[SP - Huấn] Hạt Sen Táo Đỏ
Nhân vật:Anh Linh - 28 tuổi - Nghề nghiệp: Tác giả tiểu thuyết, dịch giảTrung Kiên - Ice - 28 tuổi - Nghề nghiệp: Tổng buôn hàng TháiPhúc Hưng - Boss - 28 tuổi - Nghề nghiệp: Hoạ sĩ-0-2 Ker 1 Kee…
Nhân vật:Anh Linh - 28 tuổi - Nghề nghiệp: Tác giả tiểu thuyết, dịch giảTrung Kiên - Ice - 28 tuổi - Nghề nghiệp: Tổng buôn hàng TháiPhúc Hưng - Boss - 28 tuổi - Nghề nghiệp: Hoạ sĩ-0-2 Ker 1 Kee…
Một người đàn ông lại đuổi việc cô hai lần từ hai công ty khác nhau.Khương Bách Vạn thực sự cảm thấy buồn bực. Không ngờ người đàn ông đấy áp đảo cô nhưng lại không chịu nói câu "Anh yêu em" với cô.Một ngày kia, cô không chịu đựng được nữa mà hét lên: "Anh đường hoàng thổ lộ với tôi một chút thì sẽ chết sao?"Ninh đại boss nhấc ly cà phê làm từ sứ xương lên: "Thổ lộ theo phong cách nào?"Ánh mắt Tiểu Vạn sáng lấp lánh nói: "Bá đạo, cuồng dã, còn phải tràn ngập tinh thần phấn chấn hướng về phía trước""Ừ", anh vuốt cằm suy nghĩ một lúc rồi "thấm"Không ngờ ngày hôm sau tiểu Vạn lại nhận được một phong thư do chính Ninh đại boss viết.Dở ra đọc dòng chữ trên tờ giấy a4 mà đầy áp lực."Kẻ nào dám cản trở em, anh sẽ phá hủy toàn bộ đường sống của kẻ đó.""Ninh---Hành!! Tôi! *Beep*! Mẹ! Anh!!" Khương Bách Vạn xé nát tờ giấy.Truyện này không phải do mình dịch , nếu có yêu cầu mình sẽ xoá .…
《 ngân hồn 》 tác giả: nghe phong mộc vũ【 văn án 】Thế gian sâu nhất đích ràng buộc, nguyên vu huyết mạch gian đích vĩnh hằng bận tâm.Thói quen ngài đích lạnh lùng trách móc nặng nề, xa cách chán ghét mà vứt bỏ, kết quả là đột nhiên phát hiện, đáy lòng rối rắm chiếm cứ đích đau đớn, không phải ngài không nữa đem ta trở thành ngài đích đứa con, mà là, vô luận ta như thế nào cố gắng, lại vẫn như cũ làm không trở về một cái ân huệ tử. . . . . .========================Văn vẻ loại hình: nguyên sang - ngôn tình - cận đại hiện đại - tình yêuTác phẩm phong cách: chính kịch ̣Tương ứng dẫy: không thể nào chúc dẫyVăn vẻ tiến độ: đã hoàn thànhVăn vẻ số lượng từ: 98488 tự…
Tuy không hay, không sâu sắc, những mẩu chuyện chẳng liên quan đến nhau, nhưng đều xuất phát từ cảm hứng nhất thời của bà giả :3…
Những mẫu truyện tình yêu được cất giữ ở nơi sâu thẳm nhất bên trong con tim. Vào một ngày đẹp trời, tôi ngồi xuống và lục lại mớ cảm xúc cũ kỹ đó. Lần đầu tiên mình viết, nếu có sai sót gì mong mọi người bỏ qua. Đừng quên để lại bình luận, để mình cải thiện cách viết tốt hơn.…
Viết cho anh và em, viết cho tương lai của đôi ta, cho một ngày rời nhau. Đôi ba bước chân anh hãy quay lưng lại, anh sẽ thấy được người thương anh: mãi mãi là em. Em không chắc chúng ta sẽ ở bên nhau đến khi trưởng thành nhưng em tin chắc ở hiện tại anh là người cho em cảm nhận được sự bình yên.…
Hàng này có motip lạ nhen, mà ngọt thiệt, cha không những không tra mà còn khá tốt, nhi cũng dễ thương, cha con hiểu lầm thôi, hàng đang viết, tác giả bảo cũng sắp hết rồi 😁Trời Sài Gòn mưa dầm liên miên, trời buồn não nề như cái lòng của tui vậy á.…
những mẩu cảm xúc ngăn ngắn kèm những câu hát da diết, viết trong những lúc tâm trạng tuột dốc, dành cho những phút mệt mỏi đến rã rời mà con tim vẫn không thôi giằng xé... những day dứt gần như đóng chiếm trái tim và lại nhói đau mỗi khi mưa về... những tình cảm mà ai cũng đã từng trải qua, từng đau đáu, từng không bao giờ muốn buông. dù đau.cầm lên được nhưng liệu có đặt xuống được không...yêu hay không yêu, liệu có thay đổi được gì...…
Nhân vật:Nhậm Hào - Vương tử Vạn Châu ThànhTrúc Linh - Thôn nữ Vạn Cửu ThànhThi Kỳ - Đại đệ tử Tùy Vương PhủHứa Phong - Thị vệ của Nhậm HàoNội dung: Là phần tiền kiếp của Phu Thê Gia Huấn, bản cổ trang, sẽ làm thay đổi hình tượng của một số nhân vật. Bản cổ trang thêm thắt tình nghĩa chủ tớ, sư huynh muội. Ngược nhiều ngọt ít, vui lòng cân nhắc trước khi đọc.…
Từ tác giả "Quay đầu vẫn thấy anh: Thanh xuân ở lại"...Chỉ đơn giản muốn viết. Viết để bắt đầu cuộc tán gẫu giữa chúng ta. Viết sau những biến số đã diễn ra trong khoảng thời gian tôi biến mất....Và viết, để cho thỏa niềm yêu thích như yêu thích tách cà phê đậm đà lúc rạng đông. Liên quan đến chính trải nghiệm của mình? Hay huấn văn ư, sp ư, hay những mẫu chuyện ngẫu hứng nho nhỏ. Hay biết đâu bỗng chốc hứng thú vẽ nên tác phẩm nào đó. Cùng tôi đi nhé. 💕…
Demo truyện: Thân là ví dụ điển hình của phụ nữ thời đại mới, Độc lập - Tự do. Mộc Miên liều mạng bán mình cho tư bản vẫn luôn có ước mơ bỏ phố về quê, trồng rau nuôi mèo rồi cưới một anh đẹp trai, sống cuộc sống vui vẻ hạnh phúc, nghĩ thôi trong mơ cũng muốn bật dậy vui vẻ cười to. Ngờ đâu tan làm chân trước cô vừa bước xuống xe bus, chân sau đã xuyên không rồi... Người khác xuyên không về cổ đại liền có bàn tay vàng, nữ cải nam trang lao ra chiến trường, tuyên truyền nam nữ bình đẳng... Còn cô vừa xuyên không liền chăm sóc bà ốm, nấu ăn cho em trai. Tay trái chăm lo gia đình, tay phải chăm nom vườn rau... Tiến lên... Cùng bắt tay xây dựng sự nghiệp nào…
Chỉ là vài dòng ngẫu hứng đã lâu của tôi sau khi xem MV Nhất Nhân Nhất Hoa của A Đóa, một Mv Trung Quốc khá ý nghĩa. Nếu có thể , hãy xem MV để hiểu rõ hơn nội dung tản văn.Link full MV (hơn 23') : https://www.youtube.com/watch?v=GM3gGw6FOC4 Link MV vietsub (hơn 5') : https://www.youtube.com/watch?v=dJbHJe-J3QQLink full MV Vietsub ( do bản quyền nên đã bị cắt tiếng ) : https://www.youtube.com/watch?v=SjCKZVGyKSs…
Mấy mẩu chuyện ngắn về Thương Lan phu phụ.©Weibo/Lofter: 落书长安Editor: CáLƯU Ý: Chưa được tác giả cho phép. Làm ơn đừng lấy đi nha!!! Thứ tự đăng lộn xộn...…
Doris từng nói, kí ức đau buồn cũng giống như một tách cà phê đen. Ban đầu có thể khó uống, nhưng nếu biết chấp nhận và thích nghi với nó,thì dần dà, nó sẽ khiến ta phải thưởng thức, phải coi hương vị đắng chát mà nó đem lại là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của chính mình.…
Hàng hay, không ngược, khá là ngọt 😋 Phụ thân thương con, huynh hữu đệ cung, nói chung là nay con mèo nó tu á mấy cô, coi ngược hoài buồn quá 😂 😂 😂 Bộ này nhà cô lovesdanmei có up rồi. Hàng tiềm năng vậy mà lại drop 😢…
Tình yêu như bầu trời vậy, có khi sẽ tĩnh lặng và xanh trong, có khi sẽ rực rỡ trong nắng vàng và có khi lại u buồn do mưa bão. Nhưng nếu không có nắng có mưa thì lúc ấy bầu trời chỉ còn là một thứ gì đó nhạt nhẽo và vô vị biết bao.…
- Tên tác giả: Lê Đô- Edit: Ngọc Ngọc- Beta: Đá Nhỏ- Bìa: Gác nhỏ nhà Zynni (cảm ơn shop iu vì bìa siêu đẹp)- Raw: Tấn Giang- Văn án:Sinh nhật 18 tuổi năm đó, Vạn Xuân quyết định "điên" một lần.Cô lấy toàn bộ dũng khí, hướng về chàng trai đó.Cô chờ rồi lại chờ, đến khi hoàng hôn buông xuống, những vì sao sáng lên cũng không thể cản được nổi mong mỏi nhen nhóm.Cô cũng không ngờ rằng,Cái buổi tối hôm đó, tên phóng đãng kia không thể kềm chế nổi bản tính tuổi trẻ xốc nổi, sa vào vũng máu.Cô lại càng không thể ngờ là,Đằng sau khung ảnh ngày đó có một lá thư tỏ tình không thể mở ra, nó chứa đựng rất nhiều lời muốn nói nhưng rốt cục cũng xóa xóa tẩy tẩy chỉ còn vài chữ:"Vạn Xuân, tôi thích cậu!"(...)Tám năm sau, hai người gặp lại nhau ở cục cảnh sát.Vạn Xuân của năm 18 tuổi thích cậu sống lại, nhưng cô lại không dám đứng lên thừa nhận.Trần Chu, đã từng là người vô cùng sôi nổi, người dùng những ngón tay thô ráp ôn nhu lau đi dòng nước mắt của cô.Hiện tại, chỉ biết đem cô đẩy ra thật xa.Nếu không phải một lần uống say, hắn ôm cô không chịu buông, đáng thương nói:"Vạn Xuân, đừng không cần tôi mà, tôi chỉ còn mình cậu thôi!"Vạn Xuân đã từng cho rằng, chỉ có mình yêu thầm đến tám năm, là tình cảm một phía...- Lưu ý từ tác giả:Là truyện ngọt, xin hãy tin tôi đi!Thể loại: Yêu thầm, tình đầu, trưởng thành, cứu rỗi.Cốt truyện thiên về tình cảm nhân vật.Nếu bạn theo đuổi chuyện đào sâu về tình tiết, xin hãy lướt qua.[Truyện sẽ cố gắng cập nhật vào thứ Bảy hàng tuần.…
Cô đơn là điều mà ai cũng có, nhưng không vì đó mà kết nối thành một tập thể.Cô đơn thì chung mà nỗi buồn lại của riêng mỗi người...…
Con người nhiều khi chỉ lướt qua nhau như một cơn gió mang chút hương tình; có khi lại dằn vặt nhau như cơn cảm lạnh ngày mưa buồn.Ấy thế mà... chúng ta vẫn phải nhận ra nhau giữa tỉ người xa lạ! Vẫn sẽ tìm được nhau giữa những tình cờ không bao giờ nghĩ đến!Bắt đầu nhé? Được không? Duyên kỳ ngộ!…
Đọc rồi biết nha ^^ Chả biết nói thế nào nữa >< ♡♡♡Mời mọi người đón xem a♡♡♡…