"Cảm tưởng tao đã dành may mắn cả đời để gặp được anh ấy, lần đầu thấy cuộc đời ngu ngốc này cũng đáng yêu ghê haha""Em ấy như cún con dính người, lúc nào cũng đòi hỏi sự chú ý 24/7 từ tớ"Bad boi si tình x Tiền bối say no với yêu sớm…
Tên tác phẩm: melted sugar on my tongueTác phẩm gốc: https://archiveofourown.org/works/55266067/chapters/140190268?view_adult=trueTạm dịch: vị ngọt tan trên đầu lưỡi Tác giả: trishyreads (Trishywrites)Dịch giả: Rú Couple: Sugar baby Kim Mingyu x Sugar daddy Jeon Wonwoo.Tag: Au!Sugar Daddy, niên hạ, lành mạnh, chênh lệch tuổi tác lớn. Tình trạng bản gốc: 1/?Tình trạng bản dịch: Đang tiến hành.Wonwoo là sugar daddy của Mingyu nhưng hơn cả một mối quan hệ bao dưỡng, cậu đang dần yêu anh thật lòng.…
Khi giữa hai con người tưởng như chẳng dính dáng gì tới nhau nhưng lại có được kết nối bằng một vụ việc... để rồi san sẻ nhau nỗi lòng trong cuộc sống.Truyện thể hiện đúng chất văn bình dân không ngôn tình hay đam mỹ sến rện nên nhiều chỗ sử dụng từ ngữ thẳng thừng hoặc hơi nhạy cảm(?!) (tùy mức độ suy nghĩ người đọc). Nếu cảm thấy hơi khó chịu thì vô cùng xin lỗi vì sự bất tiện này. Hoặc là bạn có thể tiếp tục đọc hoặc click back to home page, và xin đừng cmt than phiền từ ngữ này kia vì mình đã nói tù đầu rồi!!! chân thành cảm ơn :)))…
wonwoo từng không do dự nghĩ rằng thế giới này thật rác rưởi, luôn khiến anh phải chìm đắm trong cảm xúc khổ cực, cho đến khi hình bóng ấy lần nữa ùa về kí ức nọ.______________________war : bad wordsshortfic nên ngắn thôi…
Mình là 1 người mới viết truyện 🙏 có gì sai sót mọi người góp ý ạ ❤ Truyện lấy bối cảnh khi Oikawa Tooru đang trong quá trình tập luyện tiến tới giải mùa xuân sắp tới 🌸 Xoay quanh những suy nghĩ của anh trong những ngày tập luyện ✨…
Mingyu không muốn Wonwoo giảm cân đâu!!⚠️ Shortfic chỉ mang tính chất giải trí, không mang ý nghĩa sâu xa, miệt thị hay body shaming một ai. Mong mọi người đọc fic vui vẻ ❤15.07.2022…
Nhật ký này không dành cho ai cả, nhưng nếu lỡ đọc được, hãy cứ tiếp tục.Nó là những trang giấy cũ kỹ mà tôi viết bằng thời gian của chính mình, những đêm mất ngủ, những ngày nắng gắt, những cơn mưa kéo dài hơn cả những gì tôi chịu đựng. Đây không phải là câu chuyện hay ho gì, chỉ là những suy nghĩ trôi nổi, những thứ bị bỏ quên, những vết xước chưa lành.Tôi viết, không phải để ai hiểu, mà để bản thân đừng quên. Đừng quên mình đã từng cảm thấy thế nào, đã từng mất mát ra sao, đã từng mong mỏi điều gì.Nếu có ngày tôi không còn nhớ được nữa, hãy để những dòng chữ này làm chứng rằng tôi đã từng sống không phải để tồn tại, mà để cảm nhận đến tận cùng.…