Thể loại: tình cảm học đường, hiện đại, thanh xuân vừon trườngTớ chẳng có gì nổi bật cũng chẳng giỏi giang gì...Cậu là một người ấm ấp, hoàn hảo, cậu có tất cả những thứ mà mình không có...Tại sao cậu lại chọn tớ?---------------------------------Mọi người đọc cứ cho mình xin ý kiến nhé! Đấy là lần đầu mình viết nên còn nhiều sai sót mong các cậu bỏ qua. Hi vọng các cậu có thể thích :)))…
Thục Khuê đã từng nghĩ rằng, bạn trai tương lai của mình sẽ là một chàng trai thư sinh dịu dàng có thể đem lại cho cô cảm giác ấm áp khi ở cạnh, nụ cười anh ấy ắt hẳn rực rỡ chói lòa tựa ánh dương. Mẫu người như vậy, đi với thục nữ như cô thì cả hai nhất định sẽ là một đôi trời sinh. Nhưng mà cho đến khi gặp được "bad boy" nổi tiếng cả trường - Nguyễn Trần Hoàng Thống, thì Thục Khuê cũng đã biết mẫu hình tượng bạn trai lý tưởng gì gì đó đó của mình đều bỏ đi hết! Đây chỉ là một câu truyện rất ngắn và nhạt về một nữ sinh tự cho mình là "thục nữ" quyết tâm thay đổi hình tượng để theo đuổi "bad boy".…
Lục Hy Tuyết là một thiên tài trong kinh doanh + Khoa Học + Hóa học và là một sát thủ cấp cao của thế giới với chỉ số IQ 500 nhưng EQ chỉ là con số 0Lục Hy Tuyết đọc một cuốn tiểu thuyết có tên là "Thiên thần em là của bọn anh" mà phát cuồng lên.Khi đọc xong cuốn tiểu thuyết cô thấy đói bụng nên xuống nhà kiếm thứ gì đó để ăn, nào ngờ đang đi thì chẳng may trượt chân. Thế là thăng thiên😢😢😢Khi tỉnh lại thì cô đã xuyên vào cuốn tiểu thuyết mà cô thù lúc nãy.Nhìn anh trai mình cô đã hứa là sẽ bảo vệ anh và tránh mặt toàn bộ nam nữ chủ. Cô sẽ tránh được những chuyện như nữ phụ tránh mặt nam chủ để rồi làm nam chủ yêu mình, nữ chủ thù ghét mình rồi hãm hại mình nhưng lại được nam chủ bảo vệ.Bà đây không thèm!Nam chủ hay nữ chủ mà làm cô khó chịu hay hãm hại anh em cô bằng mọi giá cô sẽ cho tất cả xuống địa ngục.Nói là làm là tính của cô nhưng... khi tiếp nhận kí ức của nguyên chủ cô đã thay đổi... cô sẽ trả thù những kẻ giết cha mẹ, hủy hoại gia tộc của Lục Hy Tuyết.Hai là tất cả những gì Lục Hy Tuyết đã chịu cô sẽ lấy lại tất cả không thiếu thứ gì.😈😈😈…
Trong câu chuyện mọi người vẫn từng kể, có một thần thoại về một thiên đường thứ 8. Đó là nơi vạn vật đều khởi nguồn từ con số 0, nơi có những ngọn gió bình yên và lặng lẽ. Có người nói rằng con người trên thế giới này ai cũng mong muốn được đặt chân tới chốn đó bởi lẽ thiên đường thứ 8 là nơi cất giấu mọi đau đớn cùng thương tổn trong cuộc đời mỗi người, là nơi lưu giữ mọi hoài niệm cùng tiếc nuối. Bởi khi mà vận mệnh đã an bài, con người chúng ta ai cũng không thoát khỏi hai chữ "số phận".Đối với Như Sương, thiên đường thứ 8 của cô khắp nơi đều tràn ngập hình ảnh Tây Mặc, có lẽ bởi vì anh là tiếc nuối và hoài vọng lớn nhất trong cuộc đời đầy vết cắt của cô. Rốt cuộc một kỳ tài âm nhạc như anh cũng bị cô bức đến nỗi đập nát cây đàn - thứ mà anh từng coi trọng hơn sinh mệnh, đánh dấu cho sự chấm dứt những ngày tháng vui vẻ, những cảm xúc ngưng đọng từng ngày từng ngày khi bên cô. Trong khoảnh khắc chia ly, giọng nói tuyệt vọng của anh vang vọng quyện sâu vào tâm trí cô: " Đến cuối cùng chúng ta đều như vậy, đi lướt qua nhau như những bản nhạc trong một ngày nhiều gió."Nhân vật chính:Nam chính: Tây MặcNữ chính: Như SươngTiến độ: tuỳ hứng =))))…
-Cô tên là gì?-Cứ gọi tôi là Kẻ Dẫn Đường-Bộ cô không có tên à?-Vậy gọi tôi là Tuyết tỷ đi-Thế--HỎI MẸ GÌ LẮM THẾ, NÀY GIỜ ĐƯỢC CHỤC CÂU RỒI ĐẤY , TÔI BẢO IM MỌE MỒM MÀ ĐI MÀ, THÍCH VÀO LÒ THIÊU KHÔNG LẮM HẢ?…
" Cô ấy thích anh, cô ấy thương anh, cô ấy yêu anh bằng trọn trái tim ấy nhưng anh có biết không ? Ko !!! Bởi vì cô ấy đơn phương "Câu chuyện viết ra 60% là câu chuyện thật của tác giả và 40% là tưởng tượng và phù hợp với rất nhiều hoàn cảnh tình cảm của các bạn học sinh sinh viên chính là đơn phương. Truyện được viết theo tâm trạng nhẹ nhàng không quá sôi nổi. Vì truyện đầu tay nên không có chuyên môn nhiều nên việc gây cảm xúc nhiều như các tác giả khác là không thể. Mong các bạn đón nhận đọc và góm ý để mình cho ra lò nhiều hơn các phần truyện kế tiếp hoàn hảo hơn 😍😍😍…