngũ quan ẩn hiện dưới ánh đèn chớp nháy, lười biếng, kiêu ngạo, cả người tản ra khí lạnh, "muốn sống chớ đụng vào."Có người đề nghị chơi trò nói thật, Lê Đông không may bị chọn trúng.Trong khi mọi người vắt óc suy nghĩ vấn đề hỏi, Kỳ Hạ Cảnh bỗng nhiên mở miệng: "Mối tình đầu là ai?"Giữa tiếng xì xào, Lê Đông bình thản đáp: "Không nhớ nữa."Sau bữa tiệc tối, trong một góc.Có người thấy Kỳ Hạ Cảnh ép Lý Đông vào tường, khoá chặt cổ tay cô, nhếch môi cười: "Không nhớ sao?""Có muốn tôi làm em nhớ lại lần nữa không?" ...Không ai biết, Lê Đông thích Kỳ Hạ Cảnh suốt ba năm cao trung.Yêu thầm giống như một vở kịch câm, Lê Đông một mình diễn xuất, khắc họa trong cuốn album miêu tả một thiếu niên bị vây quanh trong đám người, chỉ vĩnh viễn là một bóng lưng.Đêm biết Kỳ Hạ Cảnh xuất ngoại, cô viết ở cuối cuốn album: "Tựa như mùa Hạ và mùa Đông, một số người đã định sẵn sẽ không có điểm giao nhau."Khi đó cô không ngờ rằng 10 năm sau vẫn có người coi cuốn album ấy như trân bảo…

KẸO CHANH VÀ BÁNH SOCOLA

KẸO CHANH VÀ BÁNH SOCOLA

187 42 9

" Nhật Giang ở nhà một mình à " Tôi gật đầu, giải thích " Vài hôm nữa nhà mới có người " " Nhật Giang ở một mình không sợ sao " Tôi chớp mắt nhìn Thế Anh " Sợ cái gì? "Thế Anh cười rồi từ từ chòm về phía tôi, tôi khẽ rụt về phía sau thu lên 2 chân đề phòng nhìn cậu, cách tôi một khoảng nhỏ Thế Anh mới dừng lại, cậu cười khẽ nói" Bây giờ nhiều người thích cướp sắc lắm đó, Nhật Giang phải cẩn thận " Ở khoảng cách gần tôi dường như ngửi được thoang thoảng mùi bạc hà mát mẻ trên người Thế Anh, cái cảm giác ấm nóng dần bao phủ cả người tôi, tim cũng bất giác đập nhanh hơn một chút, nhưng đôi mắt tôi vẫn bình tĩnh miệng còn tủm tỉm cười nhìn cậu" Vậy à, thế Thế Anh có phải người xấu không " Có lẽ không ngờ tôi sẽ hỏi như vậy cơ mặt cậu khẽ nhích nhưng rất nhanh lại tươi cười, nhẹ nhàng đáp lại tôi " Nhật Giang thấy em xấu hay là tốt đây " Tôi đẩy vai cậu ra rồi mới vui vẻ trả lời " Thế Anh đẹp trai nhưng mà xấu tính quá " Cậu cười ra tiếng, lười biếng dựa lại vào ghế mắt vẫn nhìn chằm chằm tôi " Nhật Giang cứ bị đáng yêu í " " Chị cảm ơn "Tôi mở tivi lên xem, lại khẽ liếc cậu một cái, nhỏ giọng hỏi" Hôm nay Thế Anh không bận gì à? " " Không có, ngày hôm nay của em bị Nhật Giang chiếm trọn mất rồi " Bìa: Pinterest 20/6/2024…

XƯƠNG CÁ

XƯƠNG CÁ

59 8 1

[ Nếu không phải vì thích người đó như vậy, sao mỗi năm trôi qua đều không thể quên được. ]Mối quan hệ giữa hai nhà Lục Ngu rất tốt, Ngu Từ đã yêu thầm đã phải lòng Lục Nghiêm Kì - thanh mai trúc mã của cô từ khi còn nhỏ, khi lớn lên, cô có một quyết định dũng cảm vào kỳ nghỉ hè trung học phổ thông.Lúc đó, các bạn trong lớp cũng có mặt, cảnh tượng hỗn loạn, cô bị đẩy vào vòng tay cậu ấy, giữa tiếng cười đùa, cô lấy hết can đảm thì thầm vào tai cậu: "Tớ thích cậu.""Vậy sao?", chàng thiếu niên nheo mắt nhìn cô kèm theo một nụ cười khinh bỉ: "Nhưng tôi không xem cô là bạn."Giữa tiếng cười nhạo, cô cuối đầu xuống, mặt đỏ như máu, có một loại sỉ nhục mà nhân phẩm bị chà đạp dưới chân.Kể từ hôm đó, Ngu Từ kiên quyết biến mất khỏi thế giới của Lục Nghiêm Kì, thề không bao giờ gặp lại.Nhưng nhiều năm sau đó vẫn gặp lại nhau.Một lần, Lục Nghiêm Kì gắp một miếng cá vào bát của cô. Cô nhẹ nhàng lắc đầu: "Tôi không ăn cá."Lục Nghiêm Kì: "Anh biết em không ăn nên đã gỡ hết xương cho em, sẽ không bị mắc cổ."Cô vẫn lắc đầu như cũ.Lục Nghiêm Kì đặt đũa xuống, nhìn vào mắt cô: "Sao em vẫn luôn cố chấp như vậy?"Ngu Từ cúi đầu, từ từ đưa thức ăn vào miệng.Cô là như vậy, vì hóc xương cá, cô cả đời không thể ăn cá. Vì những tổn thương người đó gây ra, có thể sẽ ghi nhớ suốt đời, không thể tha thứ.-Ngày trước yêu thích bao nhiêu, sau này chỉ muốn tránh xa.Cô oán hận nói: "Lục Nghiêm Kì, anh bị điên!"Anh ấy dựa vào cửa, lặng lẽ nhìn cô, trên môi nở một nụ cười khó hiểu:…

Mười năm thương nhớ

Mười năm thương nhớ

6 1 1

Thanh Du mắc chứng trầm cảm nặng, để tránh tự kết liễu cuộc đời, cô ép buộc mình với công việc và trách nhiệm để ngày qua ngày chật vật với việc duy trì cuộc sống. Là người nổi tiếng với hàng triệu người theo dõi trên mạng xã hội, không ngờ rằng năm xưa, trong lớp học cô chỉ là đứa trẻ bình thường không có gì nổi trội. Thành tích bình thường, bạn bè bình thường, nhan sắc bình thường. Tóm lại, là nhân vật mờ nhạt. Trái ngược hẳn với Kiêu Tử Bạch, người cô thầm thương trộm nhớ những năm đó. Ấy vậy mà sau hơn mười năm không gặp lại, Kiêu Tử Bạch đột nhiên xuất hiện trước mặt cô, đột nhiên lao tới ôm cô vào lòng với tình trạng hoảng loạn. Từ ấy trở đi, không chịu rời cô nửa bước. Trái tim Thanh Du như được phép màu hồi sinh, tình yêu ấm áp của Kiêu Tử Bạch như ngọn đèn dẫn lối đưa cô ra khỏi bóng tối của cuộc đời. "Thanh Du, anh không thể mất em thêm một lần nữa. Tuyệt đối không. Anh không cho phép mình rời khỏi em thêm một lần nữa.""Nếu cuộc đời đã cho anh được chọn lại, anh nhất định sẽ khiến em trở thành người hạnh phúc nhất thế gian này." "Yêu em, mười năm, hai mươi năm, tám mươi năm, cả ngàn năm.""Thanh Du, yêu em, hơn cả sinh mạng của anh."…

BÉ ƠI, ĐỪNG CÓ CHẠY MÀ!

BÉ ƠI, ĐỪNG CÓ CHẠY MÀ!

2 1 2

" Đứng lại"_ âm thanh trầm thấp, khàn khàn của nam sinh vang lên làm cho Tiểu Bạch vô cùng lo lắng, do sợ nếu đi tiếp sẽ bị đánh nên cô chầm chậm xoay người lại, ngay khi đầu quay lại hướng về phía giọng nói vang lên thì bắt gặp Tạ Châu Dương đang ngậm kẹo mút nhìn cô chằm chằm. Bỗng lại có tiếng vang lên : " Nãy giờ chạy đi đâu vậy hả bánh trôi ?"Giọng điệu cợt nhã kết hợp với dáng vẻ phóng túng của anh đã dọa cho cô ghi nhớ hình ảnh của anh từ đại ca ngầu lòi thành lưu manh vô liêm sĩ. Cô khẽ run người đáp: " Em đi nộp bài cho thầy chủ nhiệm ạ" Tuy lời cô đáp nhẹ nhàng, bình thường nhưng trong mắt anh thì lúc này cô đang làm nũng, điềm đạm, dễ thương giải thích với anh làm cho lòng anh râm rang cả lên, hai tai bắt đầu mất khống chế đỏ lên, trong lòng anh cỗ vui sướng đang trào dâng nhưng bên ngoài lại sợ mất mặt nên chỉ trả lời lại : "ừ" khiến cô có chút không hiểu con người trước mặt có bị vấn đề gì thần kinh không, sao mà lại cư xử kì lạ như thế. Kêu cô lại chỉ để hỏi vậy thui ư hay thấy cô ngốc nghếch muốn trêu ghẹo, không nghĩ nhiều cô xoay người đi mất khiến cho bé Dê nhà ta ngơ ngác không biết làm sao đến khi bóng dáng của cô khuất sau cửa phòng giáo viên anh mới hoàn hồn. Lúc này anh mới hiểu rằng năng lực ăn nói quan trọng đến nhường nào, chỉ là muốn ở chung một chỗ với con gái người ta thôi mà do ăn nói cục súc đã dọa cho người ta chạy mất.p/s: đây là bộ truyện đầu tay mình viết , còn chưa quen lắm mong mọi người đọc ủng hộ mình nhen, cảm ơn mọi người rất nhiều…

[NGÔN] [NGỌT] TUYẾT TAN THÀNH KẸO NGỌT

[NGÔN] [NGỌT] TUYẾT TAN THÀNH KẸO NGỌT

12 0 2

Xin chào đằng ấy, thật cảm ơn đằng ấy khi đã chọn vào đọc câu chuyện của tui giữa hàng ngàn tác phẩm hay ngoài kia nha!Bộ truyện nhẹ nhàng, ngọt ngào thôi, không có drama gì mấy, đại loại là kể về hành trình yêu nhau của 2 con người nơi đất khách quê người và câu chuyện hường phấn thường ngày của 2 bạn trẻ, cảm hứng của bộ là từ 1 chiếc phim siêu chữa lành tui mới xem mấy ngày nay.Tui viết bộ này một cách ngẫu hứng, với mục tiêu ban đầu là để chữa lành chính mình, cũng như muốn tạo ra niềm tin vững chắc với một tình yêu đẹp cho bản thân. Lúc viết xong tầm mấy chương đầu thì tui cũng muốn đăng lên đây cho những ai cùng hoàn cảnh, cùng sở thích để mọi người cùng đọc . Mong là câu chuyện của tui sẽ giúp đằng ấy chữa lành vết thương không phải đằng ấy gây ra, hay đơn giản chỉ là thư giản sau những một ngày mệt mỏi, mong những dòng chữ của tui sẽ là bến đổ cảm xúc cho đằng ấy.…

HOÀNG HÔN ƠI

HOÀNG HÔN ƠI

7 0 2

Trong thế giới đầy rẫy kỳ vọng và áp lực, Quỳnh Điệp luôn sống theo khuôn mẫu mà gia đình và xã hội đặt ra. Là một cô gái học giỏi, ngoan ngoãn, và hoàn hảo trong mọi mặt, nhưng Điệp chưa bao giờ thực sự cảm thấy hạnh phúc. Cô bị cuốn vào cuộc sống đầy nghiêm khắc, không có thời gian để mơ mộng hay khám phá bản thân. Mọi thứ dường như là một chuỗi ngày đều đặn, buồn tẻ và thiếu màu sắc.Một buổi chiều, khi cảm thấy mình không thể chịu đựng thêm áp lực nữa, Điệp lẻn ra ngọn đồi sau trường, nơi cô có thể tìm thấy sự tĩnh lặng giữa bộn bề. Tại đây, cô gặp Trung Kỳ, một chàng trai với tâm hồn tự do, sống theo cách riêng của mình. Trung Kỳ không giống những người xung quanh cô, anh sống không theo những quy chuẩn mà xã hội mong đợi, mà đơn giản là làm những gì mình thích. Sự khác biệt giữa họ là quá rõ rệt, nhưng lại là điều khiến Điệp cảm thấy có sự kết nối kỳ lạ.Cả hai không có nhiều điểm chung, nhưng mỗi lần gặp nhau, họ lại dần dần khám phá ra những mảng màu khác nhau của cuộc sống. Trung Kỳ giúp Điệp thấy rằng, đôi khi sự hoàn hảo chỉ là chiếc mặt nạ che giấu những ước mơ và cảm xúc thật sự. Liệu tình bạn giữa họ có thể trở thành tình yêu? Liệu Quỳnh Điệp có dám bước ra khỏi cái bóng của chính mình để đón nhận một cuộc sống mới, tự do và chân thật hơn?Hoàng Hôn Ơi là câu chuyện về hành trình tìm lại bản thân, về những buổi chiều hoàng hôn lãng mạn nhưng cũng đầy thách thức. Câu chuyện ngọt ngào và đầy cảm xúc, giúp ta nhận ra rằng, đôi khi yêu thương không phải là sự h…

[Trọng Sinh] Bút nói anh yêu thầm em -- Hề Nghiêu

[Trọng Sinh] Bút nói anh yêu thầm em -- Hề Nghiêu

12 4 1

Hán Việt: Bút thuyết nhĩ ám luyến ngã [ trọng sinh ]Tác giả: Hề NghiêuTình trạng: Hoàn thànhNguồn convert: Thoát hủ 🤗 (Wikidich) Mới nhất: Chương 96 phiên ngoại thiên ( nhị ): Giang Thành đời trước ( Nhị Hắc thị giác )Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Dị năng , Ngọt sủng , Trọng sinh , Song khiết , Vườn trường , Sảng văn , Kim bài đề cử 🥇 , 1v1-----------------------------【 văn án 】Trọng sinh trở về thời điểm vừa lên cao nhị, Hướng Vi phát hiện bản thân có thể nghe được bút nói chuyện. Vì vậy, cô ôm tâm trạng vui sướng chạy tới chỗ học bá Giang Thành mượn bút. Bút của học bá, chắc sẽ biết làm bài tập nhỉ? Hướng Vi khoái chí nghĩ.Nhưng mà, không ngờ sau khi cô mượn được bút, mọi chuyện lại là như thế này --"Ây da, đây không phải là người mà chủ nhân nhà ta yêu thầm đây sao?"Hả? Tính cách tối tăm soái khốc túm Giang học bá yêu thầm cô?Hướng Vi ngơ ngác mà nhìn Giang Thành."Còn có việc?" Hắn lạnh nhạt hỏi, vùi đầu làm bài tập, cũng không liếc mắt nhìn cô một cái.". . ."Nhất định là cái bút này nhận sai người rồi. 【 phế tài bình hoa VS khốc soái trung khuyển, nam truy nữ, 1v1, ngọt sủng văn 】【 nữ chủ hậu kỳ sẽ nghịch tập 】Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Hướng Vi, Giang Thành ┃ vai phụ: ┃ cái khác:(●'з')♡ Hello mọi người, đây là quyển đầu tiên mình edit nên có sai sót gì mong mọi người bỏ qua ạ. - Truyện edit chưa được sự cho phép của tác giả cũng như người dịch, nếu như có vấn đề gì về bản quyền thì mình thành thật xin lỗi ạ! <3 - Truyệ…

BÀI TẬP TÌNH YÊU CỦA HỌC BÁ

BÀI TẬP TÌNH YÊU CỦA HỌC BÁ

9 1 1

Tác giả: Công tử Lương DạNguồn : wikidich.comLàm người mặt đỏ tim đập vườn trường tiểu ngọt văn, nữ học bá ngoan ngoãn bị tiểu chó săn học đệ phác gục!Sư đệ có tam hảo: Trí lực bạo biểu, khả muối khả ngọt, yêu thích liêu. Người.Hắn một kêu sư tỷ, nàng liền muốn chạy!Lại không thể không thừa nhận: Tên hỗn đản này tiểu sư đệ, như thế nào như vậy làm người động phàm tâm!Trúc Lâm Sâm là một tiểu mỹ nữ ngoan ngoan, nữ học bá giỏi giang không chỉ nổi danh toàn khối mà toàn trường đều biết tới Một lòng nhiệt tình say mê với toán học, chuyên tâm đề thi, dốc lòng việc học, nàng là truyền kỳ, là mẫu mực sinh, dù cả khối có đang yêu đương thì cô cũng không có để tâm tới. Thẳng đến tiểu sư đệ Kỷ Phi Ngôn xuất hiện!Hắn là học sinh ruột của ba ba cô, hắn từ nhất hư trung học thi đậu nàng cao trung, đại học, hắn luôn là xuất hiện nàng nhất định phải đi qua chi trên đường, biểu tình đặc vô tội, giòn sinh kêu: Sư tỷ!"Sư tỷ, đề này như thế nào giải?""Sư tỷ, ngươi dạy ta bơi lội đi?""Sư tỷ, Trúc lão sư làm ngươi chiếu cố ta.""Sư tỷ, ta muốn nghe ngươi, hát chúc mừng sinh nhật cho ta......"Không nghĩ tới, hắn chó con bộ dáng, tiểu chó săn tâm tính, đột nhiên có một ngày, Trúc Lâm Sâm phát hiện chính mình thế nhưng chính mình lại thích sư đệ nhỏ hơn 2 tuổi này!!! Từ đây, Trúc Lâm Sâm lâm vào rối rắm, cũng lâm vào cảnh tiểu sự đệ mỗi ngày nhiệt tình quay quanh. "Sư tỷ, ta có nói tình yêu bài tập, chỉ có ngươi có thể giải!"Học bá tình yêu, chính là học tập, luyến ái hai không lầm!…

Bệnh Tương Tư

Bệnh Tương Tư

9 2 1

Cậu - Là ánh sáng soi lối con tim tôi, một sự tồn tại đặc biệt không thể thay thế.Và nơi con tim tôi đã rung động vì cậu, vì từng ánh mắt, vì từng cử chỉ và vì từng hành động cậu làm cho tôi...Dù biết đây là thứ tình cảm đơn phương của tôi, cậu đã yêu người khác, tôi vẫn không thể nào ngừng yêu cậu được, với tư cách là một người đứng ngoài cuộc tình ấy, chỉ mong cậu thật sự hạnh phúc, dù người đó không phải là tôi."Chỉ tiếc là...Tôi lỡ trót vô tình yêu cậu..."====Em - Mối tình đầu đơn phương khiến con tim tôi loạn nhịp, là duy nhất.Người ta vẫn thường hay nói, chuyện tình yêu không ai hiểu nổi, tôi cũng vậy. Chẳng biết từ lúc nào mà tôi đã vô thức yêu từng ánh mắt, từng nụ cười và nhớ mùi hương thoảng qua trên tóc em. Nhưng tôi lại không dám tiến tới nên chỉ đành nói là đã có người trong lòng. Tôi biết, em chỉ đơn thuần xem tôi là một người bạn, và tôi biết từng cử chỉ của em đó sẽ chẳng bao giờ dành cho tôi, nhưng cũng chỉ mong em thật hạnh phúc bên người em chọn..."Chỉ tiếc là...Tôi lỡ trót vô tình yêu em..."====Cả hai con người ấy đều ôm tình cảm trong lòng, chôn chặt nó mà không nói ra. Có hình bóng nhau trong tim, nhưng lại không biết được điều ấy...Cuộc tình này...Rốt cuộc rồi sẽ đi về đâu đây?===…

Gửi người yêu dấu! Những chàng trai làm nên thanh xuân 💌

Gửi người yêu dấu! Những chàng trai làm nên thanh xuân 💌

126 1 4

Những dòng tâm sự ngắn về những chàng trai tôi theo đuổi, là niềm tin, là động lực, là tín ngưỡng, là tình yêu!…

Vô Tâm

Vô Tâm

2 1 1

Năm ấy có một Trần Đức Huy quá vô tâm để mở lờiNăm ấy , có một Trương Hà My quá vô tâm để mở lòng Tóm tắt truyện- Cậu ấy ... quả thật rất đẹp trai- Hửm !?Chu Hà Mi chết lặng, não cô gần như ngưng hoạt động trong vài giây khi nhận ra những gì mình vừa nỏi ra- Tôi biết cả tôi đẹp rồi, nhưng chị ko cần phải nói to thế đâu ~ Tôi ngại đó ~-T-Tôi...Mày thôi đi- Việt Chi đánh mạnh vào vai người đàn ông đang trêu ghẹo Hà Mỹ - Giới thiệu với mày đây là Trần Đức Huy em họ tao cách mình 2 tuổi, còn Huy, đây là Chu Hà My , bạn thân tao - nói rồi, cô nhìn vào 2 người đối diện nhau :- Hai đứa bây làm quen dần với nhau nha - Ồ, hóa ra đây là đàn chị sao? - Huy nở nụ cười quyến rũ với ng người đàn chị mới gặp đang nhìn cậu với ánh mắt kinh tởm.- Ê Huy ! Có vào chơi tiếp ko - Thành Long bạn thân cậu lên tiếng trong khi đang mê mẩn chiếc máy chơi game playstation- À đây...nói rồi cậu quay bước đi đến chỗ bạn mình Chờ Huy đi xa Hà My mới yên tâm lên tiếng- Chi ơi em họ mày nó bị làm sao ấyHả ! Nó khám sức khỏe hàng năm, ít khi bị bệnh .Sao lại ko bình thường được ?- ko! Ý tao là cái nết của nó á-À...ừ thằng này nhà mặt phố bố làm to , tỷ lệ khuôn mặt cơ thể thì đúng là đáng ngưỡng mộ - Việt Chi đút tay vào túi áo trong khi nhìn thằng em họ mình đang vui sướng đập liên tục vào lưng thằng bạn mình vì thắng ván game - nên kiêu cũng phải thôi- Nhìn mấy thằng vầy ngứa mặt ghê - Hà My thầm nghĩ . Nhưng Hà My đâu nghĩ rằng kẻ mà cô cho là ngứa mắt kia sẽ theo cô cả đời.…

Chúc ngủ ngon, tháng 4

Chúc ngủ ngon, tháng 4

11 0 1

Tháng 4 lời nói dối của em...Cô gái năm 17 tuổi ấy vĩnh viễn là cô gái đẹp nhất trong lòng anh... Trong bộ quân phục thẳng thóm, trên vai quân hàm mang sao, gương mặt bởi vì thời gian mà âm trầm nhưng ánh mắt hướng về cô vẫn dịu dàng như cũ, cho dù bao nhiêu năm tháng trôi qua vẫn chưa một lần thay đổi... Anh đưa bó hướng dương mà sáng nay mình đã chuẩn bị cho đứa con của họ chạy đến tặng cô, bó hoa đó cô thích càng khiến nụ cười cô thêm sâu hơn, giữa hàng lông mày ánh lên đầy vẻ hạnh phúc... "Anh đã sống như những gì em hằng mong, anh đã bước tiếp trên con đường mình đã chọn. và khi tôi chết sẽ mỉm cười khi gặp em, để chào cô gái tháng tư của tôi"Từ ngày Từ Vi mất đi, Lệ Minh Hiên vẫn ở như vậy nuôi dạy một bé gái, chăm sóc ba mẹ Từ như con ruột và không ngại nói Từ Vi đã là vợ mình dù rằng cả hai vẫn còn chưa kịp làm một đám cưới đúng nghĩa... "Từ Vi, ngủ ngon! "…

[Ngôn | edit] Hạ Chí năm thứ 11 - 明开夜合

[Ngôn | edit] Hạ Chí năm thứ 11 - 明开夜合

118 4 2

Tên gốc: 十一年夏至 | Đệ thập nhất niên Hạ ChíTác giả: 明开夜合 | Minh Khai Dạ HợpLink gốc: https://www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=5322919Editor: RuruĐộ dài: 62 chương + 5 ngoại truyệnTình trạng edit: Đặt gạchThể loại: yêu thầm, song phương mối tình đầu, thực tế, ngược ngọt, HEChú thích: Nửa đầu học đường, nửa sau công sở. Tình cảm diễn biến chậm, chính thức bắt đầu sau khi nam nữ chính trưởng thành. Giới thiệu:"Mình rất thích tên của cậu.Ta hỉ ta sinh, độc đinh Tư Thời."/Hạnh phúc biết bao khi sinh ra trong cùng một thời đại với người./·Bạn học hồi cấp ba chuẩn bị kết hôn. Trước ngày cưới, cặp đôi đã mượn nhà một người bạn để tổ chức họp lớp.Bằng cách nào đó, cả bọn ồn ào đào lại những chuyện ngốc xít lãng mạn từng làm mà không muốn ai biết thời đi học.Đến lượt Hạ Li, cô nói, "Vào ngày sinh nhật cậu ấy, tớ đã lạm quyền ở đài phát thanh phát nhạc cả buổi trưa cho cậu ấy, toàn là ca sĩ cậu ấy thích thôi."Có người hỏi "Cậu ấy" là ai, Hạ Li chỉ cười không đáp.Trên đường đi toilet, cô chạm mặt một người đi ra từ phòng bên cạnh.Là Yến Tư Thời.Yến Tư Thời cúi đầu nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm, "Hóa ra đó là em."·Nhân vật chính: Hạ Li, Yến Tư Thời Một câu tóm tắt: 11 năm yêu thầm trở thành sự thậtDàn ý: Học tập thay đổi vận mệnhLời editor: Phần học đường sửa về ngôi thứ nhất, nếu bạn không thích thì chúng ta hãy dui dẻ lướt qua đời nhau henBản dịch phi lợi nhuận chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không reup.Chỉ được đăng tại wattpad@slnwj2202…

Cần gì khi đã có nhau?

Cần gì khi đã có nhau?

1 0 1

Mùa Hè từ khi nào mà đã đến nhanh như vậy. Tiếng ve kêu ngập trời với cái nóng oi ả . Sau khi qua kì thi giữa kì , cô đã muốn nghỉ Hè sớm. Trong đầu đang chuẩn bị nghỉ hè thay đổi bản thân đồ đó keo, thì thầy chủ nhiệm bước vội vào lớp với vẻ mặt đằng đằng sát khí , quát lớn : "chị Diệp Hoài đâu đứng dạy ngay cho tôi, thi kiểu gì mà Toán có 2đ thế này lại còn là môn tôi chủ nhiệm, chị định đem tôi ra làm trò cười ấy hả". Cô nghe thấy tên mình thì giật mình đứng dậy , vừa quê vừa nhục cúi mặt xuống chuẩn bị đón nhận cơn thịnh nộ tiếp theo của thầy. Không để cô đợi lâu thầy quát tiếp :" Lập tức chuyển xuống chổ Anh Tuấn ngồi cho tôi . Ngồi đó ráng mà kéo nhau lên, chị đừng có mà dạy hư trò cưng của tôi đấy nhé " Anh Tuấn, thì ra là học sinh giỏi Toán của lớp, vừa đẹp vừa giàu , ngồi chung là trúng mánh rồi má ơi! Tuấn thủ khoa thì ít ra mình cũng Á Khoa chớ nhờ hoặc chi ít điểm cũng nhỉnh nhỉnh hơn chút. Cô thầm nghĩ mà mở cờ trong bụng Vừa đặt mông xuống ghế thì cô đã quay sang làm quen với Tuấn " Hello bạn cùng bàn sau này giúp nhauu nhooo" nhưng đáp lại chỉ là vẻ mặt lạnh tanh của anh. Qủa thật nam thần vẫn chưa chết hết mà. Vẻ mặt của anh thật thanh tú và nghiêm nghị, những đường nét sắt bén và ánh mặt ngầu lòi nhìn y changg tổng tài bá đạo Ngôn Nhất Trì . Cô kết luận ngày tháng sau này của mình sẽ đầy màu hồng hoặc chi ít cũng đau khổ trong sự đẹp trai ý nhờ .…

CHÚNG TA ĐỐI VỚI NHAU ĐÃ LÀ MỘT SAI LẦM

CHÚNG TA ĐỐI VỚI NHAU ĐÃ LÀ MỘT SAI LẦM

11 3 6

"Quân Ngôn cậu đã từng yêu tớ một lần nào chưa?""...Tôi ước là vậy nhưng chưa từng. Dù chỉ một lần. Đừng theo đuổi tôi nữa. Người đau khổ mãi mãi là cậu""Ừ, tớ sai rồi. Tớ cũng đã ước đó chỉ là một câu nói đùa...Giờ thì tạm biệt cậu, tớ sẽ rời khỏi đây và không bao giờ gặp lại cậu nữa đâu"" ..." Nhược Hạ yêu thầm Quân Ngôn nhưng cậu ta không đáp lại tình cảm. 2 năm sau họ lại vì duyên mà tìm thấy nhau. Cứ ngỡ vì lời từ chối của Quân Ngôn, Nhược Hạ sẽ tránh mặt nhưng cô vẫn hằng ngày theo đuổi anh. Rồi đến một ngày, một chút yếu lòng, Quân Ngôn nhận lời tỏ tình của Nhược Hạ. Nhưng sau đó, thân phận của anh đã khiến hai người càng trở nên xa cách..."Xin lỗi vì đã tiếp tục tin anh lần nữa nhưng chúng ta vốn dĩ đã là một sự sai lầm"*ĐoàngMột phát súng vang lên từ người đứng trước mặt Nhược Hạ..."Xin lỗi vì đã rất yêu em..."Không ai khác, người đó chính là Chu Quân Ngôn, người Nhược Hạ yêu thầm suốt 7 năm. Liệu 2 mảnh ghép ấy có tiếp tục tìm nhau mà trở nên hoàn thiện hay không?…

Một Vạn Ánh Sao

Một Vạn Ánh Sao

1 0 1

" 1 vạn ánh sao là gì? Là 1 vạn tờ giấy ngày đó tôi đã dồn hết sự tự tin để viết cho cậu ấy. Là 1 vạn lời nói ầm ĩ bên tai rằng " Tôi thích cậu" ngày nào cũng vậy.Là 1 vạn ngày theo đuổi miệt mài nhưng mà không thấy hối tiếc.Là 1 vạn những ngày cuối cùng chúng tôi còn ở cạnh nhau khi mà quãng thời gian đang sắp hết.Là 1 vạn giọt nước mắt rơi xuống vì thấy mãn nguyện vì lúc đó mình đã hết lòng và không hối tiếc như vậy.....Một nguyên tác nhỏ của câu chuyện: Giảng bài một hồi lâu cho Lạc Lạc, tất nhiên là cô không hiểu chuyện lại làm thêm một lần cho Miêu Sơn tức muốn ói máu ra luôn rồi. Miêu Sơn được thầy giao cho kèm cặp Lạc Lạc để lần này thành tích của cô khá lên. Nhưng đúng là thầy tính cũng không bằng trời tính. " Ông trời muốn bắt con học dốt mãi đây mà. Huhuu"Miêu Sơn tuy không có vẻ đẹp thật hoàn hảo nhưng có thể nói là cũng ưa nhìn. Đặc biệt Miêu Sơn là học sinh giỏi của trường. Những bạn học khá giỏi cũng chính là từ Miêu Sơn kèm mà lên. Nhưng mà đến Lạc Lạc anh cũng phải bó tay." Lạc Lạc" " Rồi ... Rồi... Nhưng mà mình vẫn không hiểu được."" Cậu đúng là đồ ngu mà"" Đúng vậy. Mình chính là ngu ấy. Ngu nên mới theo đuổi cậu lâu tới vậy đấy"" Lạc Lạc... Cậu đúng là người không hiểu chuyện"…

Hoa Bồ Công Anh sẽ bay về đâu?

Hoa Bồ Công Anh sẽ bay về đâu?

10 0 9

"Ở nơi đó, cô ấy sống thế nào?" Đó là câu hỏi của Răng sư tử đã gửi gắm đến nàng Bồ Công Anh trắng khi nàng bỏ lại mình mà bay theo làn gió kia. Nhưng có ai biết, hoa bồ công anh một đã khi rời khỏi Răng sư tử thì liệu sẽ ra sao? Hoa bồ công anh sẽ bay về đâu? Có một cô gái đã nhiều lần tự hỏi câu hỏi ấy, nhưng rồi lại không thể tìm được câu trả lời. Giống như suốt mười bảy năm trong cuộc đời, cô cứ loay hoay tìm mãi chàng bạch mã hoàng tử của đời mình, nhưng luôn là thất vọng. Vậy mà một người vốn dĩ không phải là bạch mã hoàng tử trong mắt cô lại dùng thời gian chứng minh cho cô ấy, cô sai rồi. Yêu một người, thì ra lại chẳng cần bất kì tiêu chí nào ở họ. Anh cho cô niềm vui, nụ cười, nỗi buồn, nước mắt. Cô cho anh tình yêu, khát vọng và biết hy sinh. Đến một ngày, cô hài lòng mỉm cười cảm ơn Thượng đế và cảm ơn anh, tự nhủ với lòng: "Anh biết không? Nếu anh yêu em bằng nhịp đập của tim anh thì em cũng yêu anh bằng mạng sống của mình."…

Đại bàng sải cánh trên nền trời cao

Đại bàng sải cánh trên nền trời cao

6 0 4

Giữa cái giá lạnh cắt da cắt thịt,khói sương mờ ảo hòa cùng những bông hoa tuyết đầu mùa ở Sa Pa,Trịnh Quốc Thịnh đưa hai tay xoa vào nhau,chốc lát lại xoa xoa cơ thể nhằm giữ cho bản thân một thân nhiệt ấm,cậu không nhìn Hạ An,đôi mắt đen láy đăm chiêu ngước nhìn bầu trời đêm lấp lánh ánh sao nơi đỉnh đồi lộng gió,giọng nói trầm ấm vang lên tựa như rót mật vào tai,một câu có thể khiến trái tim thiếu nữ bồi hồi từng nhịp đập rộn vang,thổn thức lần đầu biết yêu,bên tai Hạ An nóng bừng:"An,sau này tao muốn trở thành đại bàng,tự do tự tại,dám nghĩ dám làm,dũng cảm tiến về phía trước theo đuổi đam mê."Hạ An chậm rãi từng chữ:"Vậy thì tao muốn trở thành bầu trời."Quốc Thịnh nhìn cô thiếu nữ bên cạnh đang run lên vì lạnh,gương mặt có chút đỏ, khẽ nhắc nhở một câu:"An nhỏ của tao,tao không muốn ngày này của 10 năm sau con cháu của chúng ta sẽ tới đây khám phá bức tượng thiếu nữ hóa đá đâu,ngắm tuyết thế là đủ rồi,mau trở về thôi"Hai bóng người một cao một thấp sóng vai nhau rảo bước ra về,không ai nói thêm lời nào:Đại bàng và bầu trời vốn là hai thứ luôn tồn tại song song,bất di bất dịch,một bên được mệnh danh là chúa tể của bầu trời,một bên lại là bàn đạp vững chắc cho đối phương vỗ cánh chao liệng.Đại bàng sải cánh trên nền trời cao,trời cao vì đại bàng mà tỏa sáng;hai thái cực ấy tương trợ lẫn nhau,gắn bó không rời.Cậu biết,cô cũng biết...…