Đây là dăm ba câu chuyện dài, sáu bảy câu chuyện ngắn đến từ một cửa tiệm gỗ trong thị trấn nhỏ xinh đẹp rìa thành phố. Những câu chuyện có nơi bắt đầu nhưng không hẳn chúng phải kết thúc. Có màu sáng cũng sẽ có gam tối. Chúng là tổng hợp của vô vàn bức tranh màu sắc. Dù sao đi chăng nữa thì: Nhân duyên ngàn năm ngàn kiếp gặp Bỉ ngạn có lá nở thêm hoa. Hy vọng sự chưa trưởng thành của tác giả có thể khiến bạn hứng thú :)))…
Tác giả: 私藏月亮.Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Đoản văn , Đô thị tình duyên , 1v1 , Thị giác nữ chủ , Ngôi thứ nhất.Editor: Vĩ Kỳ Thích Trà Đào.*Tên do editor tự đặt, không re-up, editor là tay mới nên nếu thiếu sót mong mọi người thông cảm.*Link:https://www.zhihu.com/market/paid_column/1553764144423063552/section/1568301434155810816___________________________________Văn án:Khi còn là học sinh năm nhất cao trung, người ngồi bàn sau tôi là giáo bá.Tôi đã cổ vũ cho người khác trước mặt anh ấy trong trận đấu bóng rổ.Nhìn thấy vẻ mặt hung ác của anh ấy, tôi có chút sợ hãi.Khi bị anh chặn ở cầu thang, cuối cùng tôi nhịn không được khóc."Em đừng khóc, anh không hôn em nữa, được không?"…
Tôi phát hiện baba tôi và bạn thân của ông ấy, quan hệ rất không bình thường!Tâm sự của một thiếu nữ 17 tuổi muốn baba mình mau chóng bị hốt về nhà chồng ^^…
"chỉ cần anh một đời bình an..em nguyện ở phía sao bảo hộ anh cả đời..."13/7/2021Vân Hy năm ấy hai mươi hai tuổi, vừa tốt nghiệp đại học chuyên ngành thiết kế, từ Mĩ trở về.Cùng một người chưa bao giờ quen biết, ở một chổ liền kết hôn. Không phải hôn nhân gia tộc, không phải liên hôn tập đoàn, không phải hai nhà bắt ép. Mà là tự cô đồng ý...Chỉ vì một lời hứa từ người đã mất, Vân Hy liền như vậy đồng ý cuộc hôn nhân này.Mà đáng buồn cười là, Phương Tuấn chồng tương lai của cô lại vì tương tư một người trong quá khứ, hai năm... liền giày vò cô.Cô đến cùng là cái gì yêu hắn, đến cùng là cái gì ở bên cạnh chịu đựng hắn và người khác trước mặt mình ân ân ái ái.Hắn lạnh nhạt không quan tâm cô, cô liền tự mình quan tâm hắn.Hắn vì người kia ngày kết hôn xém chút bỏ cô lại một mình, cô liền mắng hắn kẻ không não..Hắn vì người kia đánh cô một bạt tay, cô vì bản thân trả lại gấp bộiHắn vì người khác quan tâm cô quá đáng, liền nỗi cơn điên giày vò cô không thương tiết, cô vì hắn nhẫn nhịn sống chung nhà cùng tình nhân.Hắn vì tổn thương cô mà đánh mất đi một lần làm cha, cô vì hắn sau hai năm kết hôn, liền kiên quyết ký vào đơn ly hôn, tự mình ra đi...Hắn đến cuối cùng nhận ra điều đáng sợ kia, liền đánh mất cô, níu kéo một lần, liền mất cả chì lẫn chày.Cô ngày ra đi để lại cho hắn một phong thư, hắn đọc xong cũng không nháo đòi đi tìm cô nữa, tự nhốt bản thân mình ba ngày trong phòng, đến ngày thứ tư, tự mình ký vào bản ly hôn, tự mình trả tự do cho cô.…
Phạm Nhàn cứu sống nhị hoàng tử, đem y về một biệt phủ chăm sóc. Nhưng hắn không một lời liền biến mất, để lại mình Lý Thừa Trạch đợi chờ đến vô vọng. Cho đến ngày nghiệp lớn của hắn hoàn thành, liệu Thừa Trạch có còn chờ được không?…
Tên gốc: 糙汉雷娶了个俏媳妇朋Tác giả: Guozii (Lofter)Couple: Điền Hủ Ninh - Tử DuGiới thiệu: Anh chàng nông dân nghèo và bé vợ nhỏ may mắn...Đây là 1 fic ngắn ngọt ngào, nhẹ nhàng, hai đứa đều nghèo, rồi cưới nhau, cùng nhau cố gắng để có cuộc sống tốt hơn. Tag: điền văn, nhất kiến chung tình, HETình trạng fic gốc: đã hoànP/s: Cái fic này nó dễ thương lắmmm…
Tên convert: Gả Cho Ta Còn Vừa Lòng Sao - 嫁给我还满意吗Tác giả: Lăng Lạc NhấtNguồn convert: Củ Lạc - Anrea96 (Wattpad) - tangthuvien - đã hoàn thànhĐộ dài: 90 chươngBìa: created by Thiên ThànhTiến độ edit: Từ từ và bình tĩnhThể loại: Không phải thể loại văn thanh xuân vườn trường mà là sủng văn về hôn nhân và tình yêu, cẩu lương trải đều cả truyện, 1V1Văn án:Nghiêm Từ Mộc: Điểm thi các môn của cô ấy lệch tới mức lên đến mặt trăng, lực hút của Trái Đất cũng không kéo cô ấy xuống được.Tạ Oánh Thảo: ...Nghiêm Từ Mộc: Vì vậy tôi nghĩ, cô ấy không giỏi các môn tự nhiên cũng không sao. Tôi giỏi là được.Tạ Oánh Thảo: ... Này?Có một loại tình yêu mang tên nước chảy thành sông.Trở thành học bá, trở thành nam thần, trở thành trùm xã hội đen và chỉ để chọc tức cô ấy.Truyện được edit dựa trên bản convert là chính nên không chắc đúng 100% và chưa có sự đồng ý của tác giả. Mình thấy thích nên edit mong các bạn nếu có ghé qua hãy ủng hộ mình nhé.Trong trường hợp tác phẩm được re-up hãy ghi rõ nguồn nhé!…
" Anh xin yêu em đơn phươngThà dặn lòng đừng nói raĐể mai đây bên emTa chung về lối nhỏ Dù lòng nhiều đớn đauYêu em từ lâu" ------Lúc đầu là oneshot 1710, sau này là tổng hợp oneshot allcp10 =)))) Dù là allcp10 nhưng tui ship 1009 á nha 1009 chứ không phải 0910 á nhaaaa Siêu thích Di Di nên cho thêm cả 1107 Cuối cùng ra đống hổ lốn này =)))) Không sao, Hạnh thích là Hạnh xàm thôi ⊙﹏⊙Phần lớn fic kết SE ( tình đơn phương mà ) NOTP của Hạnh là 1706, 619, 0209...tòe loe từa lưa cả và siêu nhiều =)))) nhưng Hạnh thích cho NOTP vào để ngược 10 vậy đó =))))…
Nhâm Mạnh Dũng ~ Trần Danh Trung Fic này là mình chuyển ver. Fic gốc là của couple 0504 của bạn -@Amireux_Mình muốn chuyển ver fic này là vì mình rất thích chuyện của bạn ấy và mình cũng rất mê Danh Trung nữa..…
( Quyển 3) Ảnh hậu trọng sinh: Thượng tướng đại nhân, ngươi đừng trốnHán Việt: Ảnh hậu trọng sinh: Thượng tương đại nhân, nhĩ biệt đàoNguồn: https://wikidichvip.com/truyen/anh-hau-trong-sinh-thuong-tuong-dai-nhan-Wc6LQ~8h7Edh3tFG (Wikidich.com - Người đăng: Ánh Nguyệt)Tác giả: Tứ GiảnTình trạng: Hoàn thànhThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Trọng sinh , Song khiết 🕊️ , Làm giàu , Giới giải trí , Quân văn , Vườn trường , Cường cường , Đô thị tình duyên , Duyên trời tác hợp , Ngược traĐời trước nàng là tiếng xấu lan xa ảnh hậu Tưởng Nhất Bối.Đời trước nàng là mọi người phỉ nhổ Thượng tướng phu nhân.Đời trước nàng trượng phu đã chết, hài tử không có.Trời cao cho nàng một lần trọng sinh cơ hội, đời này, nàng tuyệt đối muốn đem sở hữu mất đi cấp đoạt lại.Cái thứ nhất nhiệm vụ chính là, đi tìm nàng đang ở đọc cao trung lão công, sau đó ngủ hắn."Thẩm Duy An, ngươi sẽ dẫm bảy màu tường vân tới cưới ta sao?""Sẽ không.""Vì cái gì, ngươi có phải hay không căn bản là không nghĩ tới muốn cưới ta.""Bảo bối nhi, ta sẽ không dẫm bảy màu tường vân tới cưới ngươi, ta sẽ ăn mặc màu trắng quân phục, mang theo quân công chương tới cưới ngươi."Sơ tâm thủy ở, hứa ngươi một đời, vì ngươi mà đến, đầu bạc cộng đầu.…
"Không phụ hồi ức, không phụ người" là quyển tiểu thuyết viết về cô gái mang tên Trịnh Uyên, trong một bối cảnh hiện đại.Nhan đề như một lời khẳng định, Trịnh Uyên sẽ không phụ những gì thuộc về quá khứ, cũng sẽ không bao giờ phụ anh ấy, người mà cô trót lòng yêu thương ở độ tuổi mười bảy. Cũng như một câu tự hỏi không có người đáp rằng cô hy sinh tất cả đến với tình yêu như thế, liệu anh ấy có phụ cô hay không? Cũng như một lời để vững tin rằng, cứ hết mình với cảm xúc, với tình yêu của bản thân. Mình không phụ người, ắt người sẽ không phụ mình.Cũng như một lời trách móc, cô không hề phụ bất cứ thứ gì nhưng tại sao tất cả những gì từng có lại bỗng chốc biến mất khỏi tầm tay. Để giờ đây, trên tay cô là con số không, tim cô trống rỗng, trơ trội.Đừng xem ai đó là cả thế giới, biết đâu mai mốt một mình chơi vơi.…