Tác phẩm: Người Chơi Mời Vào ChỗTác giả: Thời Vi Nguyệt ThượngEditor : ChoihdĐộ dài: 317 chươngNhân vật chính: Phác Thái Anh x Lạp Lệ SaThể loại: Bách hợp (Nữ x Nữ), Trời đất tác hợp, Vô hạn lưu, Giả tưởng tương lai, Suy luận kịch tính, HE20220909-…
Từng có ba đứa con gái với ba kiểu đầu.Giờ là bốn đứa.Và thêm một con vịt.Bìa lười thay.---Tác phẩm của Diệp Diệp đăng duy nhất tại Wattpad account: @LittleLeaf1909.Yêu cầu hỏi ý kiến tác giả khi sử dụng tác phẩm.01.06.17…
Truyện: Thế thúcTác giả: Trường Câu Lạc Nguyệt Văn án:Thôi Quý Lăng là người nho nhã, cả đời hắn chỉ vì Khương Thanh Uyển mà làm những chuyện điên cuồng. Giống như để cầu thân với nàng, hắn đã quỳ suốt ba ngày ba đêm dưới mưa. Hơn nữa vào ngày đại hôn của nàng, hắn cầm binh cản đường, cướp tân nương.Một câu giới thiệu ngắn gọn: Thế thúc là chồng trước của ta.P/s: Đời trước nữ chính bị đưa vào cung làm cống phẩm không phải do nam chính làm. Thật ra, nam chính không phải người cặn bã, do có kẻ âm thầm hãm hại khiến nam nữ chính hiểu lầm nhau.Chính văn có 149 chương Một tuần mình sẽ cố gắng edit 2 - 3 chương trên Wattpad và 4 chương trên FacebookLần đầu tiên edit, nên vẫn có rất nhiều lỗi mong mọi người thông cảm cho mình nha. Rất mong nhận được đóng góp của các bạn ạ. Mí web ăn cắp đừng có làm trò con bò nữa nhennLINK BETA:https://nhamaudon.wordpress.com/the-thuc-truong-cau-lac-nguyet/?fbclid=IwAR1xjXoMbHEJLrtvfT9hLeVU-UZwF57RQw3OYVHupym656c7-RuYgcPddqU…
Để được sống lại và trở về bên chủ nhân, mèo cam An Chiên nhận nhiệm vụ nuôi lớn chồi xanh nảy mầm thành chín lá. Trong hành trình hoàn thành nhiệm vụ, An Chiên gặp Bình An - chú chó có chung mục đích trở về, An Chiên "miễn cưỡng" kết bạn cùng Bình An, cả hai cùng nhau trải qua nhiều tình huống dở khóc dở cười, lạc vào những câu chuyện đầy khoảng lặng để nuôi chồi non của chính mình. Bình An: "Cậu chủ là lẽ sống của tôi, tôi nhất định phải trở về cùng cậu ấy làm nhiều điều hơn nữa."An Chiên: "Nhỏ loài người không có tôi thì chẳng làm nên tích sự gì, tôi trở về để cứu rỗi cổ."Chó mèo có lý tưởng trở về, còn loài người thì sao? Tuấn Khải hỏi An Chi lý tưởng sống của cô là gì, An Chi chống cằm nhìn xa xôi:"Chăm chỉ làm việc, trở nên giàu có, nuôi được bản thân, quyên góp được cho hoàn cảnh khó khăn, đóng thuế cho đất nước giàu mạnh. Còn anh?""Tôi theo lý tưởng của Đảng và Nhà nước. Cô có ước mơ gì lớn lao không?""Có, nhưng vì quá lớn lao nên tôi không biết có thực hiện được hay không.""Là gì thế?""Con người sau khi chết đi có thể ôm tất cả thú cưng mình đã từng nuôi vào lòng ở một nơi nào đó. Tôi rất muốn gặp lại các em ấy.""Tôi cũng có một ước mơ lớn lao, tôi cũng biết điều ấy không thể thực hiện được.""Khó đến thế à?""Ừ, tôi ước chúng tôi thất nghiệp, không hỏa hoạn, không thiên tai, không ai gặp nguy hiểm."______Hoa CỏNewyork, tháng 6 năm 2025.…
-Nè, thằng kia, buông ra coi, chỉ xoa đầu thôi mà, làm gì vậy? – Tôi nghiến răng ken két, đưa tay lên nhéo hông hòng hắn buông ra!- Ừ, thì chỉ là xoa đầu, mẹ con mà, ôm nó mới tình cảm chứ, tao chỉ muốn tăng xúc động dậy cho câu chuyện thôi! – Hắn nói tình bơ.-Không được, người ta nhìn kìa, fan mày mà nhìn thấy chắc giết tao mất! – Tôi vùng vẫy để thoát khỏi tình thế khó xử này!- Đứng yên coi! Sao nhoi quá vậy! Còn diễn đó! – Hắn gằng tay ôm tôi chặt hơn cho tôi bớt nhoi!- . . . Cắt! Phù, hai người diễn đạt ghê! – Tụi này đúng là phô trương, chỉ là diễn thôi chứ có làm phim đâu mà bày đặt cắt!- Hà hà, Đăng mà lị! – Hắn cười khoái trá khi được khen, gãi gãi đầu! - Ya, mày chết với tao, ai cho mày ôm tao? – Tôi đánh bụp …bụp vào lưng hắn, xả khói nghi ngút!- Đúng là, ôm mày, chả có tí cảm giác con gái, cứ như ôm mấy thằng bạn! – Hắn ghé tay nói nhỏ đủ tôi nghe, cười đểu!…