Mình tập viết, còn hơi non tay xin thông cảmCó sai sót gì mong mọi người góp ý ạ!__________________--Tôi sinh ra đã là nhân vật phụ, không thể có được tự do ư?--Mọi chuyện sẽ vẫn tiếp tục như vậy nếu không có anh-người mang lại cho tôi cảm giác hạnh phúc--Chẳng biết từ bao giờ, trong tim tôi đã có hình bóng của anh--An Dương, tôi không muốn anh đau khổ như vậy vì tôi, thế nhưng ... tôi lại không có cách nào để giúp anh..--Tôi đã đánh mất quá nhiều thứ rồi, lần này tôi không thể đánh mất anh nữa…
Và những lúc bão giông, những đau đớn, khó khăn ập đến tôi sẽ nhớ mãi về thời thơ ấu đẹp đẽ ấy, cái thời ngô nghê được vo tròn trong lòng ba mẹ. Cảm ơn thượng đế đã cho tôi sống 17 năm trọn vẹn. Rồi tương lai sẽ tốt đẹp thôi. " Tưới nhiều hạt hy vọngĐể sớm thấy cầu vồngMưa rơi dù tầm tãCũng sẽ ngừng đúng không?Cuộc đời gieo thử tháchBuộc mình phải trưởng thànhCố gắng đừng than tráchTrắc trở cũng qua nhanhTập nuôi một hy vọngTự khắc nhẹ yên lòngLòng bớt đi dậy sóngMỗi lúc đời mưa giông." ( nguồn thohay.vn ) An Châu, Ngày 10 tháng 6 năm 2023…
Tên gốc: Stay - Author: BookdragonBethLink: https://archiveofourown.org/works/18465241Fandom: Six of Crows - Móng vuốt quạ đen.Couple: Jesper Fahey x Wylan Van Eck (aka Wesper)Ảnh bìa: https://i-have-espn.tumblr.com/Dịch bởi A nameless Dreamer aka The White Cheshire.Jesper đi lối cửa sau để vào khu dinh thự của Van Eck, có thể không được thanh nhã như Inej nhưng anh vẫn vào được. Đi theo các hướng dẫn của cô - do Kaz đưa vì cô nàng có việc khác cần làm - Jesper hướng về phía chuồng gia súc. Jesper đã được hứa rằng sẽ không có gì ở đó ngoại trừ lũ ngựa và tất nhiên-Từ trong góc tối, một thằng nhóc bước ra. Ánh sáng mờ nhạt từ các ngọn đèn vuốt ve những lọn tóc xoăn và tô điểm thêm nét mặt của cậu, càng làm nổi bật hơn vẻ cau có đang ngự trị trên đó."Muộn quá."…
Nỗi đau khổ của người khác giống như một hồ nước nhỏ. Nhìn thấy, biết đó, mà chằng rõ nông sâu. Người trong đó chịu dày vò như thế nào? Vốn dĩ chẳng ai biết được...…
Anh à, anh có biết không rằng em đã quen rồi: chiếc ghế này, chiếc bàn này, căn hộ này, cuộc sống này và cả nỗi cô đơn của em nữa.Tất cả mọi thứ, em đều quen thuộc lắm anh ạ.Em đã quen với cuộc sống mỗi ngày thiếu vắng anh.Em đã quen với cuộc sống một mình không người bầu bạn anh ạ.Thế nhưng, nó không có nghĩa là em không chờ đợi một người có thể nắm tay em, trao cho em một nụ hôn mỗi khi thức dậy, trao cho em một chiếc ôm ngọt ngào đầy ấm áp từ sau lưng hay trao cho em một bờ vai mỗi khi em mệt mỏi, mỗi khi em buồn anh ạ.Vương Tử Kiệt, em không cần biết rằng liệu có phải bởi chính sự kiêu ngạo trong chữ " Vương " của anh hay không mà cớ sao anh không thể một lần nói yêu em?Vương Tử Kiệt, nói đi anh, liệu anh có yêu em hay không?…
Đây là một tựa truyện tản văn viết về những câu truyện thời niên thiếu cho tới khi trưởng thành. Thực ra lúc đầu mình không định viết về truyện này đâu nhưng tại thấy bế tắc cái kia quá nên đành chuyển:>>.Đây cũng là tác phẩm đầu tay của mình nên mong mọi người hãy ủng hộ và nếu có thắc mắc hay ý kiến gì thì hãy để xuống phía dưới bình luận cho mình nhé. Nếu hay mọi người hãy bỏ cho mình một phiếu nhé. Còn nếu không hay thì cũng không cần vote nhưng các bạn đừng comment ác ý ok. Cảm ơn vì đã ủng hộ. Mình có viết truyện này trên MangaToon mọi người rảnh ghé qua bình luận vài cái cho đỡ đóng bụi nha. Iu mọi người<3…
Nấm và rêu. Không chỉ có nấm, trên thân và cả dưới nền đất ẩm gần cây gỗ mục, từng đám rêu xanh rền đang lan tỏa khẳng định vị thế. Đã bao lần tôi muốn thu bé bản thân lại để thỏa sức bước đi trên cái nền mềm mại như nhung ấy. Rồi chờ một cơn mưa xuống, nhanh chân trú vào dưới tán dù nấm, ngắm nhìn cảnh vật được phóng đại cực hạn. Mà kể không có biến đổi gì về mặt kích thước, thế gian này với tôi cũng quá đỗi to lớn rồi.Tôi ghen với cả lũ kiến chăm chỉ, chúng được đi trên đám rêu (!), thành hàng ngăn nắp. Chắc gì tôi đã chăm được đến vậy, khi bản thân bé lại chỉ bằng lũ kiến? Song song với sự hưởng thụ là cả những sự hi sinh. Ai dám đánh đổi sẽ có được hạnh phúc tương xứng thôi. Author: Sour - sourmeanschuaBìa: Pinterest…
Những lời dài dòng về nhân sinh quan của một người hay thích đổi góc nhìn về thế giới. Đôi dòng bút ký khi luyến thương và hối tiếc cuộc sống. Hãy tìm đến tôi khi bạn muốn suy tư về một vấn đề nào đó. -Aulynn M. Vermillion-…
Những câu chuyện tình yêu giản dị, có vui, có buồn, có hậu hoặc không có hậu... mà mình được nghe hoặc chứng kiến trong cuộc sống.Mỗi câu chuyện, nếu bạn nhìn nó theo góc độ hiện thực sẽ không có gì đặc biệt. Nhưng hãy thử, nhìn nó một cách bay bổng một chút, ngôn từ một chút, lại chẳng khác nào chuyện tình hấp dẫn trong những cuốn sách..QUYỀN SỞ HỮU BỞI JUNG TUKI.…
Có những ngày, ánh nắng len qua từng kẽ lá, trải xuống đất những mảng sáng tối đan xen, như những ký ức bị bỏ quên trên hành trình của thời gian. Trong khoảng lặng hiếm hoi giữa cuộc đời xô bồ, tôi vô tình bắt gặp những mẩu chuyện, những câu chữ nhỏ bé nhưng đầy sức nặng, như những tàn tro âm ỉ cháy, bị cuốn lên bởi cơn gió và lấp lánh trong vạt nắng chiều.Mỗi câu văn là một giấc mộng nhỏ, được viết bởi những tâm hồn xa lạ ở những góc trời khác nhau. Họ đã dùng ngôn từ để phác họa nỗi đau, niềm vui, sự mất mát và cả những hy vọng le lói giữa bóng tối. Tôi, như một kẻ lang thang, nhặt nhạnh những tàn tro ấy, cẩn thận dịch chuyển từng mảnh cảm xúc, thổi vào đó hơi thở của ngôn ngữ quê nhà."Tàn Tro Bay Giữa Vạt Nắng" là nơi tôi lưu giữ những tản văn sưu tầm được từ các tác giả ngoại quốc. Từng dòng chữ được tôi dịch lại, không chỉ bằng câu cú mà bằng cả trái tim, để những ý thơ và cảm xúc vẹn nguyên khi chạm đến bạn đọc. Đây không chỉ là một cuốn truyện, mà là chiếc hộp thời gian nhỏ, chứa đựng những niềm riêng từ muôn phương, được gom góp và thắp sáng bằng ánh nắng dịu dàng của một buổi chiều yên ả.Hy vọng, khi lật mở từng trang, bạn sẽ cảm nhận được hơi ấm còn sót lại từ những tàn tro tưởng chừng đã lụi tàn, để rồi bất giác nhận ra rằng, ngay cả những điều nhỏ bé nhất cũng có thể làm bừng lên ánh sáng trong tim ta.…
Tác giả: Tiêu Minh ViCùng tác giả Dung Tiêu, Hoài QuýChậc, lâu rồi nhà tui không có hiện đại, tưởng tác giả phóng bút em Quý vui vui bay vào 😑, ai dè, hàng ngược nha bà con, tác giả rắc đường nhà em Quý bao nhiu qua đây rắc thủy tinh bấy nhiêu, không phải kiểu ngược tàn nhẫn, hay ngược thân nát bét đâu, mà là kiểu ngược tâm rất từ từ, rất chậm rãi, khi sự đau khổ dồn nén đến cùng cực, khi nỗi buồn chất chứa nghẹn đắng chôn kín trong tim, khi giấu đi mảnh thủy tinh âm thầm muốn kết thúc tất cả, khi tâm sự trong lòng mong ngóng người nghe tôi.Hiện đại, phụ tử, sư sinh, vườn trường nha.P.s Tui nghĩ cặp này có tương lai, ngược vậy chứ không SE, vì lão cha cũng không có tra nha 😋Cuối tuần zui zẻ 😆Tác giả còn viết tiếp, nhưng lâu lâu mới update 1 chương.…
Viết cho vui vì chán - Viết bằng Word, credit bìa: CanvaBối cảnh không có thật ( Tùy )Nhân vật, thông tin, các hành động trong câu chuyện đều hư cấu, được bắt đầu ở thành phố Thượng Hải ( Trung Quốc )---22/3/2025Thể loại: Boylove, đô thị, hài hước, HENhân vật chính: Túc Tranh, Hứa Luân - Nhân vật phụ là bạn bè, thầy cô, gia đình hai bên và những người xung quanh.Văn án:Nhất Trung có hai cái tên mà ai cũng biết:Một người là Hứa Luân - đội trưởng đội bóng rổ, trầm ổn và lạnh lùng, vừa bước vào đã khiến cả sân trường im bặt. Một người là Túc Tranh - bộ trưởng bộ ngoại giao, nụ cười bất cần, lời nói sắc bén, chưa kịp thấy mặt đã nghe danh.Họ là bạn thân từ nhỏ, như hình với bóng. Nếu Hứa Luân là lưỡi dao sắc lạnh, thì Túc Tranh chính là ngọn lửa có thể thiêu rụi mọi thứ. Một người bình tĩnh, một người bùng nổ. Một người khắc chế, một người châm ngòi.Họ thân chứ.Thân đến mức có thể gọi điện cho nhau lúc ba giờ sáng chỉ để hỏi một câu vô nghĩa.Thân đến mức cả trường Nhất Trung ngầm hiểu: Ai động đến Hứa Luân, Túc Tranh sẽ đòi lại gấp đôi. Ai dám chọc vào Túc Tranh, Hứa Luân chắc chắn sẽ không để yên.Nhưng mà...Thân đến mức chỉ cần đối phương im lặng một chút, bầu không khí cũng trở nên ngột ngạt.Thân đến mức vô thức tìm nhau giữa đám đông, nhưng không ai dám gọi thành tiếng.Thân đến mức những cái chạm tay thoáng qua cũng khiến cả hai giật mình.-Tình bạn giữa họ, rốt cuộc là hữu nghị đơn thuần hay đã sớm có điều gì đó vượt quá giới hạn?…
Gửi 10 năm thanh xuân, 10 năm thương nhớ, 10 năm của tuổi trẻ, từng bồng bột và bốc đồng vì cái gọi là tình yêu vụng dại. Những dại khờ của năm tháng tuổi trẻ. Gửi em cô gái đã qua rồi cái thời mộng mơ, cái tuổi mà người ta hay nói là ăn chưa no lo chưa tới và giờ khi ngồi ngẫm lại những gì em đã trãi qua chỉ có thể nhoẻn miệng cười mà không thể cất thành lời. Hỏi em có hối tiếc không? Tiếc chứ... Tiếc vì em yêu quá vội và chưa kịp nghĩ suy cho những quyết định của những ngày tháng ấy. Gửi em cô gái đã bước ra từ sự đổ vỡ! ❤️…
Đã bao giờ bạn thắc mắc người ta cứ nói sẽ có một thiên thần giúp đỡ/yêu bạn chưa? Bạn luôn muốn biết thiên thần đó là ai đúng chứ? Thật ra thì người sẽ yêu bạn là một thiên sứ, không phải thiên thần. Thiên sứ và thiên thần có gì khác nhau? Với tôi, mỗi con người sinh ra mang trên vai một sứ mệnh, họ sẽ là người hiểu bạn nhất, là người tổn thương bạn hay là người yêu bạn dù chuyện gì xảy ra, đó chính là thiên sứ của bạn. Còn thiên thần, họ vốn không khác từng người trong chúng ta. Khác ở chỗ họ có năng lực để giúp đỡ những giấc mơ của bạn thành hiện thật.Đây là câu chuyện của những thiên thần mà tôi biết. Những người đã lãng quên cái quyền được yêu của chính mình và hành trình tìm kím thiên sứ của riêng họ.…
_𝐃𝐢 𝐬ả𝐧 á𝐧𝐡 𝐬á𝐧𝐠_"Giữa cơn lốc của chiến tranh và những bóng tối nội tâm, Tobia - một chiến binh trẻ - lạc bước vào Lore World đầy huyền bí và hiểm họa. Hành trình mở cánh cổng Bifrost đưa cô đối mặt không chỉ với những kẻ thù đáng gờm, mà còn với chính những góc khuất sâu thẳm trong lòng mình. Qua bàn tay của Koharu - một nhân vật bí ẩn với những mưu đồ khó lường, Tobia buộc phải lựa chọn: sẽ trở thành anh hùng giải thoát thế giới, hay chìm sâu vào vòng xoáy định mệnh? Truyện không chỉ kể về chiến tranh, mà còn là sự đấu tranh sinh tồn và trưởng thành của một tâm hồn trẻ tuổi."…