Thanh xuân! Nó chỉ đơn thuần là hai từ vỏn vẹn nhưng khi nhắc tới nó lại khiến cho người ta có đầy những cảm xúc khó tả.Thanh xuân của tôi có rất nhiều thứ để kể nhưng chắc hẳn cậu là một người không thể thiếu ở thanh xuân của tôi.Mối tình đầu của tôi là cậu, mối tình đầu của cậu cũng là tôi. Cứ ngỡ là ngọt ngào nhưng hóa ra là đau sót...._Hoàn_…
Chồng của tôi là một ảnh đế vô cùng nổi tiếng.Thế nhưng tôi và anh lại là mối quan hệ ẩn hôn.Nghe các fan của anh nói rằng bạch nguyệt quang của anh đã về nước rồi.Trùng hợp thật, tôi cầm đơn ly hôn đã chuẩn bị sẵn từ sớm ra."Nhà cửa, tiền bạc em không lấy gì hết, anh kí tên đi."Thế mà mắt anh đỏ bừng dồn tôi vào trong góc tường: "Em có nhân tình bên ngoài rồi?"Thể loại: Fanfic, Ngôn tìnhNgày khởi đầu: 25/11/2023Ngày kết thúc: 4/12/2023…
Đôi điều về bản thân em, mà em chưa nói ra, bây giờ em có thể tự tình. Về tình cảm, về những gì em trải qua, vụn vặt và vỡ đôi. Đôi khi chả đủ để nói được thêm gì nhưng em cứ loay hoay mãi nên em viết. Và cả những câu chuyện không đầu không cuối, ý tưởng tự nảy ra nhưng chưa đi đến đâu, và cũng chưa có thật nhiều cảm hứng để xây dựng chỉn chu, nên em cứ lại viết, biết đâu em sẽ tìm được một câu chuyện mà mình tâm đắc nhất, sẽ nghiêm túc viết nó chỉn chu, để nó thực sự được tắm trong nhiệt huyết tinh thần của mình. Em viết cho em, cho anh, cho người thân. Và cả những ai ngang qua cuộc sống của em để lại trong em những cảm xúc khó lòng quên đi. 'bout me, nginn.…
Đây chỉ đơn thuần là một câu truyện ngắn tôi viết lên trong một mớ cảm xúc hỗn độn khi lạc lõng trong mê cung của tình yêu... Tôi mong mọi người đón đọc bằng cả tấm lòng nhé, xin cảm ơn!Nguồn ảnh: Miyashiro des ảnh cho tôi é :333…
Không motip cũ. Một phần phản ánh vấn nạn của xã hội hiện nay, một phần cho thấy thực trạng rằng rất nhiều người để có được hạnh phúc họ đã phải đánh đổi như thế nào.Truyện tập trung xoáy sâu vào nội tâm của nhân vật hơn là đời sống thường nhật, bóc mẽ mặt tối của con người và vô vàn những hậu quả mà nó để lại. Ác quỷ không tự sinh ra, họ được tạo nên qua những lần bị 'chà đạp'."Vạn vật đều có vết nứt, đó là nơi ánh sáng sẽ chiếu vào."...Truyện được đăng tại Wattpad. Không mang đi đâu khi chưa có sự cho phép của tác giả.…
Re upVăn án:Cái gọi là tình yêu có lẽ phải đi đến tận cùng đời người mới có thể định nghĩa được.Hàn Đình từng nói: "Trong cuộc sống của anh, tình yêu không phải là tất cả. Một tình yêu mãnh liệt có thể hy sinh vì em, chết vì em, anh không cho em được. Nhưng tình yêu bình dị, cùng em sống hết cuộc đời, anh có thể làm được".Kỷ Tinh hiểu tình yêu mà hai người họ tìm kiếm khác nhau, và khát vọng trái tim họ theo đuổi vĩnh viễn không có điểm chung. Nhưng cô muốn đứng bên anh trên đỉnh cao; cùng anh đối mặt với khó khăn, phiền muộn, đau khổ; cùng anh nhìn ngắm thành phố lung linh này. Họ, mỗi người trong trái tim của đối phương, giống như cảnh đêm Bắc Kinh lần đầu tiên họ cùng nhau ngắm nhìn ấy - yên tĩnh, tráng lệ và đẹp đến nao lòng.…
Một cuốn nhật ký không có hồi hết của một cô gái ôm trong mình tình yêu đơn phương suốt 10 năm. Khi cô đax có được tình yêu của mình thì người đó lại không biết trân trọng cô và phản bội cô. Cuộc đời của cô chủ toàn những trái ngang khó giải. Một mình cô có thể trống lại tất cả chăng?…
"Chuyện kể về mặt biển vô sắc đã đem lòng yêu bầu trời cùng những mảng màu rực rỡ của nó. Khác với biển cả, sâu thẳm, xám xịt và buồn tẻ, bầu trời lại có vô vàn màu sắc khác nhau. Trong xanh hiền hòa, rám vàng ấm áp, ngả cam âu sầu hay đen tuyền cô đơn, dù là màu sắc nào, biển cả vẫn luôn yêu bầu trời. Vì cứ nhìn lên trời xanh mãi, chẳng biết từ lúc nào, biển cả đã mang màu sắc của bầu trời mà khoác lên mình. Phát hiện mình giống bầu trời, biển cả sung sướng lắm. Nó tin rằng chẳng ai yêu bầu trời nhiều bằng mình, chẳng ai có thể sánh ngang với mình, vì mình trải rộng khắp thế gian và luôn nhìn về bầu trời dẫu ở nơi đâu, dẫu là thời điểm nào, tình yêu của nó với bầu trời là bất biến. Nên biển cả đã hỏi gió, liệu có cách nào để bầu trời biết đến tình cảm của nó chăng? Thế nhưng, gió chỉ lắc đầu và đáp: Biển cả chỉ mang trong lòng duy nhất bầu trời, còn bầu trời thì lại chẳng thể dành riêng cho biển cả. Bầu trời dang tay ôm trọn cả ngọn núi hùng vĩ, ôm lấy những thung lũng trập trùng và ôm cả cánh rừng bạt ngàn. Bầu trời đâu thể của riêng ai, càng không thể của riêng biển... Những lời gió nói khiến biển vỡ vụn. Thế nhưng, nó không thể ngừng yêu bầu trời được. Dẫu tình yêu này là vô vọng, dẫu bầu trời không bao giờ biết, dẫu tình yêu này chẳng thể ích kỷ giữ cho riêng mình, biển cả vẫn yêu bầu trời, mãi mãi không bao giờ đổi thay."Bức thư của thiếu nữ mang trong lòng những nỗi bối rối, viết dành tặng người yêu nơi xa xôi của nàng, để kể về lí do nàng biến mất...…
Thật sự thì.. ừm hơi không nỡ nhưng mình vẫn muốn nói, đáng lẽ là mình sẽ xoá truyện này luôn rồi nhưng nghĩ lại thì thôi để lại vậy. Tại hồi đó văn chương của mình còn tệ quá :(( nhưng nếu ai tò mò thì cứ đọc đi hì.Chắc lúc đó tui bị thất tình(?) nên viết cho đỡ buồn haha Không còn gì đâu, đọc truyện của tui đi…
Sau khi chết, hồn ta sẽ quanh quẩn cùng người trần một khoảng thời gian, đủ ngắn để ta chỉ có thể nói những câu ngắn gọn trong mộng, đủ dài để người cho nó là 5 năm, 10 năm.Tôi gặp mẹ, quỳ dưới chân mẹ xin lỗi.Tôi gặp ba, nói tóc ba bạc quá phải nhuộm lại.Tôi gặp anh trai, nói rằng tôi biết nó yêu tôi dù hai đứa hay cãi vã và tôi chỉ có mong cầu nó lớn lên trở thành người tốt, giống như mẹ và chị tôi.Tôi gặp chị, kể cho chị nghe chuyện của chúng ta. Tôi đã yêu trước khi tôi ra đi, chị chỉ có tiếc nhất cho tôi về điều đó.…