để hỏi tarot
- lỡ t tỏ tình mà nó từ chối thì sao?- đi xem tarot coi trải bài bảo gì.…
- lỡ t tỏ tình mà nó từ chối thì sao?- đi xem tarot coi trải bài bảo gì.…
Kể về một kẻ tâm thần cố hoà nhập vào cuộc sống…
"Nỗi đau không như em nghĩ, Ajax ạ." Em nói, đặt bó hoa xuống ngôi mộ nhỏ.Trên đồi, gió lồng lộng thổi, những đám mây đen bắt đầu kéo đến, báo hiệu cho một cơn mưa không hề nhỏ."Nỗi đau... nó không bùng lên như những cơn bão."Nó không dữ dằn như những con sóng biển, không như tiếng sấm rền, và cũng chẳng giống như dòng nước ào ạt chảy từ thác xuống."Em hãy cảm nhận nó."Rồi em sẽ thấy, nỗi đau như con lạch vào mùa xuân, lười biếng, nhẹ nhàng nhưng lại tàn bạo, luồn lách qua những mảnh kí ức, trong mạch máu, trong từng tế bào trong người em.Và em sẽ thấy đau đớn không thể tả."Nhưng một lúc nào đấy..."Em nhìn hắn, đôi mắt chỉ có mình bóng hình của hắn.Chàng hoàng tử của em."Em sẽ cảm thấy thật thanh thản khi biết rằng, đã đến thời khắc để nỗi đau làm dịu đi chính nó."Một giọt nước rơi lên mũi em, Zhongli nhìn lên trời, rồi nhanh chóng nắm lấy tay hắn. "Mưa rồi Ajax, chúng ta về thôi!"…
. Tôi đã từng không định viết fic nhưng vì quá vã otp này nên lần đầu viết để thỏa niềm đam mê đu otp này thôi.. Văn phong tôi không được hay đâu.. Ban đầu tôi định viết oneshort nhưng vì tôi cảm giác nó khá dài nên quyết định nó sẽ là short fic.. Lưu ý: Có cảnh xôi thịt, ai chưa 18 vui lòng cân nhắc trước khi đọc (trình viết H của tôi cũng không gọi là tốt). Nhân vật là của Ken Wakui nhưng cốt truyện là của tôi.. Warning: OOC, lệch nguyên tác.. Cp: Sano Manjirou x Hanagaki Takemichi…
first name: Nhưng ta yêu nhau rất đậm sâu?last name: Tình ca tình ta tình tanwarning: healing but se. viết cho những sụp đổ vào những ngày vụn vỡ...nơi đau lòng không có ai, gác nhỏ này xin được chữa lành, cho con tim được buông thả, được nghỉ ngơi.…
Nguồn : Lofter…
Không có gì ngoài câu chuyện liên quan đến "nứng" và "s€x" của chị…
Dawn comes as the sun rises. I come to you for no resons.…
Truyện tranh chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của tác giả Cố Mạn.Nguồn : ReviewNgonTinh0105. + Mạc Dương Minh Khuê.Mấy chap đầu ảnh hơi mờ, từ từ về sau font chữ sẽ thay đổi, ảnh sẽ rõ hơn ^^…
Nguồn Truyện: https://nguyennphuongg.wordpress.com/Tên gốc: Mới không cần cùng lão bản yêu đươngTác giả: Diệp Phỉ NhiênThể loại: Hiện đại, giả trùng sinh, thanh xuân vườn trường, o.a.n gia hoan hỉ, #SẠCH_SỦNG_SẮC nhẹ, nam nữ chính luật sư, hài hước, HEĐộ dài: 94 chương + PNTình trạng: Hoàn cv - chưa edit - đã được mua bản quyền chuyển thể thành phim.___________Link review full: https://lustaveland.com/reviewngontinh/khong-them-yeu-sep___________Văn án được edit bởi #Ám Dung Hoa page #RVNT0105…
Họ hiểu lầm cô, căm hận cô, chính tay đuổi cô ra khỏi căn nhà đó mà lại chẳng thèm tìm hiểu sự thật... Máu... Nước mắt ...Bóng tối... Nụ cười...Chết chóc... Một giọt huyết tử nhỏ xuống từ đôi mắt bồ câu kia...một mảng u uất...bản tình ca không lời dành cho những sinh linh bé nhỏ... Bề ngoài ngốc nghếch...Liệu rằng tâm hồn cũng như vậy? Hay chỉ là một con ác quỷ đột lốt con người và đem tính mạng kẻ khác ra làm trò chơi? Ta không quan tâm...Dù em có là gì...ta vẫn mãi yêu em..._____________________________________________________…
đáng yêu hay đáng yêu?…
Khởi đầu câu chuyện khi người đầu tiên Carol gặp là Izmir Couple: IzmirxCarol…
đây chỉ là một tí ý tưởng tự nó nảy lên thôi hehebùng binh siêu siêu rắc rối, rối tùm lum từa lưa ngựa ngựa đặt tên fic là tiếng anh cho nó xịn…
hãy nhìn bằng một con mắt khác để câu chuyện thực sự được hé lộ.mỗi câu chuyện là một câu đố, và nếu muốn hiểu, các cậu phải tự giải thôi.nguồn: lấy từ những câu chuyện trên mạng.…
Kim Bona là girl xinh gái, girl bướng bỉnh, girl cục súc, nhà mặt phố, bố làm to. Cả đời chỉ lậm duy nhất một người là Son Eunseo.Son Eunseo là người chơi hệ học bá, nhát gái số 2 không ai số 1. Cả đời chỉ dành để tư vấn tình yêu cho người lậm mình là Kim Bona.20/9/2021-3/6/2022…
Minhyung nói với tôi:"Yêu một cái đầu lạnh và một trái tim cứng rắn làm anh đau."Tôi động mắt, mí mắt nhắm lại rồi mở ra như khoảnh khắc trái tim vỡ vụn trong thoáng chốc. Anh bảo trái tim tôi cứng rắn, có lẽ đó là lý do nó lành lại ngay sau khi nó vỡ tan. Tôi tì trán mình vào trán anh, đôi mắt Minhyung hoàn toàn tĩnh tại, không gợn sóng, không đau thương, yên bình như mặt biển về khuya mặc cho lời anh nói như dòng thủy triều sấn qua bờ biển. Tôi đã nghĩ rằng đôi mắt anh sẽ u sầu lắm, hoặc chí ít là quầng thâm mắt đậm hơn vài hôm trước - vào mấy hôm mà anh phải trắng đêm cho công việc. Nhưng đôi mắt ấy vẫn minh mẫn, tinh anh và điềm tĩnh nhìn vào tôi. Tôi thấy mình mà như lại chẳng thấy gì trong đôi mắt ấy.Tôi cười."Nên đừng yêu em nữa." Giọng tôi nhỏ, như chú đom đóm đang cố chứng tỏ thứ ánh sáng "vĩ đại" của mình với bầu trời về đêm, song thực chất thì nó chỉ như hạt cát cỏn con chẳng có lấy một cơ hội để tỏ mình. Tôi cứ tưởng như sự vỡ vụn tràn ra ngoài, ảm đạm nhuộm lên ba chữ tiếp theo sắp trượt khỏi môi. Cứ như tôi thều thào để tưởng niệm cho thứ gì đó sắp chết trong mình, trong khối óc, trong lồng ngực, trong hơi thở, trong đời."Đừng yêu em."Tôi thậm chí còn chẳng biết mình đang khẩn nài hay cố gắng để thuyết phục anh. Tôi nghĩ mình đang rơi, và rồi tôi thể hiện điều đó bằng cách buông lơi.Buông lơi anh, bỏ mặc mình.…
quên ngưu ma vương hay hồng hài nhi đigu của tao là bà la sát…
beneath the polished façade of wealth and privilege, the family of house lee unravels in silence.…
Tác giả: Huyền NhâmThể loại: Truyện teenMình cảm thấy truyện khá vui, nên reup lại «OAO»Trái Đào 🍑 Đà Lạt 17:00Tóm:Trong một lần tham gia trắc nghiệm tập thể, người quản trò đã hướng đến Phạm Đăng Trường Giang mà rằng:"Xin hỏi, vật tùy thân của cậu là gì?"Thế nào là tùy thân? Là bất ly thân, là bất kể lúc nào cũng đều bám dính, là không thể nào thiếu được.Quần áo ư? Vẫn có lúc không dùng đến. Hay là đồ trang sức - như chiếc khuyên nụ hắn đeo trên tai trái từ năm ba tuổi? Không, đó vẫn là thứ Trường Giang có thể bỏ ra.Hắn thấy khóe miệng mình giật giật, hai mắt tối sầm lại. Phải, Trường Giang nhị thiếu gia đang nghĩ đến một "thứ" mà dù muốn dù không vẫn phải "đeo" bên người, từ nhỏ tới lớn, không cách nào rời ra nổi kia... Hắn nghe thấy mình đang nghiến răng trèo trẹo."Đặng An Hạ!"…