Cuộc Đời Của Kẻ Tầm Thường Như Tôi Đã Thay Đổi Từ Khi Có Em
Tác phẩm truyện đầu tay của một người không có nhiều kinh nghiệm viết truyện, nhưng có nhiều đam mê:)). Hy vọng mọi người ủng hộ và ném ít gạch đá xíu ạ…
Tác phẩm truyện đầu tay của một người không có nhiều kinh nghiệm viết truyện, nhưng có nhiều đam mê:)). Hy vọng mọi người ủng hộ và ném ít gạch đá xíu ạ…
...…
"Cứuuuuu mạngggggg"Thanh Nhã vừa chạy vừa hét, sau lưng cô là một đội quân công thức Vật Lý đuổi theo."Làm ơn đi tôi không muốn làm bài tập lý nữa đâu, huhu"Cùng lúc đó, bên ngoài thế giới trong sách, Hoàng vẫn đang cặm cụi giải bài tập Vật Lý vô cùng hăng say, miệng lẩm bẩm "câu này quá dễ, sao thầy không giao bài nào khó hơn nữa nhỉ ?"...Câu chuyện học đường những năm cấp 3 đầy dễ thương, vui nhộn. Cùng theo dõi hành trình của cô bé năng động trên đường thu phục "Vật Lý".Lời của tác giả : Đây là câu chuyện được lấy cảm hứng từ cuộc sống những năm mình học cấp 3, chỉ đúng một phần nhỏ còn lại đã được mình thêm thắt và cải biên lại để bù đắp những hối tiếc của tuổi trẻ. Mong mọi người đọc xong có thể nhìn thấy được bản thân mình đâu đó trong câu chuyện thời học sinh của mình.Tác giả : Tuyết Rơi Vào Mùa Thu…
Truyện kể về truyện tình của Taka và Yui, một nhận vật mạnh mẽ và cô gái chuyển trường?(Truyện nhiều drama lắm)…
16+, Motip học đường, có nhiều cảnh ôm + hôn nhau- Cân nhắc trước khi lặn.…
Đây là 1 cuốn truyện ngắn khác nhau,mỗi chương là 1 câu chuyện khác nhau, bi thương, hạnh phúc, thậm chí hành động, mọi thể loại đều hiện hữu tại đây.... nhưng tất cả đều liên quan đến 12 cung :3M.n ủng hộ mình nha...…
Ở đây sẽ có những câu chuyện ly kỳ, hấp dẫn , đầy máu chó của bạn Thanh Thúy…
một chút rung động thời thanh xuân, gặp lại rồi viết nên câu chuyện cả đời.…
Cảm giác ấy!Khi chúng ta cảm nắng một người sẽ như thế nào?🌿☁️------Đây là câu chuyện thật của chính tác giả:3…
Mặt hồ lúc này tĩnh lặng, trong veo, tựa như một tấm gương lớn có thể nhìn thấy cả bầu trời đang phản chiếu trên đó.Bernice đứng nhìn ánh mặt trời đỏ rực dần biến mất sau đường chân trời, trên môi liền nở một nụ cười mãn nguyện.Hắn cúi đầu khẽ hôn lên chiếc nhẫn, thay cho lời tạm biệt rồi chậm rãi buông tay, một gợn sóng nhỏ lăn tăn mang theo niềm hy vọng của hắn tản ra trên khắp mặt hồ.Hắn thật sự từ bỏ rồi, nhưng hắn nhất định sẽ không bao giờ quên đi, hắn chọn cách sẽ lưu giữ những khoảnh khắc đẹp đẽ đó ở trong trái tim, một lần nữa sống lại trong hồi ức của chính mình.Đúng vậy, khi mặt trời lặn không có nghĩa là ở bất kỳ nơi nào trên trái đất cũng đều không thể nhìn thấy mặt trời.…
đây là truyện bl kết HE nhé! tôi xin viết với ngôi thứ nhất.vào mùa đông năm đó,1 cậu con trai tầm tuổi mới lớn đã phải lòng 1 cậu bé nhỏ hơn tầm 1 tuổi,năm đó tôi chỉ âm thầm theo dõi mà chẳng dám nói gì với cậu bé ấy.nhưng trong 1 lần đi trên hành lang thì chúng tôi đã gặp nhau lúc đó tôi với cậu ấy chạm mắt nhau,tôi nhìn cậu còn cậu nhìn tôi nhưng chỉ tiếc là chỉ có mình tôi thích cậu là do tôi ảo tưởng thôi.mời độc giả vào truyện xem tiếp…
Tất cả hành động của con người bắt nguồn từ một hoặc nhiều lý do trong những lý do sau: tình cờ, bản tính, bắt ép, thói quen, lý trí, đam mê, và dục vọng. Trong trường hợp này có lẽ sự tò mò đã vô tình gắn kết hai con người xa lạ với nhau. Liệu họ có nhận ra đối phương chính là bạn cùng lớp của mình? "Muốn xem ảo thuật không? Tôi có thể làm nỗi buồn của cậu tan biến đấy"."Không thể đâu, tớ đã thử mọi cách rồi nhưng tớ không thể ngừng nghĩ về nó được". Nhật nhìn Trà cậu chưa bao giờ thấy cô ấy buồn như thế. Có lẽ chuyện lần này đối với cô thật sự là một cú sốc."Cậu có thể viết nỗi buồn của cậu vào đây".Minh Nhật lôi từ balo ra một mảnh giấy và một cây bút đưa cho Lam Trà. Trà ngước mắt nhìn Nhật "Cậu định làm gì chứ?"."Tôi nói rồi tôi sẽ làm cho nỗi buồn của cậu tan biến". Lam Trà bán tín bán nghi nhưng vẫn làm theo lời Minh Nhật. Viết xong cô còn cẩn thận gấp tờ giấy lại lo sợ sẽ bị đọc trộm. Chỉ chờ có vậy, Nhật giật phắt lấy mảnh giấy trên tay cô lặng lẽ xé tờ giấy thành từng mảnh vụn nhỏ miệng nói."Về đốt chỗ giấy này thành tro sắc pha lấy nước uống nỗi buồn sẽ tan biến"."Cậu thật ngớ ngẩn" Lam Trà khẽ bật cười."Cười rồi nhé hết buồn rồi đúng không?" Nhật ngồi xuống, mắt dán chặt vào khuôn mặt đang gục xuống của cô như để kiểm chứng lời cô vừa nói."Không có tớ vẫn buồn nhưng mà buồn cười" Trà đáp đôi mắt long lanh ngấn lệ của cô nhìn thẳng vào mắt Nhật nhưng đôi môi đã nở một nụ cười.…
Đây là câu chuyện tác giả viết dựa trên những rung động, những tình cảm của chính tác giả, được biến tấu nhịp nhàng trở thành một câu chuyện nhẹ nhàng của thanh xuân. Những sự kiện xảy ra trong cuộc sống trung học của cô đều là những điều có lẽ ai cũng sẽ trải qua, đôi khi ta sẽ bắt gặp những điều dường như chỉ có trong những cuốn tiểu thuyết ngôn tình xuất hiện ngay trước mắt ta hay chính với bản thân ta. Có khi ta ảo tưởng đó là câu chuyện ngôn tình của mình nhưng thực ra, đó chỉ là một mẩu chuyện hết sức nhỏ bé và chỉ để lại trong lòng một chút dư âm ngọt ngào.…
Câu chuyện về ngôi trường Yuuei và những cô cậu học sinh nghịch ngợm.-----Lưu ý, nhớ đọc kỹ trước khi đọc!!- Vì một cốt truyện êm đềm không giông bão, tác giả sẽ thêm thắt những tình tiết có khả năng khiến tính cách một số nhân vật thay đổi lệch so với truyện gốc.- Có yếu tố All x Izuku, cả nam và nữ, trừ một số người quá lớn tuổi. Mình không khuyến khích tuổi tác cách nhau quá xa, và tác phẩm của mình cũng vậy.- Không có cp phụ.- Ngoại trừ hoàn cảnh, đây là một câu chuyện ngọt ngào.- Không có quá nhiều cảnh chiến đấu, bởi vì xoay quanh câu chuyện tình yêu và sự tươi sáng của lứa tuổi học trò.- Bật mí nhỏ, đây là nơi của những kẻ lạc lối có được chốn về.…
Tác giả: NgcTin Thể loại: ngôn tình, học đường, drama, chuyển sinh.... ------------------------------------------------------------ Vào lúc này, cô cảm nhận được cơ thể bỗng nhẹ tênh, lơ lửng trên một khoảng không vô định. /Chuyện gì vậy, mình đang ở đâu đây?/ Chợt một luồng sáng ở đâu đó chiếu rọi khắp cơ thể của cô. Lúc này, cô mở mắt thì thấy mình đang nằm trên bãi cỏ xanh mướt. Cô liền bật dậy rồi nhìn xung quanh. Cảm nhận của cô như đang ở một vùng quê thanh bình, từ đằng xa xa là những ngôi nhà mái rơm, cũ kĩ. Chắc hẳn đó là một ngôi làng nào đó. Cô vô thức đứng dậy, tiến thẳng về phía ngôi làng. [...] - Vi Vi! Em đây rồi - Em ổn chứ? Cô bỗng ngờ ngợ, không hiểu tại sao giờ này thằng bạn mình lại ở đây, lại còn mặc bộ đồ khá quê mùa. Liền hỏi - Ủa Tuấn, sao mày lại ở đây? Người phía đối diện không hiểu ý muốn của cô liền hỏi - Em lại đang nói mớ nữa à. Mau mau quay về, đoàn chúng ta sắp đi rồi. Cô hoang mang không hiểu chuyện gì đang xảy ra lúc này. /Cái gì mà đoàn sắp về? rồi tại sao Tuấn hôm nay lại xưng hô lạ như vậy/ - Mày có phải là Tuấn không vậy? Người phía đối diện dường như không quan tâm lời cô nói, liền kéo cô đi -Ê ê chờ đã! [...] - C-cô là... - Tại sao tôi lại ở đó... Tại sao cô lại là tôi... Người con gái ấy đứng đối diện cô rồi nở một nụ cười - Tôi là An Vi và cô cũng vậy. Nhìn thấy vẻ mặt như mất hồn của cô, người con gái kia hiểu ý, liền nói - Cô không nhớ tôi sao? Cô là người đã tạo ra tôi mà. Nhìn vào gương đi. Cô liếc mắt nhìn vào …
Tác giả: LuluThể loại: Thử Miêu đồng nhân, AU hiện đại, giới giải trí, nhẹ nhàng ấm áp.Cảnh báo: Văn xuôi xen lẫn text-fic, viết theo kiểu mỳ ăn liền, vui là chính, mong quý độc giả cất não trước khi đọc.-----------Bookcover by Lulu…
Takeshi Yamaguchi - 27 tuổi, là một giáo viên dạy môn Quốc Ngữ ở một trường cấp 3 tại Osaka, Nhật Bản. Là người có đôi mắt buồn, tính cách trầm mặc và thường xuyên bỏ qua những lỗi lầm của học sinh vì không muốn dính đến phiền phức, Takeshi luôn cho rằng việc của mình chỉ là dạy học và cật lực né tránh những thứ tình cảm "thừa thãi" giữa mình và mọi người trong trường. Cứ tưởng sẽ mãi mãi như vậy, nhưng rồi đến một ngày, một thầy giáo khác bí ẩn mới chuyển đến đã làm thay đổi mọi chuyện...…
Thời gian không có cậu, tôi đã xảy ra rất nhiều chuyện, nhưng nó không tệ bằng cái biến cố năm ấy... Làm tôi mất cậu.. 😊😊…
Câu chuyện của họ tôi là người viết nên.Nếu có thể anh hãy cứ nắm tay em đi…
Tôi gặp cậu vào một buổi chiều muộn, khi sân trường vừa kịp rực lên ánh hoàng hôn hiến hoi giữa trời mùa đông. Cậu không phải kiểu người đặc biệt giữa đám đông, nhưng lại là cả một kỷ niệm đặc biệt trong lòng tôi.Tuổi mười tám của tôi nhẹ tênh như một cơn gió thổi qua mái tóc buộc vội, có vị ngọt của nước đá me tan chảy trong miệng, có cả nỗi xao xuyến len lén không dám gọi tên. Tôi vẫn luôn nghĩ mình chỉ cần một mối tình đơn giản - không quá rực rỡ, không quá ồn ào - chỉ là một góc nắng nhỏ, có người cùng tôi đi qua những mùa thi và vài câu chuyện chưa kịp kết thúc.Câu chuyện này không có gì quá đặc biệt, chỉ là... một đoạn thanh xuân đã từng rất thật.…