Ban đầu mình chỉ định viết một oneshot ngẫu hứng thui :))) để mọi người đọc dzui dzui trong lúc đợi fic cũ của mình ra nhưng mà vừa nãy xem lại vid của hai người mình lại nổi hứng viết một đoạn fic khác nên từ h mình sẽ up mấy oneshot ngẫu hứng không đầu không đuôi ở đây nhé 🤡…
Tác giả: Thiên TrúcThể loại: Giả tưởng, đan xen hiện thực và quá khứ, chiến tranh, hiện đại.Ghi chú: Truyện được mượn ý tưởng từ một phần trận chiến Thành Cổ Quảng Trị năm 1972 và một bộ phim mà mình từng xem khá lâu nhưng không nhớ rõ tên.Tóm tắt: "Hòa bình đẹp lắm, đẹp nhờ sự hy sinh thầm lặng của bao người."…
Liệu một ngời hầu có thể đến được với người chủ nhân yêu cậu sâu đậm một cách tích cự , tự do nhất hay không? Nếu mọi người muốn biết thì cùng theo dõi tôi nhéee !!!! Iu các độc giả của tui nhìu nhìu .…
- Mình viết chủ yếu dựa vào cảm xúc của bản thân dạng giống như những dòng nhật kí ngắn để thể hiện suy nghĩ của mình về những gì xảy ra xung quanh . Mong mọi người ủng hộ . Cám ơn ạ ^^- Các bạn hãy cứ đọc rồi đến lúc nào đó , bạn sẽ không biết đâu là bạn , đâu là Bityy nữa ♥…
Tên truyện: Mụ đản, ngươi có bệnh?!Tác giả: Lạn Vĩ Bảo BảoTiến độ: =.=!! Nhân vật chính: Yểm Mộng X Dạ Dực, Trí trướng công x cường hãn trung khuyển thụ.Tìm tòi mấu chốt tự: Nhược công cường thụ, trung khuyển thụ, (suýt) tra công, thụ truy công, chủ côngVăn án:"Ngươi là nhân, ta là..."Người nào đó liền một khắc biến thành đại ma vương =.=!!! "Ngươi là yêu, ta là..." Người nào đó liền thoát thai hoán cốt đắc đạo thành tiên (¬_¬)"Ngươi là...ưm umm...m!!!" Khoá lại kia miệng chỉ biết nói điều xấu, âm u hắc mâu khẽ cười " Ngươi là sinh mệnh của ta, ta là nam nhân của ngươi. Kiếp này cũng đúng, kiếp sau cũng phải, đến vạn kiếp sau cũng không thay đổi!"Con kia ngu ngốc cắn răng: " Cút ngay, mụ đản!!!" ----------Tác giả tâm sự: Đây là một cố sự đẫm nước mắt, truyện một yêu tinh dùng cả sinh mệnh đi yêu... không, một tiên nhân ôn nhu... mẹ, là cố sự một trí trướng bị đại bại hoại ăn đến 1 cái xương cũng không thừa a uy (¬_¬)----------…
"Giữa muôn án mây thiên kiều, nàng cho ta biết đất cách trời bao xa. Giữa muôn ái ố khổ đầy, nàng cho ta biết sóng gió cách hạnh phúc bao xa.Bởi ta một kiếp phiêu bạc, còn ký ức về nàng như những con đường tơ lụa, tuy thân quen nhưng không thuộc về. "…
Yêu nàng.Yêu đến không thể nào tiết chế.Nhưng hắn vẫn không dám đụng đến nàng, hắn sợ nàng chán ghét hắn.Hắn dùng hết mọi khả năng để đối xử tốt với nàng. Nhưng nàng lại chưa một lần để mắt tới hắn.Nàng yêu đại sư huynh của nàng. Tên đó cả ngày chỉ có quát mắng dạy dỗ nàng, lúc nàng bị thương nặng là hắn chăm, hắn lo đến ngày đêm không yên, nàng lại đuổi hắn đi, kêu hắn phiền. Nhưng lúc tên kia đến thăm nàng rồi hỏi han đôi ba câu nàng lại hớn hở, nụ cười đó của nàng...chưa từng dành cho hắn.---------------Thẩm Nhược Giai nhất thời cao hứng cứu một tên bị bắt nạt trên đường, không hay biết về sau phải chịu muôn trùng đau khổ, tông môn bị hủy, người mình thương bị gọt thành nhân côn vứt cho sói ăn. Còn mình lại bị khống chế tâm trí, không thể điều khiển cơ thể, bị giam cầm trong chính thần thức của mình, trơ mắt nhìn cơ thể mình bị điều khiển ngày đêm ân ái với kẻ thù.-------------------CP : Dung Chỉ × Thẩm Nhược GiaiTâm lý vặn vẹo hắc hóa × Hoạt bát thích giả ôn nhu.Nam phụ quan trọng : Huyền Tử ÂnThể loại : Chắc chắn không phải HE :))…