691 Truyện
Phía Sau Màn Đêm

Phía Sau Màn Đêm

0 0 1

Lần đầu tự viết truyện, có gì sai sót mong mọi người thông cảm. ------------------------------------Phía sau sự hào nhoáng, sang trọng bậc nhất của thành phố T là một khu ổ chuột- nơi ở của những kẻ vô gia cư, thất nghiệp bị đào thải khỏi xã hội. Hứa Tư Hạ, đứa bé lớn lên từ khu ổ chuột mắc hội chứng HSAM. Trong một lần đi làm thêm về, cứu được chủ tịch tập đoàn công nghệ H.J. Vì muốn trả ơn nên ông đã cho sắp xếp cho cô vào học ngôi trường cao trung của giới siêu giàu. Tại đây cuộc đời cô đã có nhiều thay đổi vô cùng lớn…

Mùa Hè Nơi Sóng Biển Gặp Chúng Ta

Mùa Hè Nơi Sóng Biển Gặp Chúng Ta

10 0 3

"This is not a love story, this is a story about love."Câu chuyện mà mình muốn kể không phải là một chuyện tình, nó nhiều hơn thế. Đó là câu chuyện về tình bạn, tình thân, tình yêu, và tuổi trẻ. Mình là một người trẻ đang try to figure things out ở tuổi đôi mươi này, và dĩ nhiên, thời cấp 3 ngây ngô của mình đã trôi qua rồi. Mình mong câu chuyện mà mình viết nên có thể giúp những người trẻ như mình cảm thấy được một chút ấm áp và bớt sợ hãi trên con đường trưởng thành. Và, dù bạn đang ở độ tuổi nào, mình mong bạn có được một tuổi 17, 18 thật trọn vẹn và tươi đẹp. Bất cứ khi nào nhớ lại những tháng ngày ấy, bạn đều có thể mỉm cười, như mình đã, đang và sẽ."Tất cả những người đã cùng tôi chen chúc trong thời thanh xuân chật chội ấy, ai cũng mang trong mình đầy lí tưởng và hoài bão, từng bước tạo nên con đường của riêng mình sau này. Thịnh Công đã từng hỏi tôi rằng, có hối hận vì khi ấy đã không thổ lộ hay không, tôi cũng chỉ mỉm cười. Dường như, khi đem lòng đơn phương ai đó, tình cảm càng sâu đậm, thì bản thân sẽ càng tự hoài nghi. Tôi khi ấy trong mắt mọi người xuất sắc là thế, ưu tú là thế, vậy mà tôi lại cảm thấy mình thật "què quặt" trước cậu. Bây giờ nghĩ lại, có lẽ Diệp Mai năm 18 tuổi là tự ti đến hoang đường, cũng kiêu ngạo đến khó tin, đúng là tột cùng mâu thuẫn. ...Ngày tốt nghiệp, chúng tôi nói lời tạm biệt như thường lệ. Nhiều năm sau, tôi nhận ra rằng chính thanh xuân đã nói lời tạm biệt với tôi của ngày hôm đó..."…

Ngược Nắng

Ngược Nắng

9 2 1

"Ngược Nắng" là câu chuyện tuổi mười ba, mười bốn, độ tuổi người ta chưa đủ lớn để hiểu hết những điều đang chờ phía trước, nhưng cũng không còn bé để chẳng cảm thấy gì.Ánh Thy, cô bé sống nội tâm, hay quan sát, thích ngồi yên bên cửa sổ để nghe mưa rơi và ghi lại mọi thứ bằng những nét chữ nghiêng nhẹ. Minh Nhựt, cậu bạn mới cùng lớp, hoà đồng, tự tin, nhưng lúc im lặng lại mang vẻ gì đó khó đoán, như thể trong lòng có những cánh cửa không dễ mở.Họ gặp nhau vào đầu năm lớp 8, khi trường đổi lớp và mọi mối quan hệ phải bắt đầu lại từ đầu. Ban đầu chỉ là sự quan sát lặng lẽ, vài lần vô tình chạm mắt, vài câu chào nhát gừng trong vai trò tổ trưởng - lớp phó. Nhưng rồi chính những việc nhỏ nhặt như ghi điểm thi đua, đổi sổ tổ, trực nhật chung hoặc những lần tranh cãi lại khiến hai người dần chú ý tới nhau, âm thầm hơn bất cứ lời nói nào.Không ồn ào, không lời hứa hẹn. Chỉ là những buổi sáng đầu thu đầy nắng nhẹ. Chỉ là những lần ngồi gần mà chẳng ai chủ động bắt chuyện. Và những cảm xúc non nớt nhưng chân thành, chạm tới rồi rút lại, giống như mùa mưa đầu mùa đến mà không báo trước, và đi khi người ta còn chưa kịp cầm ô.…

Mật Ngọt

Mật Ngọt

46 15 3

Tên truyện: Mật Ngọt Tác giả: Mây BayThể loại: Học đường, lãng mạn, vui nhộnTuổi trẻ như một quả anh đào đầu mùa, căng mọng nhưng lại có chút chua chát. Còn tình đầu, lại là mật ngọt, len lỏi vào từng tế bào, xoa dịu những tâm hồn còn vụng dại.Mật ngọt là câu chuyện về những tháng ngày cuối cùng của tuổi học trò, nơi những giấc mơ, hoài bão, và cả những rung động đầu đời được gói ghém cẩn thận. Đây còn là câu chuyện về một mùa hè cuối cấp đầy biến động, nơi tình bạn bị thử thách bởi những rung động đầu đời. Tình cảm đơn phương, sự ghen tuông, những bí mật ẩn giấu... tất cả đã tạo nên một cơn bão lớn, đe dọa cuốn phăng mọi thứ. Giữa những bộn bề ôn thi, những lựa chọn tương lai, họ đã cùng nhau chia sẻ, cùng nhau trưởng thành. Thế nhưng, liệu tình yêu có trở thành rào cản, khiến tình bạn rạn nứt? Liệu họ có đủ sức mạnh để giữ chặt lấy nhau khi những bí mật, những hiểu lầm ập đến?Liệu những giọt mật ngọt ấy có đủ sức để hàn gắn những rạn nứt của tình bạn, để hóa giải những hiểu lầm, và để chữa lành những vết thương?…

Vì Em Là Ngoại Lệ  - Diệp Châu

Vì Em Là Ngoại Lệ - Diệp Châu

39 7 2

Năm mười bốn tuổi, Tuyết Lam từng gặp Nguyên Anh trong một buổi chiều mưa, rồi cậu rời đi, để lại trong ký ức cô chỉ là bóng dáng mờ nhạt.Ba năm sau, Lam sống trong căn nhà chật hẹp với cha và mẹ kế, lặng lẽ nuốt những tủi hờn không ai thấu. Giữa lúc ấy, lớp 11A1 đón một học sinh mới - Lâm Vũ Nguyên Anh. Cậu xuất hiện với dáng vẻ lạnh lùng, trầm mặc, hoàn toàn khác xa ký ức năm nào.Lam không nhận ra cậu. Chỉ có một cảm giác rất đỗi quen thuộc lướt qua, nhạt nhòa và mơ hồ, như một vết sẹo trong tim mà chính cô cũng quên mất đã tồn tại..._____•Lưu ý : Ảnh bìa chỉ mang tính minh hoạ, không thuộc sở hữu của tác giả truyện!Tên Truyện : Vì Em Là Ngoại LệTác giả : Diệp Châu…

Bầu trời mùa hạ xanh mãi xanh như tình cảm tôi dành cho cậu mãi không phai

Bầu trời mùa hạ xanh mãi xanh như tình cảm tôi dành cho cậu mãi không phai

3 0 1

Năm ấy mọi người bảo rằng Lãnh Dương thích Hạ An. Năm ấy mọi người bảo Hạ An là kẻ độc ác. Năm ấy hai người họ đã từng là bạn bè thân thiết. Cả hai đã từng nói với nhau rất nhiều rồi bỗng nhưng mỗi ngày càng thưa dần và dừng hẳn. Nhưng tất cả đều là năm ấy. Lãnh Dương chưa một lần tỏ tình, chưa một lần nào nói rằng thích Hạ An..Người đã từng làm rất nhiều việc vì Hạ An, sẵn sàng đạp xe mấy cây số chỉ vì muốn mua loại bánh ngọt mà Hạ An thích. Đã từng cùng trốn học vì hôm ấy Hạ An bị mẹ mắng vì làm bài kiểm tra không tốt. Người sẵn sàng chịu thiệt, luôn quan tâm chăm sóc cho cô bạn cùng bàn của mình. Suýt chút nữa, cả hai đã có một kết thúc đẹp. Ấy vậy mà biến cố năm lớp 12 đã chia lìa tất cả. Không biết Lãnh Dương có còn nhớ lời hứa dưới gốc hoa đào vào một buổi mùa đông năm ấy hay không? Không biết Hạ An còn nhớ chàng trai đã liều mạng cứu mình để rồi bị chấn thương ở cổ tay suýt chút nữa không thể thi đấu bóng rổ cho thành phố nữa hay không?Và liệu cả hai có còn nhớ bầu trời mùa hạ, nơi lưu giữ tất cả kĩ niệm đẹp của họ không?…

Gửi Một Nhành Hoa Giấy

Gửi Một Nhành Hoa Giấy

4 1 1

"Này, đừng vứt hoa lung tung vào hộc bàn tớ nữa!" Cậu thanh niên mở mắt, giọng vẫn còn ngái ngủ. "Sao gọi là vứt được... Tặng cậu mà." Nữ sinh trước mắt thở dài, giọng điệu đôi phần bất lực, dù gì cũng chẳng phải chuyện mới chớm gần đây, cậu ta vẫn hay để vào hộc bàn cô vài bông hoa giấy. Cô thì không thích hoa giấy lắm, chúng chẳng có mùi hương gì, màu sắc so với các loài khác vẫn thua vài bậc, cô cũng chẳng hiểu tại sao cậu ta lại như ám ảnh đến thế...__________ "Anh không thay đổi gì nhỉ?" Cô gái cười khẽ, ánh mắt vẫn không rời khỏi người đàn ông đối diện. Rõ ràng bọn họ đã bên nhau lâu như vậy, song, khi thấy phiên bản trưởng thành của anh cô vẫn có chút lạ lẫm. "Ừm, vẫn thế thôi." Cánh hoa giấy trên tay anh khẽ rung động, cũng như cô năm ấy đối với chàng trai trẻ. Ánh chiều tà phủ lên cánh hoa giấy mỏng manh khiến chúng rũ thêm màu tươi mới. Có lẽ cả đời này cô sẽ chẳng tìm thấy ai như anh, cũng sẽ chẳng có ai cắt từng nhành hoa giấy đem đi tặng người khác như cách anh đã làm... _____________________________Thể loại: Ngôn tình, học đường... Tác giả: Wiin._____________________________…

Vấp ngã vào tim anh

Vấp ngã vào tim anh

67 7 5

Tên truyện: Vấp ngã vào tim anh.Tác giả: Bemn06.Thể loại: Học đường, tình cảm, hài hước, truyện teen, ngọt, ngược,...Văn án: "Mắt em để trên trời sao? Vì sao đi đường mà không cẩn thận?" "...Do đá nó chặn đường đi của em mà, hơn nữa tại nó quá lùn, em căn bản là không thấy nó nên mới vấp ngã!" "Vẽ chuyện!" "Thật mà..." Nói đến đây, Hạ Đình Đình chu môi, trêu đùa nói: "Nhưng...hôm nay em ngã đến tận hai lần cơ!" An Hạ Phong nhíu mày, cậu ngẩng đầu lên nhìn cô, định mắng một trận thì cô chen ngang:"Một là vấp ngã vào đá, hai là vấp ngã vào tim anh!"Cậu phì cười. Quả đúng là...cô đã ngã vào tim anh thật!Bìa: Cover by Gác nhỏ của Dạ Tước…

Tiệm bánh gấu nâu

Tiệm bánh gấu nâu

24 1 2

"Và em chính là bà chủ của tiệm bánh gấu nâu đấy cô ạ!" -Hương đã kết thúc bài thuyết trình bằng một câu nói khiến cả lớp ngỡ ngàng.Câu chuyện bắt đầu vào hè năm 2017Tiệm bánh chị gấu nâu chính là tiệm mà học sinh của toàn thị xã Phổ Yên này đều biết đến. Chỉ là một tiệm bánh không nằm ở vị trí đắc địa, không xa hoa mỹ lệ nhưng lại mang cảm giác sảng khoái nhờ sắc xanh của cây lá. Chính hương vị của bánh ngọt và không gian ở đây khiến cho bao học sinh lưu luyến mãi, không chỉ thế ở đây là có một anh nhân viên siêu đẹp trai mới vào làm. Chỉ là khuôn mặt không cảm xúc chỉ nói "Xin chào" và "Cảm ơn", chính vì lý do đó mà Hương vẫn không hiểu vì sao bà lại nhận cậu ta vào làm.Đeo lên chiếc tạp dề xanh than kết hợp với màu cam đậm, công việc làm thêm khi mới chuyển về đây cũng thêm thú vị hơn so với Hà Nội đông đúc tập nập kia nhiều.…

Mây Của Trời [NGÔN] - LETTER (TẠM HOÃN)

Mây Của Trời [NGÔN] - LETTER (TẠM HOÃN)

47 15 5

Đám mây đã quen với tự do, cứ thế bay lượn trên bầu trời.Bầu trời đã quen nhìn thấy mây, âm thầm bảo vệ đến cuối đời.Thiên do ám ảnh quá khứ nên rất sợ phải tiếp xúc với nữ giới, điều đó dẫn đến việc cậu ta tránh tiếp xúc nơi đông người và có vấn đề về tâm lý. Tuy vậy cậu lại là một mỹ thiếu niên giàu có thiên tài.Vân, một cô gái xinh đẹp tài năng, thu nhập gia đình chỉ vừa đủ xài nên cô lúc nào cũng cố gắng không trở thành gánh nặng cho gia đình. Tính cách cực kỳ "ngang ngược", không bao giờ để mình bị thiệt thòi.Câu chuyện tình đầy drama lên sàn! Hãy tận hưởng tốt nhất có thể. Tôi sẽ cố gắng viết thật tốt để không phụ lòng mọi người. Đây là một câu chuyện dài, có nhiều mối tình khác nhau xoay quanh mối tình của nam nữ chính. Mong mọi người ủng hộ.…

[UPDATING]Khoảng Cách Xa Nhất Là Từ Đâu Đến Đâu? - DannLoey

[UPDATING]Khoảng Cách Xa Nhất Là Từ Đâu Đến Đâu? - DannLoey

27 0 3

"Này, đố cậu biết, khoảng cách xa nhất là từ đâu đến đâu?" Trần Hiểu Tinh cất tiếng hỏi, mắt vẫn không rời con đường trước mặt, đôi môi khẽ hé nụ cười."...Cậu nói xem." Thần Phi quay qua nhìn Hiểu Tinh, bối rối."Khoảng cách xa nhất chính là, từ đôi mắt đến con tim. Nếu cậu yêu một người không yêu cậu, dù cậu có làm cách nào để họ thấy tình cảm của mình, người ta cũng sẽ không mảy may rung động. Cuối cùng chỉ có thể tự mình đa tình." Miệng Hiểu Tinh vẫn là nụ cười đó, nhưng đôi mắt buồn của cô thì chẳng hề biết nói dối."Nói như vậy, chẳng phải đó cũng chính là khoảng cách gần nhất sao? Khi cậu yêu một người và người đó cũng yêu lại cậu. Chỉ cần một ánh mắt đã đủ để rung động rồi." Thần Phi trìu mến cười thật tươi, nắm lấy đôi tay nhỏ bé của Hiểu Tinh.Hai người vừa chậm rãi bước về phía trước, vừa khẽ run lên vì lạnh, lại tự hỏi vì sao mùa đông năm nay ấm áp đến lạ kì._________________________________________________________Toàn bộ câu chuyện là trí tưởng tượng của tác giả. Truyện chỉ được tác giả update trên tài khoản WordPress (https://dannloey.wordpress.com/) và tài khoản Wattpad (https://www.wattpad.com/user/DannLoey)Vui lòng không re-up dưới mọi hình thức nếu không có sự đồng ý của tác giả!…

Cậu bàn bên mang mặt nạ

Cậu bàn bên mang mặt nạ

27 0 2

Trích đoạn 1:Nằm lim dim trên mặt bàn nhìn Khoa, nó thấy Khoa đang giải đề tiếng Anh thoăn thoắt. Cái cậu này...có bằng IELTS cao trót vót rồi mà vẫn cố gắng tới vậy. Mà cũng phải, có bao giờ nó thấy cậu không cố gắng đâu. Cái gì cũng cố, cố học, cố chơi thể thao, hoạt động ngoại khóa, cố ăn, cố giao tiếp, cố cả cười. Đấy vừa nói xong, Khoa quay sang nhìn nó, nở một nụ cười ấm áp như mọi khi:"Đan nghĩ gì mà nhìn tao lâu vậy?""Không có gì, chỉ thắc mắc Khoa có bị lập trình trước không?"Trích đoạn 2:Bức thư chỉ vỏn vẹn 2 dòng:You.You are my good days. Hít một hơi thật sâu, tôi dụi đầu vào lòng Khoa. Hương nước hoa hòa lẫn với mùi nước xả nhàn nhạt, thấm trọn cảm xúc của tôi. Khoa choàng tay ôm tôi, không nói gì cả. Mãi một lúc sau, tôi mới ngẩng lên nhìn Khoa, anh nhìn tôi cười hiền. Nụ cười không còn gượng ép như trước. "Cảm ơn anh vì đã thành thật với cảm xúc của mình"Mắt anh hơi giãn, anh nhìn tôi ngạc nhiên rồi lại kéo tôi vào lòng."Anh đã từng nghĩ là mình không thể, cảm ơn em"…

BÀI TẬP TÌNH YÊU CỦA HỌC BÁ

BÀI TẬP TÌNH YÊU CỦA HỌC BÁ

11 1 1

Tác giả: Công tử Lương DạNguồn : wikidich.comLàm người mặt đỏ tim đập vườn trường tiểu ngọt văn, nữ học bá ngoan ngoãn bị tiểu chó săn học đệ phác gục!Sư đệ có tam hảo: Trí lực bạo biểu, khả muối khả ngọt, yêu thích liêu. Người.Hắn một kêu sư tỷ, nàng liền muốn chạy!Lại không thể không thừa nhận: Tên hỗn đản này tiểu sư đệ, như thế nào như vậy làm người động phàm tâm!Trúc Lâm Sâm là một tiểu mỹ nữ ngoan ngoan, nữ học bá giỏi giang không chỉ nổi danh toàn khối mà toàn trường đều biết tới Một lòng nhiệt tình say mê với toán học, chuyên tâm đề thi, dốc lòng việc học, nàng là truyền kỳ, là mẫu mực sinh, dù cả khối có đang yêu đương thì cô cũng không có để tâm tới. Thẳng đến tiểu sư đệ Kỷ Phi Ngôn xuất hiện!Hắn là học sinh ruột của ba ba cô, hắn từ nhất hư trung học thi đậu nàng cao trung, đại học, hắn luôn là xuất hiện nàng nhất định phải đi qua chi trên đường, biểu tình đặc vô tội, giòn sinh kêu: Sư tỷ!"Sư tỷ, đề này như thế nào giải?""Sư tỷ, ngươi dạy ta bơi lội đi?""Sư tỷ, Trúc lão sư làm ngươi chiếu cố ta.""Sư tỷ, ta muốn nghe ngươi, hát chúc mừng sinh nhật cho ta......"Không nghĩ tới, hắn chó con bộ dáng, tiểu chó săn tâm tính, đột nhiên có một ngày, Trúc Lâm Sâm phát hiện chính mình thế nhưng chính mình lại thích sư đệ nhỏ hơn 2 tuổi này!!! Từ đây, Trúc Lâm Sâm lâm vào rối rắm, cũng lâm vào cảnh tiểu sự đệ mỗi ngày nhiệt tình quay quanh. "Sư tỷ, ta có nói tình yêu bài tập, chỉ có ngươi có thể giải!"Học bá tình yêu, chính là học tập, luyến ái hai không lầm!…

Hạ Chí Chưa Đến (Bản chỉnh sửa 2010) - Quách Kính Minh

Hạ Chí Chưa Đến (Bản chỉnh sửa 2010) - Quách Kính Minh

24,020 70 2

Hạ Chí Chưa Đến (夏至未至)Tác giả: Quách Kính Minh (郭敬明)Thể loại: Hiện Đại, Tình Cảm, Thanh Xuân...Câu chuyện bắt đầu ở thành phố hư cấu Thiển Xuyên, một thành phố nằm ở phía Bắc trồng đầy những cây long não to lớn. Vài bạn trẻ bắt đầu cuộc sống cấp 3 của mình, mọi thứ dường như bình lặng và chậm chạp khác thường, đem theo đặc điểm khiến người ta lờ mờ buồn ngủ của mùa hè, giống như ánh nắng buổi chiều hè rực rỡ tựa nét mực thư pháp. Câu chuyện chính là bắt đầu trong một hoàn cảnh như thế.Sau đó những bạn trẻ từng kề vai sát cánh vì tốt nghiệp mà chia xa. Từ đó số phận của mỗi người có vô vàn khác biệt, cánh cửa của thế giới người lớn mở ra, thế giới bên trong từng chút từng chút một hiện ra trước mặt họ. Ở các ngóc ngách của thế giới, những bạn trẻ có ước mơ này đều đang tự mình nỗ lực phấn đấu. Thế nhưng, họ vì huyên nhiễm thế tục mà trôi dạt vô định, họ huỷ hoại chính mình trong tình bạn tốt đẹp, họ vì tình bạn sâu đậm mà quên mất lời hứa tuyệt đẹp nhất khi đó... Vào lúc mà mỗi một người đều bị cái thế giới cấp tốc chạy đến đụng phải, đến nổi không còn thấy rõ tương lai, họ không biết rằng sau đó nghịch cảnh lớn hơn sắp rơi xuống, cũng chính vì những chuyện tiếp theo đó, nghịch chuyển và huỷ hoại hầu hết cuộc đời của mỗi người. Ở nơi cách xa mùa hè nhất, thời gian 10 năm khiến người ta phát hiện ra rằng, ngoại trừ kí ức, không gì có thể vĩnh cửu, nhưng họ đều đã học được yêu thương và trưởng thành.Trans by: lttrinh…

Mùa Hè Năm Ấy Rồi Ta Sẽ Gặp Lại Nhau

Mùa Hè Năm Ấy Rồi Ta Sẽ Gặp Lại Nhau

0 0 2

Tại một làng quê yên bình ven đồi, năm đứa trẻ thân thiết lớn lên cùng nhau: An - cô bé trầm lặng, Minh - cậu bé ham chơi, Phúc - vui tính, Linh - hay cười, và Duy - thông minh ít nói. Mùa hè năm 10 tuổi, họ đã có một mùa hè rực rỡ cuối cùng cùng nhau - chơi đùa trên cánh đồng lúa vàng, ném bóng, hái hoa, dựng lều lá, và thề rằng: "Lớn lên dù ở đâu, mùa hè nào đó cũng sẽ gặp lại nhau!"Nhưng rồi, biến cố xảy ra - gia đình Duy chuyển đi đột ngột. Không ai kịp nói lời tạm biệt. Lá thư mà An định trao cậu không bao giờ được gửi đi.Mười năm sau.An trở về làng quê trong một dịp nghỉ hè thời sinh viên. Cánh đồng vẫn đó, tiếng ve vẫn râm ran, nhưng nhóm bạn xưa mỗi người một nơi. Một buổi chiều, khi An đứng nơi bờ cỏ năm xưa, một chàng trai từ xa tiến lại - là Duy. Cậu trở về, mang theo lá thư năm nào mà mẹ cậu từng giữ lại.Họ không còn là những đứa trẻ chạy đùa dưới nắng hè, nhưng khi ánh mắt họ gặp nhau - vẫn là ánh nhìn năm nào chưa từng phai nhòa.…

Gặp nhau mùa hoa nở

Gặp nhau mùa hoa nở

13 0 5

Trong cuộc đời, có những cuộc gặp gỡ tưởng chừng như ngẫu nhiên, nhưng hóa ra lại là định mệnh sắp đặt. Phạm Nữ An Nhiên từng là một cô gái tràn đầy sức sống, nhưng biến cố xảy ra khiến cô dần khép lòng, chìm sâu trong trầm cảm và rối loạn lưỡng cực. Những mối quan hệ dần xa cách, thế giới xung quanh trở nên u ám. Khi bệnh tình trở nặng vào năm lớp 11, gia đình quyết định cho cô đi du lịch cùng em họ Hạ Chang, với hy vọng giúp cô tìm lại chút bình yên.Tại cánh đồng hoa hướng dương-nơi cô từng không hề yêu thích nhưng giờ lại trở thành điểm tựa tinh thần-An Nhiên vô tình gặp Đức Vũ Minh Dương, một thiếu gia có vẻ ngoài lạnh lùng nhưng thực chất cũng mang trong mình những vết thương chưa lành. Hai người chạm mặt trong khoảnh khắc thoáng qua, tưởng như chỉ là một cuộc gặp gỡ vô tình. Nhưng số phận lại một lần nữa đưa họ đến gần nhau khi An Nhiên chuyển đến trường mới, nơi Minh Dương đang theo học.Ban đầu, Minh Dương không để tâm đến cô. Cậu từng gặp rất nhiều cô gái, và An Nhiên cũng không ngoại lệ-ít nhất là cậu nghĩ vậy. Nhưng càng tiếp xúc, cậu càng nhận ra cô không giống bất kỳ ai. Đằng sau vẻ ngoài trầm lặng ấy là một tâm hồn chất chứa những nỗi đau và tổn thương. Không hiểu từ bao giờ, sự tò mò ban đầu đã dần biến thành sự quan tâm chân thành. Minh Dương không chỉ muốn biết về An Nhiên-cậu muốn bảo vệ cô, muốn kéo cô ra khỏi bóng tối của chính mình.Bên cạnh hai nhân vật chính, truyện còn xoay quanh những người bạn đặc biệt: Phan Thiên Kim, tiểu thư kiêu kỳ nhưng giàu lòng nhân ái; Phan Thiên Ph…

| 12 chòm sao | Đẳng Cấp Nữ Phụ

| 12 chòm sao | Đẳng Cấp Nữ Phụ

508 42 2

Văn án. Nữ phụ thì sao? Không có quyền yêu và được yêu sao? Trong cuốn tiểu thuyết ngôn tình hot nhất trên mạng, sáu nữ phụ bị tác giả ngược đãi thảm hại và phải nhận một cái kết cục đau đớn. Xinh đẹp thì sao? Gia thế lớn thì sao? Không phải cuối cùng đều chết dưới ngòi bút của tác giả? Chết dưới tay của một ả nữ nhân bạch liên hoa xấu xí sao? Không cam tâm. Oán khí bay bổng, không thể siêu thoát, nhờ đến những thiên kim tiểu thư của Thượng Hải phồn hoa về để cứng đối cứng với nam, nữ chủ. Nhưng điều mà sáu nữ phụ kia không ngờ rằng, nhóm thiên kim tiểu thư các cô mời kia thực chất chính là một nhóm người bị tâm thần bệnh ngầm. Người thì rối loạn nhân cách phản xã hội. Người thì mắc phải chứng rối loạn lưỡng cực. Người thì mắc bệnh Trung nhị đại. Sáu nữ tâm thần bệnh xuyên vào ngôn tình tiểu thuyết. Vừa nghe đã thấy không cách nào cười nổi.…

Chải sắc hoa niên

Chải sắc hoa niên

7 0 6

CHẢI SẮC HOA NIÊNoOoTác giả: KomugiThể loại: Tình cảm, học đường, đời thường, xuyên sách, kỳ ảoSố chương: 48 chương chính truyện + 2 ngoại truyệnTình trạng: Đang viếtoOoGiới thiệuSuốt quãng đường dài rộng của thanh xuân, ta đã đi qua những gam màu khác nhau. Với người này là mảng màu xanh tươi hay hồng thắm, nhưng với người khác lại là dải màu u ám do vết thương lòng từ quá khứ để lại.Dưới vòm trời Thường Tín thân thương, bốn cô cậu học trò được sợi chỉ số phận dẫn lối, gặp gỡ nhau, tổn thương lẫn nhau và cùng nhau trưởng thành. Màu sắc ta thấy trong quá khứ không nhất định sẽ luôn đi theo ta đến suốt cuộc đời... Nếu thấy tuổi hoa nắng rối nùi như cuộn len mắc vào nhau, hãy dùng chiếc lược chải lên đó những sắc màu rạng rỡ!Lược sừng gỡ rối bòng bong,Hoa niên sắc thắm tơ lòng vấn vương.Lược chờ, lược nhớ, lược thương,Lược vào cõi mộng ướp hương xuân thì.Lưu ý1. Truyện có 3 phần, 2 phần đầu được viết bằng cả ngôi thứ nhất và ngôi thứ ba.2. Để phục vụ cho diễn biến truyện, giữa các chương sẽ có những đoạn văn lặp lại.3. Truyện được lấy bối cảnh ở huyện Thường Tín (nay là xã Thường Tín), thành phố Hà Nội. Ngoại trừ những chi tiết liên quan đến văn hóa và địa danh có thật, còn lại đều là hư cấu do tác giả tạo nên. Mọi sự trùng hợp chỉ là ngẫu nhiên.…

Nước mắt

Nước mắt

5 2 2

Không ai thương tiếc cho cuộc đời anh . Tại sao đến em họ cũng cướp đi mất , số phận đã thương lòng đưa em tới bên anh . Có chết ! Anh cũng giành lại ... - Trần Đăng Khoa mày điên rồi , vì con nhỏ đó mày hoá điên rồi . - Đúng ! Tôi điên thì đã sao , mấy người cướp đi cuộc đời của tôi còn chưa đủ sao . Lý do duy nhất để tôi tồn tại cũng cướp đi ! . Thử hỏi với mấy loài súc sinh có khác là bao . Hai người bị sỉ nhục giận tím mặt , không gian trở lên vô cùng hỗn độn . - Nuôi mày khôn lớn , đủ lông đủ cánh để về mày đáp lễ bố mẹ mày như thế à . Cậu ngước mặt lên trời cố gắng kìm nén , bàn tay bấu chặt vào da . Cuối cùng không kìm được , khoé mi lăn dài một giọt nước mắt . - Thử hỏi mười bảy năm qua đã bao lần ông bà nuôi tôi một ngày. Bà sinh tôi ra vứt đứa con còn đỏ hỏn ở ngoài bụi cỏ . May mắn tôi được người ta nhặt về cứu lấy một mạng . Sau khi về bà bỏ mặc tôi nhịn đói nhịn khát , sống với bà tôi không bằng một con chó . Bà lên nhớ tôi không hề muốn được sinh ra . Cũng chưa một ngày nào muốn sống . Bà sinh tôi ra phải có trách nhiệm và nghĩa vụ . Thử hỏi có một người làm cha mẹ nào tàn nhẫn như ông bà không ...!!!.- Hạ Linh em đang ở đâu , em đừng bỏ tôi một mình . Tôi đau đớn lắm , xin em ! Tôi cầu xin em đừng bỏ rơi tôi một mình !!!. Không có em tôi không sống nổi , em là giới hạn chịu đựng cuối cùng của tôi ....…