Cảnh báo côn trùng luanloan incest 18+ Đọc kĩ cảnh báo trước khi vào truyện, thích thì vào không thích thì cút, đừng làm phiền nhau. Fic làm lại lần 2 vì lần 1 bị báo cáo bay mất rồiAcéptame : Hãy chấp nhận anhKim Kitae (top) x Kim KiMyung (bot)Thiết lập ABO, câu chuyện, tình cảm của tôi, còn nhân vật thuộc về Lookism gốcTrận chiến ở Busan Kim KiMyung đã kịp đến trước cả khi Kitae chém được ai đó, hắn vẫn như cũ mời em theo hắn, Myung tỏ vẻ do dự nhưng đã ra dấu để mọi người chạy hết rồi mới từ chối. Kitae thất vọng vì người em cuối cùng hắn nâng niu hóa ra không hề theo phe mình, hắn bỏ về Mexico với cộng sự là Goo, không muốn đoái hoài đến Myung nữa, nhưng hắn biết hắn không thể.…
Chap 1 : Cuộc đời chuyển sang một hướng khác .Bây giờ , Tiểu Mạch đang nằm trong kí túc xá nhìn ra ngoài cửa sổ suy nghĩ về cuộc đời mình . Sau này học xong hết đại học xong sẽ tìm một công việc bình thường , sáng đi làm chiều tan ca trở về với mẹ sau đó tối đến lại đi ngủ . Cuộc sống như vậy quả là nhàm chán nhưng có lẽ Tiểu Mạch thích như vậy vì cậu vốn đã quen cái cuộc sống nhạt nhẽo vô vị này rồi . Nói cách khác nếu mẹ cậu mà không còn chắc cậu cũng không còn lí do để níu kéo cuộc đời này nữa . Năm Tiểu Mạch lên 16 tuổi ba cậu bị tai nạn giao thông .Tài xế xe là một thằng con trai của một tập đoàn ấy ơ nào đấy . Bọn họ đền bù cho cậu và mẹ một số tiền xem như xong chuyện . Nói gì được nữa chứ ? Nhà cậu thì quá bình thường còn bọn nó thì quá giàu nên đành ngậm ngùi lấy tiền và lo hậu sự cho ba . Lúc đấy mọi thứ của cậu vào cuộc sống này như sụp đổ .…
Trên tiền tuyến của cuộc chiến, có một cô gái nhỏ bé. Tóc vàng, mắt xanh và làn da trắng như gốm sứ, cô bé chỉ huy đội quân với giọng nói phát âm còn chưa rõ . Tên của cô là Tanya Degurechaff. Nhưng thực tế thì cô bé là một trong những nhân viên văn phòng ưu tú nhất của Nhật Bản, được hồi sinh trong hình hài của một bé gái sau khi đã chọc giận sinh vật bí ẩn X , kẻ tự nhận là "Thiên Chúa". Và cô gái bé bỏng này, luôn dành ưu tiên cho sự hiệu quả và sự nghiệp của mình hơn tất cả mọi thứ khác, sẽ trở thành người nguy hiểm nhất trong số các pháp sư của quân đội đế quốc...truyện đã được yen press mua bản quyền nên light novel sẽ dừng lại ở tập 2 TTvTT mong các bạn thông cảm…
Quá khứ vừa có thể là động lực, nhưng cũng có thể là thứ lời nguyền mãi níu kéo một ai đó. Không chấm dứt được, nhưng cũng chẳng thể tiến lên..."Akira... Hãy sống... Một cuộc đời thật hạnh phúc... Em yêu anh... Em yêu anh nhiều lắm... Nhiều hơn... Những gì... Ngôn từ có thể... Tả được... Đừng bao giờ... Quên em nhé..."Cứ như vậy Tokigawa Shiawase rời đi, để lại tôi một mình trên thế gian này. Để lại cho tôi lời nguyền "phải sống thật hạnh phúc" đeo bám dai dẳng suốt cuộc đời, trong một thế giới nơi không có cô.…
Truyện: ANH VẪN ĐỢI EM. (Truyện đầu tay)Tác giả: HyThể loại: Boylove, hiện đại.Số chương: Chưa xác định.CP: Phong x Dương.Cậu, trắng như tờ giấy, cuối cùng lại bị người kia tùy ý vẽ lên. Chìm đắm trong thứ tình cảm không tên, ngày lại một ngày lún sâu thêm đến không thoát ra được. Vậy nhưng, người kia lại mang yêu thương của cậu mà rời đi, bỏ lại cho cậu một trái tim vô cảm. Anh lại mang tình yêu của anh, tìm mọi cách mang vào trái tim đầy vết sẹo của cậu... nhưng cố gắng bao nhiêu, đổi lại cho anh trước mắt chỉ là cái xác không hồn."Tờ giấy đã không còn sạch sẽ, nào có ai lại nguyện ý nâng niu?""Thứ trên giấy kia đối với em là vết bẩn, đối với anh lại như một bức tranh tuyệt đẹp. Em muốn bỏ đi, anh lại mong muốn giữ lại. Anh yêu thương em sẽ trân trọng cả quá khứ của em..." Hy!…
Tác Giả : Mạch BắcTranslator: Tiểu TriệuThể loại: Cổ Trang, thanh mai trúc mã, SEVăn án: Năm ấy, Phương Thanh Mai mười sáu tuổi.Nhìn thấy Phương Thanh Mai say rượu lảo đảo đứng dưới tán một cây mai, tay vẫn níu lấy một cành mai, còn khe khẽ ngâm nga một khúc hát, Trần Phượng Chương không tự chủ được liền cúi mặt xuống, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm thử "quả mơ xanh" ấy (Thanh Mai còn có nghĩa là quả mơ xanh) sau đó dùng môi ngậm chặt, đuôi mày khóe mắt, đều mang theo sự nồng ấm dịu dàng như nước.Trang sức đỏ tươi diễm lệ, áo cưới rực rỡ như lửa.Trong tiếng nhạc vui vẻ rộn ràng, hắn nhìn nàng trên môi khẽ nở nụ cười, bên tai nhẹ nhàng vang lên giọng nói do dự dịu dàng của những ngày ấy, tháng ấy, năm ấy:'Trường Can chung một xóm, vui đùa chẳng sầu bi.Chàng phi ngựa tre đến, mơ xanh ném nhau cười."…
Tình yêu của cô dành cho anh xuất phát từ cả con tim dại khờ. Tình yêu của anh ngăn cách bằng cả mối thù sâu nặng..Anh đã không thể nhận ra tình yêu của mình cho đến lúc tự tay huỷ đi mọi thứ thuộc về em :)Dù cố vươn tay cũng không thể níu giữ em được nữa! Nắng tắt, gió thôi lượn lờ, cả thái dương cũng buông xuống cùng em :)…
Có những con người có lẽ cho đến cuối cuộc đời bạn cũng không thể gặp được nhưng họ lại theo bạn suốt thời thanh xuân, suốt một đời, là tất cả với bạn.Bản thân tôi không phải người yêu hay thích ai đó ngay từ lúc bắt gặp. Tôi thích người, ủng hộ người không phải chỉ vì người đẹp, người nổi tiếng,... mà vì đơn giản người chính là người thôi.Nhiều lần ấy năm, tôi tự hỏi vì sao tôi vẫn chỉ thích người, nhiều năm như thế mỗi ngày lại càng thêm yêu người hơn.Thanh xuân đi nhanh lắm, cố níu cũng không thể quay lại.Thôi thì cứ sống hết mình, trở nên điên loạn rồi làm điều mình thích.Xem người ấy là là thanh xuân tươi đẹp, là cả thế giới.…
Số phận - tựa như vòng tròn vô hình - đã trói họ lại với nhau như thế. Nàng - vẫn tưởng như trái tim đã bình lặng sau khi mối tình đầu tan vỡ, lại không ngờ số phận nghiệt ngã khiến nàng gặp anh, yêu anh - người nàng không nên yêu.Anh - vẫn đau đáu vì quá khứ ngủ quên của mình, vì nỗi buồn không sao gọi thành lời, trốn chạy tình yêu của nàng, để đến khi đi tới tận cùng ánh sáng mới nhận ra - anh còn nợ nàng một câu: "không phải không yêu".Cậu - đau khổ khi tình thân dần biến thành tình yêu, khi hờn giận trở thành cuồng nộ, đánh đổi tất cả chỉ để níu lấy một ánh mắt, để rồi khi có được lại cay đắng nhận ra: 'nàng' ... đã không còn là nàng nữa.Tôi đã quên mất thời gian và tên tuổiQuên mất quá khứ và hiện tạiQuên mất hạnh phúc và đau khổCũng quên mất yêu thương…
Đau đớn..mệt mỏi...tôi chìm vào chuỗi cảm xúc tiêu cực, chúng nuốt trọn lấy tôi vào hố đen không đáy, ăn lấy tôi, mài mòn tâm trí lẫn thể xác. Không một ai chia sẻ, lắng nghe, tôi mệt nhoài níu kéo hư không, cho đến khi tìm thấy một đôi tay, kéo tôi khỏi vũng bùn đáng sợ. Anh đến với tôi chẳng phải duyên nợ, vốn chỉ là kẻ qua đường trong phút chốc, song tình cảm lại dày vò đôi ta, kéo những hỗn độn cảm xúc thành sợi tơ duyên, mỏng manh nhưng liệu có chắc chắn ? Tình cảm hay tình yêu ? Hạnh phúc hay đau khổ ? Vốn chỉ là một kết cục mà thôi P/s: mình nghĩ đây là câu chuyện có thể khiến bạn khó hiểu đôi chút bởi mình đào sâu vào cảm xúc của nhân vật " tôi " nhé. Vì là lần đầu viết, mong mọi người góp ý nhé…
Thể loại : Truyện tranh chibi--------------------------------------Lời giới thiệu :" Kiếp này không duyên thì đừng níu kéoĐó là ý trời , vạn nhất không thay đổi được ..."Ý trời , ý trời thì sao chứ ... Ta Mặc KệTa chỉ cần biết kiếp này có thể ở bên người ta yêuThì dù kiếp sau như thế nào ta cũng không quan tâmHoa rơi hữu ý , nước chảy vô tìnhNhưng ...Nếu hoa vô tình thì nước sẽ thế nào đâyĐời này , ta không cần làm Phi hay làm HậuTa chỉ cần làm Thê Tử của chàng là được rồiCuộc đời Đế Vương vốn rất cô đơn Nhưng từ khi nàng đếnTa mới biết làm Đế Vương cũng thật tốt-------------------------------------------------------Truyện có sự kết hợp giữa Chibi Ngôi Sao Thời Trang và Chibi Cổ Trang…
Cô và anh hai người ở hai nơi khác nhau. Giữa họ chẳng có sợi dây liên kết nào cả. Nhưng duyên phân để họ gặp nhau rồi yêu nhau. Tình yêu có bao nhiêu thử thách, cô luôn tìm cách níu giữ trái tim anh, còn anh yêu cô đến đau đớn nhưng luôn chờ cô bước tới. Nhưng rồi cô mệt mỏi, cô không đủ sức kéo anh lại nữa thì anh mới nhận ra vốn đi ngay từ đầu anh là người thua cuộc. Anh không muốn mất cô, lần đầu tiên anh quay đâu nhìn cô, lần đầu tiên anh nắm tay kéo cô lại. Tình yêu vẫn còn thì mọi chuyện đều có thể. Cô và anh đi qua những đắng cay mới có quả ngọt. Trong ngày hạnh phúc anh đã hỏi cô: " Nếu lúc trước em cố giữ mà anh quyết đi thì sao?". Cô đã trả lời:" Vậy thì em sẽ buông tay anh vì lúc đó anh đã không còn của em nữa rồi".…
Hạnh Phúc Có Thật Sự Theo Bước Chân Em?Tác giả: PonzzzTình trạng: Chưa hoàn thành.Thể loại: Nhẹ nhàng, buồn, sủng, HE.Văn Án:Gia đình cô chẳng may vì tai nạn máy bay mà qua đời...Chỉ để lại mình cô trên cõi đời đầy giông ba này...Cô chập chững bước chân vào nhà trẻ mồ côi như bao bạn khác...Thế nhưng, bạn bè coi cô như một đứa xui xẻo, chẳng ai lại gần bên...Thời gian cứ thế trôi mặc cho ta có cố níu kéo...Nước mắt luôn đọng lại trên khóe mắt cô...Cho đến khi cô gặp được anh - người dắt cô bước ra một thế giới mới...Nơi cô lần đầu biết đến niềm vui và nỗi buồn mà tình yêu đem lại cho mình...Đâu mới là nơi cất giữ hạnh phúc thật sự của cô và anh?Liệu cô có đủ dũng khí để yêu anh?Liệu anh có đủ can đảm đế nắm chặt lấy tay cô?…
Cô một cô gái thích thầm chàng trai từ cái nhìn đầu tiên. Nhưng chàng trai lại có người yêu . Bỗng hôm nọ khi hai người đang đi trên đường thì có một chiếc xe lao tới đụng cô rồi chàng trai xô cô gái ra và rồi anh đã ngất đi... Vài ngày sau thì cô biết được người đứng sau vụ đó chính là cô bạn gái quỷ quái của anh. Anh tỉnh dậy vào buổi sáng đúng cái ngày mà cô biết được chuyện này khi nghe tin anh đã thức thì cô rất vui nhưng cũng biết được anh đã mất trí nhớ và cũng buồn vì anh đã yêu một người rất độc ác . Từ cái ngày hôm đó cho tới ngày cô ra đi thì cả hai không gặp nhau vì cô gái kia sai người tới hù dọa cô . Cô đi với hai dòng nước mắt cùng với trái tim đầy tan vỡ. Ngày cô đi là lúc cô bạn gái kia lộ rõ bộ mặt ác độc đó của mình. Anh rất buồn vì đã không thể níu kéo cô cùng vì anh đã làm tim cô tan vỡ…
Tên Truyện: Người Chưa Từng Quay ĐầuThể Loại: Bách Hợp, Cô Trò, Hiện Đại,Ngược Tâm...Tác Giả: Lee Quy Tran•••Mưa rơi trên sân trường vắng, những cơn gió lạnh lẽo quét qua từng góc lớp học, mang theo một nỗi buồn âm ỉ không tên. Tôi đứng trước cô, đôi mắt đỏ hoe nhưng vẫn cố chấp níu kéo thứ tình cảm mà ngay từ đầu đã không có lối thoát."Cô... có từng, dù chỉ một lần, nghĩ đến em không?"Cô lặng im. Cái im lặng ấy, so với lời từ chối còn đau hơn gấp vạn lần.Tôi biết rõ câu trả lời, nhưng trái tim vẫn không chịu buông bỏ.Vậy thì... tôi sẽ là người buông trước.Dưới cơn mưa lạnh lẽo ấy, tôi quay lưng bước đi, không hề quay đầu lại._____Lần đầu viết truyện chúc mn đọc vv và góp ý thêm ạ💗Và cô-người chưa từng ngoảnh lại-cũng chỉ đứng đó, mãi mãi đứng đó.…
Nếu như chiếc gương không hề lựa chọn bất cứ ai.Nếu như người con gái đó không hề bước chân đến thế giới Twisted Wonderland.Nếu như phép màu mang tên Reader đó không hề xuất hiện trong cuộc đời những con người nơi đây.Mọi thứ đều rẽ lối sang một tương lai đầy tăm tối, nơi không hề có một tia sáng hy vọng nào níu kéo lại những linh hồn đang dần mục rữa.Nhưng phép màu đã xảy ra một lần nữa.Liệu giờ đây, khi đã đắm chìm trong thứ ánh sáng ngọt ngào đó, làm sao những kẻ tội đồ ích kỉ này có thể buông bỏ tín ngưỡng của mình?BẢN QUYỀN CHỈ CÓ TRÊN WATTPAD.…
Tác giả: Tô ẢnhVăn ánAnh ta có gương mặt thiên thần, nhưng ẩn giấu sau nó là một âm mưu tàn độc, và những tổn thương trong quá khứ. Cô ấy được mệnh danh là ác ma, nhưng sâu bên trong là trái tim ấm áp chứa đầy tình yêu, bao phủ bởi vẻ ngoài lạnh lùng kiêu ngạo. Anh tiếp cận cô, mê hoặc cô với những điều mới lạ cô chưa bao giờ nếm trải rồi huỷ hoại hết những gì cô có, khiến cô đau khổ đến tột cùng. Anh yêu cô tha thiết, cố níu giữ cô bên mình dẫu biết những việc mình làm là sai trái. Đến lúc cô nhận ra cách để trả thù anh là phá hỏng thứ anh trân trọng nhất, và đó chính là cô! Một câu chuyện tưởng chừng như kể về mối tình đầu đầy ngọt ngào, nhưng đó là một hồi giằng xé giữa yêu và hận, về tình yêu của thiên thần và ác quỷ đầy ngang trái.…
Những kỉ niệm là thứ duy nhất vẫn còn tồn tại, họ đã đi rồi, dù đã từng rất thân thiết cứ ngỡ như sẽ cùng nhau đi tiếp trên chặng đường sắp tới nhưng lại không còn nữa. Có luyến tiếc, hối hận tới mấy thì cũng chẳng thể quay lại khoảng thời gian còn bên nhau nữa. Dù đã cố gắng nhưng vẫn không thể níu kéo chỉ còn cách buôn tay. Nếu cứ buồn mãi thì cũng chẳng được gì, thay vào đó hãy nhìn về phía trước và đi tiếp . Rồi bạn sẽ hạnh phúc chỉ là không có họ ở bên cạnh, bạn sẽ cảm thấy hối tiếc về những kí ức tươi đẹp ấy "giá như thời gian của thể quay lại khoảnh khắc ấy thì hai đứa có khi đã hạnh phúc". Nhưng đó không phải là sự kết thúc, đó là sự bắt đầu ! Dần dần bạn sẽ học cách chấp nhận và biết trân trọng hơn với những gì mình đang có.…
Fic gốc: https://weibo.com/ttarticle/x/m/show#/id=2309405056882258870723&_wb_client_=1Lời tác giả: Luna trong 23,5 là một cô gái rất thích cười, yêu cái thiện, luôn muốn diệt trừ cái ác, đôi khi có hơi bạo lực. Cô ấy chỉ trở nên dịu dàng, ôn nhu hơn khi đối mặt với Aylin.Nhưng tôi luôn cảm thấy Luna trong phim quá giống một NPC chỉ tồn tại để thúc đẩy cốt truyện nên tôi đã thêm rất nhiều chi tiết mà trong phim không đề cập.…