Tác giả: 말린꽃Người dịch: Beloved HusbandTình hình cập nhập: vẫn đangLưu ý: Vui lòng không sao chép bản dịch của tôi trên bất cứ hình thức nào! Hiện tại chỉ đang dịch trên Wattpad, chưa trên các trang web hay các ứng dụng nào khác. Cảm ơn! TÓM TẮTKang Chae Heon.Bạn cùng lớp cấp 3, bạn cùng lớp đại học và là người tôi thầm thương trộm nhớ từ lâu.Một người đàn ông luôn đứng đầu chuỗi thức ăn, nhưng vẫn tốt bụng và thân thiện với mọi người.Khi anh ấy mỉm cười ấm áp như ánh mặt trời mùa xuân, cảm giác như cả thế giới đang tỏa sáng.…
nếu bạn nào dị ứng với kiểu viết truyện như nói chuyện thì không nên đọc nheee.có một số từ ngữ dân dã nên khi gặp từ khó hiểu có thể cmt. iu thương ♡…
nếu bạn nào dị ứng với kiểu viết truyện như nói chuyện thì không nên đọc nheee.có một số từ ngữ dân dã nên khi gặp từ khó hiểu có thể cmt. iu thương ♡…
Xin chào mọi người, mình là một chú Cá nhỏ vừa mới tập thử sức với viết lách. Khi hướng dương thiếu mặt trời là tác phẩm đầu tay của mình, chính vì thế, mình vô cùng trân quý sự ủng hộ của các bạn độc giả. Truyện là câu chuyện của những cô cậu trẻ, những mẩu chuyện nhỏ xoay quanh tuổi học sinh tươi đẹp. Truyện thuần Việt 100%, KHÔNG CHẤP NHẬN HÀNH VI ĐẠO NHÁI, REUP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC.…
-------------------------&--Nó -Bảo Châu :16 tuổi một cô bé dễ nhìn, nhưng vì bị cận nên cái kính to cộm làm cho vẻ đẹp của cô không ai biết đếnNhà nghèo phụ giúp gia đình bán bánh bao vì đó mà nhiều đứa bạn khinh ghét cô.Dễ thương ,hoạt bátHắn-Khánh Nam : cùng tuổi cô..hắn là con trai Chủ tịch tập đoàn Acrop- công ty lớn đang ở bên mỹ, vì là đứa con trai duy nhất nên ông hết mức cưng chiều,nhưng ông đâu biết hắn không cần vật chất những thứ này hắn đâu cần, .Hắn lạnh lùng vô cảm…
Đào, Hoàng, Hồng vốn là bộ ba những kẻ học giỏi nhất ở trường cấp ba. Hồng là con gái hiệu trưởng, Hoàng là con bí thư trường. Hồng được phát hiện đã nhảy lầu từ tầng hai trường vào tối. Vì đau lòng và nghi hoặc cái kết án của người bạn đã khuất, cũng như tìm ra bí mật của hiệu trưởng, Hoàng và Đào đã hẹn nhau để lẻn vào trường và làm sáng tỏ mọi thứ.Nhưng mà, cũng phải đánh đổi nhiều thứ.…
Đây là câu chuyện đầu tay của tớ. Tớ đăng lên với mục đích là lưu giữ kỉ niệm, để sau này khi trưởng thành khi đọc lại tớ sẽ biết bạn thân khi nhỏ đã cố gắng đến đâu..và tất nhiên tớ sẽ còn vui hơn rất nhiều nếu được mọi người ủng hộ và góp ý!! Vậy nên mọi người đọc truyện với tinh thần tích cực nhất nhé. Tớ cảm ơn rất nhiều.…
Tên truyện : Hệ thống học báTác giả : MysotisNhân vật chính : Từ Ninh Vũ----Văn án----Từ trước đến nay, Từ Ninh Vũ vốn là một người yêu sự hoàn mĩ. 9 năm học sinh xuất sắc, lại vì một lần sa ngã mà triệt để hóa thành bọt biển. Hành vi gian lận trong kì thi đã kéo cô xuống vực thẳm của tuyệt vọng. Trên lầu 6 cao chót vót ấy, cô đã muốn kết liễu cuộc đời mình. Dù gì thì sự tiêu cực và tự ti của cô cũng đã ăn vào trong máu, không cách nào thay đổi. Hơn nữa, mục tiêu sống của cô là gì? Tại sao cô lại tồn tại? Con đường tương lai mông lung đến mức một học sinh giỏi như cô cũng cảm thấy triệt để thất vọng với bản thân. [Đinh! Hệ thống 139 : hệ thống học bá đã kết nối thành công. Xin sẵn sàng đáp ứng yêu cầu của kí chủ] Tương lai tươi sáng hay bóng đêm vô tận, hận thù hay tha thứ, kìm chế hay bộc phát, nóng nảy hay dịu dàng, rốt cuộc nên làm thế nào để tồn tại trong thế giới khắc nghiệt này? ---- Lập ý : Tin tưởng bản thân, hướng về ánh sáng. Note : Truyện không CP, nếu bạn tìm truyện vạn nhân mê, nơi đây chào đón bạn. Tuy nhiên đây không phải một cuốn truyện nhân vật chính dễ dàng leo lên đỉnh vinh quanh, cô ấy đã phải dùng máu và nước mắt của mình để bò lên trên ngai vàng. Đây là truyện để mình viết cổ vũ bản thân, bạn nào muốn tìm động lực học tập, làm việc, mục tiêu sống và tồn tại, rất hoan nghênh. Truyện chủ yếu khai thác về đề tài học tập, tuyến tình cảm không phải chủ đạo.…
Hoa đào lại nở, yên lặng như cách em từng rời đi.Mỗi cánh hoa rơi xuống là một lần anh nhớ, một lần gọi tên em trong lòng mà không dám thành tiếng. Người ta bảo xuân là khởi đầu, nhưng với anh, đó là mùa em từng yêu - và cũng là mùa em chọn để rời xa.Bốn mùa trôi qua, lòng anh vẫn mắc kẹt dưới tán đào năm ấy. Em như một mùa xuân chưa từng trọn vẹn, một câu yêu còn dang dở, một cái ôm chưa kịp siết chặt.Dưới gốc cây này, hoa vẫn nở. Nhưng người thì chẳng trở về.…