Tác giả: Triêu Dương Tịch Ca (朝阳夕歌)Thể loại: kỳ bí, sinh vật lạ, kinh dị, huyền bí...Tự sáng tác.Rating: 18+Nhân vật chính: Dylan × HannaBối cảnh: Một vùng đất ẩm ướt ở phía bắc thị trấn nhỏ được gọi là "Làng Đen" . Không ai biết về sự tồn tại của Làng Đen trừ những sinh vật huyền bí của thế giới "chết"......Lời thì thầm của vùng Đất Chết.…
Viết chỉ để viết thì người ta sẽ đọc chỉ vì đọc, viết với mục đích cho người khác đọc, họ sẽ đọc để có thể viết ra nỗi lòng mình... Cuộc sống chẳng thể đơn giản hơn thế nữa…
Truyện mình edit chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang bản edit ra ngoài khi chưa có sự cho phép.Tác giả: Rose (Ohjenkinsyes)Tớ đang tập edit truyện, có gì xin hãy nhẹ nhàng góp ý…
Mikaela đã yêu thầm Yuichirou Hyakuya được 8 năm nhưng tên Yuu ngu ngốc kia lại chẳng bao giờ để ý tới. Một ngày nọ, do tác dụng phụ của thuốc mà Yuichirou hóa quỷ, nhân cách khác của cậu trỗi dậy, nói đúng hơn là bản chất sâu thẩm trong lòng của Yuichirou.Mỗi khi hóa quỷ, Yuichirou như 1 con người khác vậy, thích trêu chọc Mika theo cách của người lớn và làm những chuyện vượt qua giới hạn...Nhưng sau khi mọi chuyện đã xong.. Yuichirou lại không nhớ gì cả...?…
về những chú cún đáng yêu mà tui đang mong chờ có chúng trong nhà tui nhưng chúng chưa có tại nhà và đây chính là tính cách của chúng xử sự đối với tui nếu có chúng trong nhà đặc điểm cua chúng cách chọn cho mình 1 chú chó nghiệp vụ can đảm sẵn sàng bảo vệ bạn ngay khi cả hi sinh bản thân và những chú chó nhỏ ... canh nhà... làm cảnh... săn bắn... săn bắn thú lớn to như heo rừng... chó bự to... chó canh trẻ em tinh nghịch... chó thông minh... và còn nhiều loài chó dữ như canh hàng hóa... những con chó bạn không nên nuôi hoặc bạn nuôi chúng để chơi chọi chó đẫm máu nhưng theo tui thấy nó rất tội nghiệp chúng... và những con chó Nhật bản ... và chú chó chỉ trung thành với riêng 1chủ duy nhất thôi không nghe theo lời của ai cả chó kéo xe trượt tuyết của mỹ hoặc...…
Neteyam có một bí mật nhỏ, Aonung cũng vậyCP : Aonunete⚠️ Hãy chắc chắn rằng bạn đã đủ khả năng nhận thức lẫn chịu trách nhiệm cho cảm xúc lẫn tinh thần của bản thân trước khi đọc tác phẩm. Tác giả không chịu trách nhiệm cho mọi trải nghiệm của bạn khi đọc fanfic ⚠️Warning: + OOC OOC OOC+ Đàn ông Omatikaya có lồn, đàn ông Metkayina có hai chim. Cả phụ nữ Omatikaya và Metkayina đều vừa có lồn vừa có cu. + Neteyam là biến thái thích thủ dâm nơi công cộng, thích bị tát lồn tát vú, thích bị sỉ nhục chà đạp nhân cách và lòng tự tôn, rất M. Dâm đãng hết thuốc chữa nhưng lại thích giả vờ thanh cao, chỉ khi thấy cặc mới hiện nguyên hình. + Aonung rất S, thích tra tấn lỗ lồn, thích tát vú tát lồn, hủy diệt hột le, bắt Neteyam mặc đồ hở lồn đi ra ngoài khoe thân để mọi người thèm xong về dập tung lồn em Neteyam đĩ thoã. Chim rất to rất to rất to quan trọng nhắc lại ba lần ❤️+ Đàn ông Omatikaya đều là phò thiếu hơi cặc. Đọc kĩ warning, ăn nói xà lơ sẽ bị đấm vô lồn 🫵…
Um ngứa người nên t sẽ viết truyện mới, không nói trước gì cả, song tính, r18. Truyện không theo mạch truyện chính, fanfic, vì tui tự xem tik tok rồi nghĩ ra.…
-Giữa cánh đồng thốt nốt bạt ngàn của miền quê An Giang, nơi nắng vàng trải dài trên từng tán lá, "Nắng Trên Đồng Thốt Nốt" kể về một câu chuyện tình yêu giản dị nhưng sâu sắc, đậm chất Việt Nam.Giữa cánh đồng thốt nốt xanh mướt của miền Tây, nơi nắng vàng phủ đầy trên từng tán lá, câu chuyện của Trần Hoài Phong và Lê Quốc Huy lặng lẽ nảy mầm từ những điều giản dị nhất.-Trần Hoài Phong: chàng trai 25 tuổi Hiền lành, chăm chỉ với giọng hát ngọt ngào, cả đời gắn bó với nghề làm đường thốt nốt thủ công. -Lê Quốc Huy - 28 tuổi,một nhà nghiên cứu văn hóa đến từ thành phố, thông minh, khép kín, nhưng mang trong mình niềm đam mê khám phá nét đẹp truyền thống.------"Anh là người thành phố, sao hiểu được những gì tôi gắn bó cả đời?" - Phong bướng bỉnh, ánh mắt có chút giận dỗi."Vậy để tôi ở lại, không chỉ để hiểu, mà còn để cùng cậu gìn giữ." - Huy kiên nhẫn, nụ cười chân thành.--------Một tình yêu chậm rãi nhưng sâu sắc, như chính vùng đất An Giang thanh bình, mang theo hương vị ngọt ngào của nắng, gió và sự sẻ chia.Dưới nền trời miền Tây yên bình, câu chuyện không chỉ khắc họa một tình yêu đầy cảm xúc mà còn tôn vinh giá trị của sự chân thành, niềm tin, và những điều giản đơn trong cuộc sống.Hãy để "Nắng Trên Đồng Thốt Nốt" đưa bạn đến một miền quê mộc mạc nhưng đầy sức sống, nơi từng con đường, từng giọt mật đều mang hương vị ngọt ngào của tình yêu và hạnh phúc.…
Bác ChiếnTác giả : Ái Tổng ( San San )Nhân vật chính : Vương Nhất Bác x Tiêu ChiếnThể loại : hiện đại, all công, all thụ, tài chính...Bác Chiến tuy không phải bộ truyện đầu tay của tôi nhưng nó là bộ truyện đánh dâu sự trở lại của tôi sau thời gian dài vắng bóng và cũng là bộ truyện tôi viết trên danh nghĩa khác chứ không dùng bút danh cũ. Tôi đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết cho nó, đã dùng rất nhiều kiểu viết hợp lại. Mong mọi người chiếu cố và ủng hộ nó hết mình. Cảm ơn mọi người rất nhiều.…
1. LuhanSehun là người bạn cùng tôi lớn lên.Năm tôi lên 6, gia đình chuyển từ thành phố về cái thị trấn này, từ đó tôi và Sehun bắt đầu trở thành hàng xóm của nhau.Khi đó tôi vừa tuổi vào lớp 1, học cùng lớp với Sehun, ba mẹ để tôi mỗi ngày theo Sehun đi bộ tới trường. Xóm tôi cũng có vài bạn cùng đi nữa, líu la líu lo với nhau rất vui. Con đường nhỏ qua ngõ nhà tôi kéo tới trường không xa, nhưng có lẽ do tôi chưa quen phải đi bộ nhiều nên thường xuyên bị các bạn bỏ lại tít phía sau. Chỉ có Sehun là luôn ở lại đợi tôi, cậu ấy còn giúp tôi đeo cái ba lô nặng muốn gãy vai nữa.Sehun trong cảm nhận của tôi khi đó là một cậu bạn vô cùng tốt bụng, ngoài ra còn là một người anh cái gì cũng biết nữa. Hồi đó tôi hay bảo Sehun : " Cậu thật giống như biết tuốt trên phim vậy!". Nhưng lớn lên rồi tôi mới hiểu thật ra khi đó chỉ là vì tôi không biết cái gì thôi, tôi mới từ thành phố về nên ở đây cái gì cũng lạ, do vậy Sehun bày ra trò gì tôi cũng lấy làm thú vị.Năm năm tiểu học qua thật nhanh, tôi đã quá quen với cuộc sống ở đây, cũng đã quá quen với việc đi trên con đường này nên không bao giờ bị đám bạn bỏ rơi lại phía sau nữa. Nhưng lúc này tôi lại phải bắt đầu đi một con đường khác theo hướng ngược lại để đến với trường cấp 2. May mắn là tôi vẫn có Sehun bên cạnh, trong xóm này chỉ có tôi và cậu ấy thi đỗ vào trường chuyên.Quãng đường từ nhà chúng tôi đến trường mới dài 4km, chắc chắn không thể tiếp tục đi bộ. Ba mẹ sắm cho tôi một con ngựa sắt, nhưng hầu như tôi chẳng mấy khi dùng đến, chỉ thíc…