Tôi là một bia đỡ đạn không thể có được tình yêu trong truyện Boylove.Khi ánh trăng sáng và nam chính trao cho nhau chiếc nhẫn, tôi đứng bên ngoài nhà thờ, lệ rơi đầy mặt.Mấy tháng sau.Tôi lần nữa lệ rơi đầy mặt, ngồi trên đùi ánh trăng sáng, lắc lư lên xuống, bị ánh trăng sáng gắt gao giam cầm vào trong ngực.Mau tỉnh lại, ánh trăng sáng của tôi! Anh nên đi cùng nam chính đến tận ngoại truyện mà!#1 jaywon (28/04/25) 🎉/chuyển ver chưa có sự đồng ý của tác giả/…
người đó hành động kì lạ thật đấy, anh ta biết rõ mọi thứ ở đây. vậy còn cần hướng dẫn viên làm gì chứ ?quả thật không thể hiểu.~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~begin.10/06/2024…
"Ngỡ là một giấc ngủ trưaNgả lưng nằm xuống ba lần mười năm"GURIAFriends to strangers to lovers, gương vỡ lại lànhHư cấu từ A-ZMượn tên không mượn tính…
Minhyung nói với tôi:"Yêu một cái đầu lạnh và một trái tim cứng rắn làm anh đau."Tôi động mắt, mí mắt nhắm lại rồi mở ra như khoảnh khắc trái tim vỡ vụn trong thoáng chốc. Anh bảo trái tim tôi cứng rắn, có lẽ đó là lý do nó lành lại ngay sau khi nó vỡ tan. Tôi tì trán mình vào trán anh, đôi mắt Minhyung hoàn toàn tĩnh tại, không gợn sóng, không đau thương, yên bình như mặt biển về khuya mặc cho lời anh nói như dòng thủy triều sấn qua bờ biển. Tôi đã nghĩ rằng đôi mắt anh sẽ u sầu lắm, hoặc chí ít là quầng thâm mắt đậm hơn vài hôm trước - vào mấy hôm mà anh phải trắng đêm cho công việc. Nhưng đôi mắt ấy vẫn minh mẫn, tinh anh và điềm tĩnh nhìn vào tôi. Tôi thấy mình mà như lại chẳng thấy gì trong đôi mắt ấy.Tôi cười."Nên đừng yêu em nữa." Giọng tôi nhỏ, như chú đom đóm đang cố chứng tỏ thứ ánh sáng "vĩ đại" của mình với bầu trời về đêm, song thực chất thì nó chỉ như hạt cát cỏn con chẳng có lấy một cơ hội để tỏ mình. Tôi cứ tưởng như sự vỡ vụn tràn ra ngoài, ảm đạm nhuộm lên ba chữ tiếp theo sắp trượt khỏi môi. Cứ như tôi thều thào để tưởng niệm cho thứ gì đó sắp chết trong mình, trong khối óc, trong lồng ngực, trong hơi thở, trong đời."Đừng yêu em."Tôi thậm chí còn chẳng biết mình đang khẩn nài hay cố gắng để thuyết phục anh. Tôi nghĩ mình đang rơi, và rồi tôi thể hiện điều đó bằng cách buông lơi.Buông lơi anh, bỏ mặc mình.…
Người ta có câu "Ghét của nào trời trao của nấy'' quả thật chẳng sai chút nào.Ai mà ngờ tên hội trưởng Lee Minhyung đáng ghét đó lại là người yêu siêu cấp đẹp trai của mình cơ chứ? Minseok không hiểu.…
Thẩm Tại Luân sống mười tám năm, trong một lần vô tình rơi xuống nước, cậu mơ thấy mình đang sống trong một quyển sách.Trong sách, cậu là thiếu gia giả bị phủ Hầu gia ôm nhầm. Thiếu gia thật trở về nhưng không được người nhà coi trọng, bị đuổi đến biệt viện ở ngoại thành. Cha mẹ chỉ cưng chiều Thẩm Tại Luân khiến cho thiếu gia thật dần hắc hóa, cuối cùng hại cậu cửa nát nhà tan.Sau khi tỉnh lại, Thẩm Tại Luân nghe được tin thiếu gia thật đã trở về từ ba ngày trước, nhưng cả nhà chỉ chú ý đến việc cậu đang bị bệnh. Dựa theo thời gian trong sách thì bây giờ thiếu gia thật đã bị đưa đến biệt viện ngoại thành.Tình thế khẩn cấp, vì để thay đổi vận mệnh, Thẩm Tại Luân ngày nào cũng chạy đôn chạy đáo dính chặt lấy thiếu gia thật, cả ngày theo sau người ta ca ơi ca à.Một thời gian sau, Thẩm Tại Luân phát hiện mình nhận lầm người. Người mà cậu nhận lầm này còn đáng sợ hơn cả thiếu gia thật. Đáng sợ hơn là vào cái ngày biết được sự thật, cậu bị ai đó hạ thuốc, trời xui đất khiến thế nào lại lăn giường với người ta một đêm. Thẩm Tại Luân sợ xanh mặt, đêm đó len lén chuồn đi. ***Tác giả: Thanh Đoan.Thể loại: Đại ma vương x Bé ngốc ngếch, đam mỹ, cổ đại, HE, hào môn thế gia, niên thượng, chủ thụ, cung đình hầu tước, duyên trời tác hợp, thiếu gia thật giả.!! BẢN CHUYỂN VER CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ MONG MỌI NGƯỜI ĐỪNG MANG ĐI ĐÂU !!…
'Anh đã nghĩ rằng để em bay lượn tự do ở bên ngoài là một điều đúng đắn. Nhưng định mệnh trêu người, một lần nữa, ông trời lại đưa em về bên anh. Hyeonjoon, đã đến rồi thì ở lại đi. Lần này, anh sẽ không buông tay em ra nữa. Cho dù cái chết cũng chẳng thể chia lìa đôi ta.''Sanghyeok, em đã nghĩ rằng em là cội nguồn của mọi tội lỗi. Em đã cố gắng chạy thật xa bởi em luôn tin rằng không có em, mọi người sẽ sống những ngày tháng tươi đẹp hơn. Nhưng định mệnh trêu người, một lần nữa, ông trời lại đưa em về bên anh. Đã đến rồi thì em sẽ không đi nữa. Lần này, em sẽ không buông tay anh ra nữa. Cho dù cái chết cũng chẳng thể chia lìa đôi ta.'…
CP: Gumayusi x OnerThể loại: Đam Mỹ, SủngTruyện gốc: Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Của Tôi Cuối Cùng Cũng Phá Sản - Tác giả: Tương Tử BốiMoon Hyeonjoon, một chàng công tử bột nổi tiếng trong xã hội thượng lưu, thường sống cuộc sống phô trương và lãng mạn. Tính cách của cậu thường bị nhận xét là phóng túng và không trách nhiệm, nhưng thật ra, điều này cũng chỉ là một cái vỏ bọc che giấu nhiều khía cạnh khác của cuộc đời cậu.Một ngày đẹp trời, Moon Hyeonjoon nhận được tin tức rằng đối thủ cạnh tranh từ thời học sinh của mình, Lee Minhyeong, đã tuyên bố gia đình họ phá sản. Hai người tình cờ gặp nhau trong một khách sạn và ở lại trong cùng một phòng suốt một đêm. Tại đây, họ đã có cơ hội nhìn vào cuộc sống khác biệt của đối phương, và Moon Hyeonjoon không thể không chạm đến lòng khoan dung và lòng nhân ái của mình.…
Thể loại: CV fic, hiện đại, chiếm đoạt, cưỡng ép, giam giữ, tra tấn, H văn, ngọt, ngược, HE,...Chiếm đoạt công × Cường thụ Nguyên tác: Thúc Phược 束缚 - Ninh Mông Như HỏaVăn án:Biết rõ Tăng Thuấn Hy cứng đầu, vô luận là hành hạ hay vũ nhục cũng không làm cậu khuất phục một giây, ánh mắt trong suốt từ đầu đến cuối đều chưa từng yếu đuối. Từ muốn chinh phục chuyển sang muốn đối xử dịu dàng với cậu, tình yêu bất tri bất giác mà xâm nhập vào trong tim Tiêu Vũ Lương. Nhưng Tăng Thuấn Hy vẫn không thay đổi, không muốn thay đổi, càng không thể thay đổi. Tất cả kháng cự và tranh chấp, ôn tình và cứu chuộc, đều là vì nguyên nhân này, vì mục đích này. Mục tiêu của cậu vĩnh viễn chỉ có một, chỉ có thể có một, đó là phá hủy.…
"Chúng bạn thường hay bảo em rằng phước đầy nhà, có được người yêu nổi danh là đấng hào hoa." ----- "Đời đâu biết mà ngờ hào hoa số nặng nợ bởi vì hào hoa cũng là là đào hoa vậy thôi."…