- Còn cậu hãy coi tớ như một nốt nhạc trầm trong thanh xuân của mình nhé!Cô cười khổ:- Không phải nốt nhạc trầm, mà cậu chính là nốt nhạc quá cao, cao đến mức tớ không thể nào với tới được...Phải, là nốt nhạc, họ chỉ có thể cảm nhận được mà thôi, nhưng sẽ không bao giờ có thể chạm vào...…
Thang nâng hàng là thiết bị dùng để làm việc trên cao như: vệ sinh công nghiệp, tháo, dỡ, lắp đặt thiết bị trên cao, có thể dùng cho 1 người hoặc hai người làm việc, với chiều cao sàn làm việc từ 6m đến 18m.Hiện đang có một thang nâng nâng cao 12 - 14m, hàng mới 100%, giá tốt.Có thể đến xem thang nâng tại: 35/21 Phan Văn Hớn, KP.4, P Tân Thới Nhất, Quận 12, TPHCM.Để biết thêm thông tin, Quí khách hàng vui lòng liên hệ: Ms. Kim Oanh : 0909.819.246 - 0909.819.446CÔNG TY TNHH SUTECH VIỆT NAMĐịa chỉ: 35/21 Phan Văn Hớn, P. Tân Thới Nhất, Quận 12, Tp. Hồ Chí Minh.Website: http://bannanghang.com/ http://www.sutech.com.vn Yahoo & Skype ID: oanhsutechMail: [email protected]: (+ 84 8 ) 3883 1977 - Fax: (+ 84 8 ) 3883 1978Chúng tôi cung cấp rất nhiều bàn nâng, thang nâng thủy lực, bàn nâng thủy lực cho mọi khách hàng.CÁC TRANG WEB THAM KHẢO:http://thangnang-bannang-thuyluc.blogspot.com/https://bannangdienhcm.wordpress.com/https://thangnanghangthuyluc.wordpress.com/http://bannangthuyluc.blogspot.com/…
Đau lòng có, vui vẻ có, đọc ác, đáng thương,... mọi thứ đều có 1 chút tạo nên truyện ngắn này. Ngẫu hứng nhất thời thôi ^^Tôi mới viết lần đầu. Mọi người đọc rồi cho em ý kiến nhaa.Tình trạng: chưa hoàn…
Sở Thần là đại đệ tử của tu tiên môn nổi tiếng Bạch Vân môn, nhưng hắn lại là một phế vật. thiên linh căn lôi hệ ngàn vạn khó gặp lại phối với kinh mạch bế tắc thân thể để cho hắn trăm năm vẫn trúc cơ. sư môn coi thường,chịu hết khi nhục từ đồng môn. duy nhất đối sử tốt với hắn là tiểu sư muội hắn một tay nuôi lớn cũng là băng tuyết tiên tử, thiên tài của Bạch Vân môn. vì cứu nàng mà ngã xuống Đọa vực, chịu nỗi đau tan xương nát tủy, liệt hỏa hàn băng của khảo hạch Cửu U Lưỡng Cực Liên.Kết quả là, hắn chết. Thân thể đã đc cải tạo lại đc một linh hồn chiếm dụng. "Hắn" thay hắn trả thù đồng môn đã từng khi nhục hắn, thay hắn triển lộ anh tư, thay hắn sử dụng Luyện Đan Thư từ thời thượng cổ hắn đạt được trong bí cảnh,thay hắn sử dụng pháp trận hắn nghiên cứu biên soạn, thay hắn... từng bước tới gần tiểu cô nương hắn muốn nhưng ko thể cầu.…
Cô rõ ràng là một học sinh bình thường a ! Ngoại trừ việc là một trạch nữ cuồng ngôn ra cô cũng ngoan lắm chứ ! Ăn ở đức độ cớ sao lại xuyên , xuyên lại xuyên vào một nữ phụ bi thảm chứ ...không phải thảm nhất cơ mà cũng ăn đủ . Nữ chính xinh đẹp , giả dạng bạch liên hoa oa thật đáng sợ Dàn nam phụ xuất sắc nghe lời nữ chính - quả này cô tử nha Nam chính lãnh huyết - bye bye mị đi chơi trên thiên đàng đây Để không chết cô quyết định lợi dụng lợi thế trạch nữ tiến lên !Tác phẩm đầu thông cảm nha mọi người , minh đăng vào thứ 3 và 5 hàng tuần :3 mong sự ủng hộ…
Tác giả: Huỳnh Ngân Hương; Thể loại: Phong cách Việt Nam, ngôn tình, cổ đại, cung đình, truyện ngược; Giới thiệu: "Hoàng hậu, người đi rồi vậy cung Phượng Xuân sau này phải làm sao?"Tiếng khóc thút thít của cung nữ vang lên trong cung điện trống vắng. Người phụ nữ mặc địch y đứng trước khung cửa khóa chậm rãi cúi đầu, hơi thở mỏng tưởng chừng như ngắt lúc nào chẳng hay."Ngươi nói xem, ta còn có thể gặp được cha và anh cả một lần nữa không nhỉ?" - Nàng chớp mi, ánh mắt dõi ra ngoài cung Phượng Xuân mà càng thêm vô vọng. Ánh sáng cuối đông thật yếu ớt, yếu tới mức chẳng đủ rọi vào trong gian phòng tăm tối này của nàng."Hoàng hậu, người là hy vọng cuối cùng của họ Bùi, người đi rồi làm sao trả thù được cho họ Bùi!" - Thanh Trúc quỳ sụp xuống sàn đất bụi bặm.Thục Tư khẽ bật cười tự giễu, nước mắt chầm chậm lăn xuống gò má hồng. Cả cuộc đời này, người nàng áy náy nhất chính là cha và anh cả. Đến những ngày cuối đời, tiếc nuối lớn nhất cũng là hai người họ. Họ Bùi có Bùi Thục Tư có lẽ chính là nỗi ô nhục lớn nhất. Xuống âm ti làm sao dám nhìn thẳng mắt họ đây?Bàn tay gầy guộc của nàng từ từ trượt khỏi khung cửa gỗ cũ kỹ, hàng mi dài cũng chậm rãi khép lại. Nàng xoay người, trút bỏ từng lớp địch y nặng nề, bờ môi khô tới tróc da lặng lẽ ngân nga câu hát: "Thuần Dương Thuận Từ hậu... Mụ ác hại Nguyên phi... Lệ Dương người ở lại, vắng một bóng người thương... Lệ ấm nhòa má ngọc, nào biết người nơi đâu..."Giọng cất lên càng lúc khàn rồi cuối cùng nghẹn lại nơi cổ họng.…
Sinh ra vốn dĩ là người đứng trên cao nhưng gì mưu kế mà mất 20 năm dài đằng đẳng.Con người ảm đạm ốm yếu nhưng rồi lại đấu tranh giành lại những gì là của chính mình.Từ tiểu thư tướng quân phủ đến quận chúa đến công chúa, sau cùng đến ngôi vị nữ quân.Bao nhiêu máu bao nhiêu nước mắt.Thứ cuối cùng mất đi là kí ức ...…
" Nguyệt chiếu thản lộ hiên hiênCổ lai lại thái lễ hư hoành lượng Thi tự, họa thủ song thườngTham gia vinh dự thu thập đại phẩm." (Thơ bản quyền nhà Thỏ) Giữa thu mát mẻ, trăng tròn khoe vẻ đẹp rực rỡ không kém phần huyền ảo giữa nền đêm sao lấp lánh. Dịp Lễ Trung thu, ngày lễ lớn thứ 2 của nước Việt Nam ta, Thỏ Team chúng tớ trân trọng tổ chức Sự kiện đầu tiên mần quen. Văn chương, thiết kế/ hội họa. Bạn không cần phải giỏi nhất định ở mảng nào, vì Event đợt này rất đặc biệt. Chi tiết được ghi rõ bên trong Sự kiện. Thân: @-Tho_Team-…
Tên khác: Ra vẻ mang Tool là dễ chết nhấtTác giả: Thường Bàn Dũng Giả-A ThậpTình trạng: đang tiến hànhThể loại: cổ đại, đam mỹ, manhua-----------------Ta là thần sáng thế tối cao, xóa bỏ đi kí ức tiến nhập phàm gian, không may trở thành một tiểu trí chướng đáng yêu. Giang hồ quá hiểm ác, thuận tiện mua một ảnh vệ phòng than, tuy nhiên tiểu ảnh vệ này xem ra khá ngu ngốc, hoàn toàn không biết võ công...ối? Tại sao tiểu ảnh vệ trong lời đồn còn là một tinh phong huyết vũ đại ma đầu? Ảnh vệ mặt mày nhăn nhó x Long ngạo thiên hay gây rối, và còn tiểu đầu tròn đáng yêu nữa, tuyệt đối không thể bỏ qua!…
Khi Nào Bắt ĐầuĐây là truyện mà nhỏ bạn mình nó BẮT mình viết. Tất cả tình huống đều do nó nghĩ ra và yêu cầu mình viết. Mình thấy cũng khá giống Vườn Sao Băng (F4 Thái Lan ).Truyện mình viết không được hay nên nếu mấy chap đầu mọi người thấy không hay hãy thoát ra nhé. Mình sẽ chấp nhận hết những góp ý của mọi người nhưng đừng buông những lời quá độc nhiệt cay đắng.Tự nhận xét: Nhảm 🤡Ngày viết: 30/11/2022Ngày kết thúc: 21/3/2023Ngày đăng tải: 1/5/2023ngày kết thúc đăng tải:...Cảm ơn các bạn đã ủng hộ!Tác giả: ThaoLinh…
Hế lu các cỏ thân iu nha!!!!!! Mình là Rarky!!! Đây là tác phẩm đầu tay của mink đó!! Dù mink dốt văn , trí tưởng tượng cũng ko đc bay bổng như mấy Author khác đâu!! Tác phẩm đầu có nhìu sai sót , tuy vậy các bạn vẫn ủng hộ mink nha!!!!!!!!!!!! Iu mấy chế nhìu <3…
"Nếu 10 năm sau anh chưa lấy vợ, em chưa gả đi em có nguyện chung sống với anh không?""Em có thể lấy anh!"Fic này dành cho fan Thanh Vũ nhé, trước khi biết đến Bác Chiến thì tôi đã từng là con gái nhà Thanh Vũ, một nửa chặng đường.....để kỷ niệm tôi xin viết fic này ♥️Độ dài : 3 chap Thể loại : fanfic, đam mỹ, đô thị, ngọt, he.Couple : Vương Thanh >< Phùng Kiến Vũ ( QY)Nhẹ nhàng,ôn nhu công >< ngây thơ, đáng yêu thụ❗️Tất cả chỉ là tưởng tượng nhưng có rất nhiều chỗ thực tế ngoài đời thật của hai người.…
Những mẩu truyện nho nhỏ dành cho chiếc bè "chậm nhiệt" - Trương Lăng Hách & Trạch Tiêu Văn - trong những ngày chờ đợi bé Cát được thấy ánh sáng mặt trời.…
Mũi bị vẹo vách ngăn là tình trạng mũi bị tật rất phổ biến nhưng không phải người nào cũng biết mình mắc phải trừ khi thăm khám tại bệnh viện.vậy mũi vẹo khắc phục thế nào…
HE, 1×1, thái tử công, hòa thượng thụ, ôn nhu công, lạnh lùng thụChỉ vì một lần gặp mặt đã ôm mối tương tư, chỉ vì cái chạm tay mà đã si tình, không biết là ông tơ đã se nhằm hay ý trời sắp đặt ta và ngươi.Người ta nói đã suất gia thì không trần tục nhưng liệu ngươi có nguyện vì ta mà thoát tục hay không ?Nếu biết trước ta thà là kẻ tầm thường còn hơn là nắm giữ ngôi báu, ngươi thà làm kẻ không thân thích còn hơn mai sử kinh thi, đến lúc đó muốn làm gì thì làm, chỉ có ta và ngươi, không có ai cả, không bận chuyện thế sự, không kéo theo binh quyền, chỉ yên ả trôi theo dòng nước đến một ngày trời định sẵn ta phải lìa cõi thường luânThiên địa có là gì vì tình yêu là trên hếtNgôi báu có là chi khi phụng tọa không người ngồiGiang san đáng là bao nếu tri kỷ không kế cậnSống để làm gì khi chẳng có kẻ để kề bênThôi thì ta mặc kệ cả núi non, gấm vóc giang san ta bỏ hếtChỉ mong trăng tỏ xuống mặt hồBóng người khắc khoải bóng người thương.…
Tôi không thể biết được rằng anh ấy có thích tôi hay không , nhưng tôu có thể biết là tôi thích anh ấy nhiều đến nhừng nào . Tôi đã cố gắng quên đi hình bóng của người con trai ấy nhưng mà không thể không làm được , càng cố quên thì lại càng nhớ , cố không liên quan hay thuyết phục mình rời xa anh ấy nhưng vig mối tình đơn phương mà học ngày học đêm để được lại gần anh ấy thêm từng bước từng bước đến gần anh ấy..... ~~~~●~●~●~●♡●~●~●~●~~~~ Cô gái mái tóc tết tóc lệch sang bên trái trông em ấy dịu dịu trên những trang giấy mà em ấy đang ngồi trên ghế đá phía sau trường , anh nhìn cô gái ấy một lúc lâu, ngắm nhìn cô gái ấy tuy muốn làm quen lắm nhưng không giám tiến lại gần . Trong khung cảnh ấy thì bỗng nhiên có tiếng gọi anh " Phú ê ! đi nhanh lên đứng đó ngẩn ngơ làm cái gì nữa " Cậu nghe thấy thế thì quay đi và không quên nhìn cô gái ấy lần nữa rồi chạy đi ra chỗ nhà thể chất . Nhưng có lẽ anh đã không biết khi anh chạy ra chỗ bạn anh thì cô ấy đã quay lại và nhìn theo nơi anh chạy về phía bạn anh ..................... -----------♡♡♡♡♡------------- mong các bạn ủng hộ và chúng ta sẽ cùng đồng hành với nhau đến cuối chương của truyện Cảm ơn ạwwwww iu các bạn nhìu lắm <333 ♡♡ fb : Hương Quỳnh ( sứa) ninickname : sứa 🪼🪼…