103 Truyện
VÔ ƯU THANH VŨ

VÔ ƯU THANH VŨ

2 0 6

Nhân Vật Chính: • Nghiêm Thần (Thụ): Người có quá khứ bị gia đình bạo hành, mắc các rối loạn tâm lý (lo âu, lưỡng cực, ADHD). Anh là nhân viên mới tại chuỗi nhà hàng Ý 8/2 ở quận Tôn Lê, Chí Hồ. • Nhan Thành (Công): Người làm lâu năm, quyền lực và quyết đoán, nhưng lại rất ôn hòa, kiên nhẫn và bao dung khi đối xử với Nghiêm Thần.Bối Cảnh: • Nghiêm Thần bắt đầu làm việc tại chuỗi nhà hàng Ý, nơi anh gặp Nhan Thành, người hỗ trợ anh vượt qua khó khăn công việc và tâm lý. • Nghiêm Thần nghi ngờ tình cảm của Nhan Thành và rời bỏ công ty vì cảm giác không xứng đáng.Nhân Vật Phụ: • Hồ Thanh: Đồng nghiệp vui vẻ, hay "thả thính" Nghiêm Thần, khiến anh cảm thấy hoang mang về tình cảm của Nhan Thành. • Quốc An: Quản lý, giúp đỡ và khuyên nhủ Nghiêm Thần trong những lúc anh gặp khó khăn, đồng thời ủng hộ mối quan hệ giữa Nghiêm Thần và Nhan Thành.Nghiêm Thần quyết định rời đi sau khi nghi ngờ Nhan Thành có mối quan hệ khác. Nhan Thành, mặc kệ sự dị nghị từ đồng nghiệp, kiên quyết tìm Nghiêm Thần, giải thích mọi hiểu lầm và chứng tỏ tình yêu chân thành. Liệu họ sẽ quay về với nhau không? Điều gì làm Nghiêm Thần gặp nhiều vấn đề tâm lý? Cái kết nào dành cho họ? Chuyện đầu tay còn nhiều sơ sót mong người góp ý để mình rút kinh nghiệm 😍😍😍…

Nếu một ngày ta bỗng thấy chán nhau...

Nếu một ngày ta bỗng thấy chán nhau...

11 0 3

Nếu một ngày ta bỗng thấy chán nhau,Thôi trò chuyện, nhắn tin hay gọi điện...Ta coi nhau như hai người xa lạLúc đó mình tạm xa anh nhé!Rồi một hôm ta nhận ra thật lạ,Rằng khi xưa mình từng yêu một người...Một chút nhớ,một chút thương vẫn đợi,Mình lại bên nhau nếu còn tình... ***Nó thích anh, rất thích anh, có lẽ là yêu mất rồi...Đã từng có lúc nó nghĩ mình sẽ dùng mọi thủ đoạn để kéo anh về phía nó và để anh yêu nó. Cơ mà nó chỉ nghĩ thế thôi, nó không phải dạng đã nghĩ thì sẽ làm...Đã bao lần nó mơ anh nắm tay nó dạo trên đường, hoa bay bay xung quanh, khung cảnh thật là lãng mạn...Thực tế anh và nó có đi cùng nhau, từng đi bộ cùng nhau, nhưng thường là anh đi trước, nó lầm lũi theo sau... nó tự biện minh là do anh đi nhanh quá, hay đúng ra, bản thân nó muốn ngắm nhìn dáng anh, để rồi sau đó nó thấy lòng thật buồn...Nó luôn chạy đuổi theo anh như vậy, chẳng thể đuổi kịp và nắm lấy người con trai ấy...Anh có bạn gái...Mãi sau nó mới biết...Nhưng nó không từ bỏ, nó vẫn theo anh như trước giờ vẫn vậy, vẫn lầm lũi theo từng bước chân anh, lặng lẽ ngắm nhìn nụ cười anh khi nói chuyện với ai đó... Hẳn nhiên nó thừa sức phá nát bét cái tình cảm giữa hai con người ấy, nó ghét ai đó, người ta cái mà nó không có... Nhưng nó tôn trọng anh, nó muốn anh hạnh phúc...vậy nên nó mặc kệ, nó mặc kệ anh đi cạnh nó mà cứ nghĩ mãi về người ta và mỉm cười... Nhiều khi nó mệt mỏi lắm, nó muốn buông xuôi, không chạy theo anh nữa...nhưng rồi nó lại chờ, chờ ngà…