Suy nghĩ vụn vặt một tí thôi!!
Tản văn, có thể là trải nghiệm của tớ, cũng có thể là những gì tớ suy nghĩ, nơi để viết ra, nơi để trải lòng❤️…
Tản văn, có thể là trải nghiệm của tớ, cũng có thể là những gì tớ suy nghĩ, nơi để viết ra, nơi để trải lòng❤️…
Nhân vật sự kiện…
Truyện hay, văn phong tác giả viết rất hảo. Mèo coi huấn nhiều, coi ngược dữ dội cũng nhiều, nhưng ít người nào bị Mèo gọi là tra cha, nhưng tra cha Khê Uyển cũng chia 2 loại, tra có thể tẩy trắng và tra không thể tẩy trắng. Và đây là một kiểu tra cha không thể tẩy trắng điển hình. Mời các bạn thèm ngược nhảy hố nga. Tâm trạng Mèo mấy nay không tốt, nên không có truyện ngọt đâu mấy nàng a 😋😋😋…
Tôi chỉ biết rằng tôi luôn chơi vơi trong đống suy nghĩ của mình. Tôi không biết nó có phải là thật hay tất cả chỉ nằm trong trí tưởng tượng của tôi.…
đôi lời tâm sự của bản thân…
Truyện…
Nói rằng triệu năm vẫn chờ, chỉ là một lời nói suông mà thôi. Nhưng tôi biết, có người vẫn chờ hàng ngày, trong im lặng...…
Mình không giỏi trong việc viết ra những câu chuyện nên mình sẽ dựa vào những dòng sự kiện để viết lên nội tâm của 2 nhân vật chính là BrightWin. Đây chỉ là những gì mình cảm nhận được và không phải nội tâm thật của 2 người họ. Mọi người đọc vui và đón nhận cởi mở thôi nhé.Cảm ơn mọi người!!!…
sp. bộ này hay zl hay luôn, và cũng bị dropped cmnr =))))))…
Nhật kí đời sống của Rishima | Credit Nền Poster . By : Vivi Chen (Pinterest) | Chữ + Hình chèn . By : Me (canva)…
Foresse trước đây là một nữ nhân viên làm lụm vất vả và được lòng nhiều cấp trên. Chính vì thế mà ngoài đó cô còn nhận được nhiều sự ganh ghét từ nhiều người trong công ty. Bỗng một ngày cô bị tác động vật lý từ một nhân viên kém xa cô. Cô bị thương nặng đến mức không qua khỏi. Nhưng mọi chuyện không dừng lại đến đó, vậy liệu cô có thể sống sót giữa cuộc đời đầy sự tàn nhẫn không..?…
kiên và trọng 1 đôi bẹn thân…
Ai ko thik huấn thì clickback nhé…
Tôi tỉnh dậy vào lưng chừng giấc mơ về nhiều năm trước...có một người mà có lẽ tôi sẽ nhớ mãi không thể quên .Bạn nghĩ trẻ con không biết yêu ư?Vậy tôi hỏi bạn cậu bé chơi cùng bạn vào năm 6 tuổi ,bạn có còn nhớ không?Dần dà khi đã trải qua đủ những thử thách và mất mát,cô đơn và bơ vơ ,bạn nhận ra cái khoảng cách xã hội cũng là một rào cản rất lớn!Liệu họ có gặp lại nhao? Liệu lịch sử có lặp lại thêm một lần nữa?Hãy vào đọc truyện nhé:>Tác giả của tôi có chút hồi hộp rồiiii…
🍁 Thả vào đây một nỗi nhớ mang tên - cậu!…
Không biết trút vào đâu những suy tư. Không biết chuyện trò cùng ai về những điều mình nghĩ. Thôi thì gửi tạm vài thứ linh tinh vụn vặt hằng ngày lên đây vậy!…