[ HAI THẾ GIỚI ]
" đồ khắc tinh ~ mình gặp nhau đi "…
" đồ khắc tinh ~ mình gặp nhau đi "…
đọc đi rồi biết ;))…
"Em tin trên đời có vận mệnh không?""Vận mệnh? Thế nào gọi là định mệnh?""Hmmm, định mệnh là khi hai con người xa lạ gặp nhau và yêu nhau.""Ví dụ như?""Như là... hai con người ấy vốn chẳng liên quan gì đến nhau, vậy mà vận mệnh lại buộc họ lại với nhau, gặp nhau mười kiếp, yêu nhau mười kiếp và chờ nhau mười kiếp.""Vậy, sau mười kiếp họ có đến được với nhau không?""Hmmm, họ..."...Khúc Y Nguyệt ngồi trên sân thượng, hai chân đung đưa, ánh mắt nhìn xa xăm.Bỗng, một người đàn ông xuất hiện sau lưng cô, trên tay còn cầm theo đóa hoa hồng đỏ rực. Anh ấy ngồi xuống chỗ trống bên cạnh, chìa đóa hoa trước mặt cô: "Tặng em."Khúc Y Nguyệt mỉm cười, đưa tay nhận lấy, hỏi: "Vì sao tặng em?""Vì em và nó giống nhau." Người đàn ông trả lời mà không bận tâm suy nghĩ."Giống thế nào?" Khúc Y Nguyệt nghiêng đầu, chờ đợi đáp án từ người đàn ông."Em và hoa đều xinh đẹp."Khúc Y Nguyệt cười thành tiếng: "Không ngờ anh cũng rất biết cách nói chuyện.""Anh chỉ biết cách nói chuyện với mình em thôi." Người đàn ông dừng lại vài giây, sau đó cất giọng trầm trầm: "Y Nguyệt, phải nhớ luôn luôn phải mỉm cười, khi em cười lên rất xinh đẹp, cho dù ở đâu anh cũng luôn nhìn thấy."Khúc Y Nguyệt cúi đầu, khoảnh khắc ngẩn lên xung quanh cô trống rỗng. Không có hoa, chẳng có anh, thứ trò chuyện với cô chỉ có không khí.Cô nhìn lên bầu trời xanh thẳm, mỉm cười: "Em nghe lời rồi, nếu anh nhìn thấy... anh trở về được không?"Nơi đăng full: https://enovel.vn/cho-nhau-muoi-kiep.15748/…
Du Dao rất tuyệt vọng khi nhìn vào một đám nhao nhao trước mặt, toàn một lũ có bệnh thích ăn đòn! Thiên Đế : ta cùng bọn họ không quan hệ.Nếu có quan hệ thì ta cũng không để lọt tiếng gió. Nói đoạn liền trừng mắt nhìn chúng tiên nữa nằm nửa quỳ trên sàn. Chúng tiên nhân:"!!!!" Lật mặt? Nói lật liền lật? Tỏ vẻ chịu đựng nhưng trong lòng mắng đến long trời lở đất. Đứng một bên Thần thì khoe khoang với bọn họ, không đứng được thì nằm đi! Hà cớ gì theo đuổi người ta lại lôi họ theo làm bia đỡ. Có mất mặt không? Chửi hăng sau thì chúng tiên nhận thấy áp lực lớn đè ép, cắn răng chịu đựng không mắng Thiên Đế ra miệng. Hừ! Có Thần bảo vệ liền ghê gớm?AHình như là vậy.…
Những năm tháng thanh xuân tựa như đoá hoa nở rộ rực rỡ nhất của mỗi người. Trong quá trình trưởng thành, đau thương sẽ có, hạnh phúc cũng có, từng dòng cảm xúc đan xen nhau khiến cho quá trình ấy trở nên hoàn thiện.Mà trong những giây phút tươi đẹp đó luôn có người khiến ta rung động nhất, nhớ mãi không quên.Ai cũng có nam thần của chính mình.Dương Tịnh Ca yêu Sở Nghiêm, là điều ai cũng đoán trước.Sở Nghiêm bên cạnh Tịnh Ca, là điều mọi người không dám có ý kiến.Tác giả : Tửu TúyThể loại : thanh xuân vườn trường, ngọt, sủng, hiện đại, HE.Nhân vật chính : Sở Nghiêm, Dương Tịnh Ca.…