[Namjin] /Thằng bạn đẹp zai/ :))
Cứ đọc điRồi sẽ btMà nhớ vote nhaaaLove uViết truyện nhìu rNhg mấy acc kia rẻ rách quáNên thôi Viết bằng acc nàyVà cx là acc cuối cùng luônHihiChúc mọi người đọc zui zẻ…
Cứ đọc điRồi sẽ btMà nhớ vote nhaaaLove uViết truyện nhìu rNhg mấy acc kia rẻ rách quáNên thôi Viết bằng acc nàyVà cx là acc cuối cùng luônHihiChúc mọi người đọc zui zẻ…
Chuyện đây nào nứng sẽ ra chap mỗi chap tui sẽ only một hus trong wind hay nhớ cho like🥰 Truyện đây tôi cho Y/n×Windbreaker nhechỉ đụ chứ không gi hết-)…
Kẻ tường chừng nên chết, lại sống lại.Một thứ không nên lại quyết định nhúng tay vào đường dây.Kết quả sẽ như thế nào?____Người viết : Phạm KimMình không giỏi viết mô tả truyện gì ấy nên muốn sâu hơn mình sẽ đăng ở chương đầu tiên.…
Có những ký ức bị xóa, nhưng có cảm xúc chưa từng biến mất."Tôi muốn dịch lại ký ức của mình.Nhưng... giữ lại toàn bộ nỗi đau."Ở một thành phố nơi con người có thể "dịch lại ký ức" như chỉnh sửa một thước phim, Trình Duy Hàn - một khách hàng bí ẩn - đến Trung tâm Dịch Ký Ức và đưa ra yêu cầu kỳ lạ:"Hãy xóa đi khuôn mặt người ấy... nhưng để lại mọi đau khổ."Hạ Trì Dương, chuyên viên dịch ký ức, không đặt câu hỏi. Công việc của cậu là lặng lẽ bước vào thế giới bên trong ký ức người khác - xem, cảm, và dịch lại nó thành một phiên bản mới.Nhưng lần này... mọi thứ không còn như thường lệ.Trong đoạn ký ức hỗn loạn và đứt gãy của Trình Duy Hàn, Hạ Trì Dương bắt đầu nhìn thấy chính mình.Cử chỉ quen thuộc.Giọng nói không thể xa lạ.Và cảm xúc... như một vết cứa kéo dài từ kiếp trước."Tôi là người giúp anh quên đi...Hay là người anh từng cố nhớ đến cuối cùng?"Giữa thực tại và ký ức, giữa lý trí và xúc cảm, hai con người từng bị chia cắt bởi một biến cố bí ẩn - nay lại chạm mặt nhau trong hình hài khác, bằng một cách không ai lường trước.Một người bị ép quên.Một người chưa từng nhớ.Nhưng nếu trái tim vẫn đau, thì ký ức kia... liệu có thực sự mất đi?…
Vô đây nói…
Xin chào m.n mình là Yuuki, mình làm ra tác phẩm vì muốn mang đến nhiều gốc nhìn hơn cho fandom creepypasta ạ.…
Sau trận chiến cuối cùng, em ra đi trong niềm tiếc nuối....Nhg hãy nhìn lại Hastag đi , rồi hẵng thoát ra :))…
Đọc đi rồi sẽ biết nhé :3…
Từ ngày gặp Thảo Linh, Diệu Chi đã vướng vào rất nhiều vụ cá cược - à không! Từ trước khi gặp Thảo Linh rồi cơ, từ mấy trò cá nhảm nhí: - "Tao cá hôm nay mày sẽ được 2 anh và 1 em tỏ tình, thua phải bao tao một mẹt bún đậu nha ( ๑‾̀◡‾́)✨."Hay xò chám:- "Chơi thì chơi, sợ quá cơ?! Bố mày cá!.. bố mày sẽ được tỏ tình hôm nay!!"Và trò cá cược mà nó chưa bao giờ nghĩ đến:- "Em cá rằng chị cũng thích em."Ôi thôi, Thảo Linh đúng là điềm, có lẽ là gở, có lẽ là may, nhưng chắc chắn là định mệnh đời Bùi Diệu Chi.Tất cả thuộc về Ngớ Ngẩn Mộng Mơ.…
Để tiếp tục ủng hộ con mình, mình viết thêm một fic nữa.P/s: mọi thứ mk viết đều chỉ là cảm nhận cá nhân, ko xúc phạm bất kì ai nên hãy là nhg ng đọc thông minh, đừng cmt ko hay ở nhà mk, mk ko hoan nghênh.…
tác phẩm đầu của em xin mn có ghét cx lm ơn ném đá nhẹ thui ạthiên vị xử nữ nhiu nên nếu ai ko thích thì cứ vc thoát raÝ tưởng: từ (yết-xử) phản bội…
Truyện viết cho vui...nhg có thật, mà ko đúng hoàn toàn:/Nội dung về nhx câu chuyện của mik, nhật kí mà. Được viết theo ngôi kẻ thứ nhất. Trong truyện, mik sẽ ko vt rõ tên, thay vào đó là 1 nhân vật bất kì, cx như giới tính sẽ có lúc là nam lúc là nữ, vì mik thích thế:>…
có gif…
Nàng vô tình xuyên không gặp hắn. Nàng bị hắn bắt nạt. Nàng bị hắn sàm sỡ. Nàng bị hắn đùa giỡn. Nàng bị hắn lừa gạt Nàng bị hắn... Khônggg!!! Nàng phải đứng lên đấu lại tên độc tài xấu xa mang tên Hắn! Nhg sao khó quá? phải chăng nàng đã bị hắn cướp mất trái tim rôi?…
nhiều cung bậc cảm xúc của lứa tuổi teen…
Itzy - nhóm nữ tân binh mới của JYP, hậu bối của Twice. Là một nhóm nhạc theo đuổi phong cách girlcrush và không có lỗ hổng visual. Ps: Ncl au rất cưng nhóm này. Vô đây như một cái confession của Itzy cũng đc nha:")…
Tất cả cp lạ.Lâu lâu thì tôi làm theo yêu cầu.[-alltake]…
đọc cũng đc mà ko đọc cũng ko sao nhg cấm súc phạm ko thì OUT...MỌI NGƯỜI ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ NHA.....................................................................................…