Nếu ngày ấy hoa nở
Cậu chuyện là lời tâm sự của nhân vật Hạ về quá khứ, hiện tại và cách mà cô hướng về tương lai, để sống mạnh mẽ, độc lập và tìm kiếm hạnh phúc…
Cậu chuyện là lời tâm sự của nhân vật Hạ về quá khứ, hiện tại và cách mà cô hướng về tương lai, để sống mạnh mẽ, độc lập và tìm kiếm hạnh phúc…
- khi bạn có quá nhiều ý tưởng để viết về couple này nhưng bạn đào hố và lấp hố không đến nơi đến chốn nên bạn quyết định viết hết vào đoản này :)))))#Hitw…
"Ngoại lệ duy nhất của Hoàng Trần Minh Nhật là Đào Vũ Linh Anh." -" Lúc t quay lại, m vẫn ở đó chờ t đúng không?"-Tôi cảm giác như sắp không kìm được nước mắt nữa rồiTrái ngược với tôi, người con trai ấy vẫn cười rất tươi: -"Of course. Chỉ cần m quay lại, chắc chắn t vẫn sẽ ở đó."…
Viết cho chúng ta, những kẻ quen thành lạ. Vẫn là mùa hạ, nhưng không còn chúng ta.…
CÂY MÍT NHÀ ĐỐI DIỆN- Nu9: Nguyễn Minh Anh- N9 : Đinh Minh Huy- Thể loại : Ngôn tình, Thanh xuân vườn trường, 1vs1, HE- Bối cảnh: Hà Nội- Tất cả các cảnh trong truyện HẦU HẾT đều là giả tưởng- Mọi người đọc truyện cho tớ xin 1 vote ạ…
"Hôm nay luyện đề nhiều quá, tớ mệt nên gục đầu xuống bàn nằm nghỉ. Ban đầu chỉ định bụng nhắm mắt một lúc cho đỡ mỏi, nhưng lúc bạn cùng bàn lay tớ dậy, mở mắt ra đã gần 5 giờ chiều. Ánh nắng cuối ngày bao phủ THĐ trong màu hồng đỏ rực rỡ, xen lẫn mây vàng như mỡ gà. Không còn cái nóng gay gắt đặc trưng của hè Hà Nội, tớ có thể cảm nhận rõ ràng một ngày đã trôi qua như thế nào.Hè à... Ra là đã vào hè rồi đấy! Tớ chợt nhận ra thời điểm mình sắp phải chia tay với THĐ ngày càng gần. Cũng có thể sớm hơn nữa. Chia tay với bảng đen, phấn trắng, bàn ghế gỗ, thầy cô, bè bạn đã gắn bó suốt 3 năm.Và cả người mà tớ thích...Tớ gói buổi chiều tàn của mùa hè lớp 12 trong từng dòng chữ gửi đến cậu. Tớ không mong mình như ánh hoàng hôn nhuộm đỏ THĐ, chỉ mong cậu có thể nhớ đến tớ bằng lời chào tạm biệt mà mặt trời gửi đến mùa phượng vĩ đỏ rực cuối cùng của chúng ta."Quyền tắt điện thoại, lại cặm cụi ngồi làm cho xong tập đề dang dở. Mãi đến khi tiếng trống trường vang lên những thanh âm rộn rã, nó mới vội vàng cất vội sách vở bút thước vào cặp rồi đi ra nhà xe cùng lũ bạn.Điện thoại trong túi quần rung lên vài nhịp. Quyền lấy ra kiểm tra, như thói quen đã hẹn trước, Trí khôn của ta đây bình luận vào dưới bài viết của nó:"Thế cậu có định bày tỏ tình cảm với cô bạn ấy không?"Quyền khựng lại đôi chút, rồi nhanh chóng trả lời:"Chắc là... sẽ không đâu."…
Tình yêu hay sự cảm mến của tuổi học trò đến hay đi đều bất ngờ, không biết rõ thời gian và hay địa điểm. Vì tất cả dù đến hay đi đều bất ngờ và để lại sự nhớ, dễ thương của cái tương tư cảm nắng đó.…
Hán Việt: Tiểu thời quang** Lưu ý: tên truyện là do tụi mình tự đặt lạiTác giả: DodologTình trạng: Hoàn cvSố chương: 110 chươngThể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Thanh mai trúc mã, oan gia ngõ hẹp.Nguồn: Wikidich.com + Converter: Trang Dương Thuyên NgọcEditor: LynnBetaer: GnouhtẢnh bìa: Gác nhỏ của Dạ Tước. Truyện edit chưa được sự đồng ý của tác giả nên vui lòng không re-up hoặc chuyển ver!!!------------------Văn ánĐoạn kịch nhỏ 1:Lâm Hi(nam): Người nào đó từ nhỏ đã lưu manh, thích đùa giỡn người khác. Lần đầu tiên gặp nhau đã đánh mình.Lưu Triệt(nữ): ...Đoạn kịch nhỏ 2:Lâm Hi: Người nào đó từ nhỏ đã lưu manh, thích đùa giỡn người khác. Lần đầu tiên tắm ở nhà trẻ, liền muốn nhìn xuống "chỗ không thể miêu tả" của mình.Lưu Triệt: (-_-) ...Cút!…
Ngày 21 Tháng 12 Năm 20XX. Đại dịch Zombie bùng phát toàn cầu. Thế giới đang đừng trước nguy cơ diệt vong... Liệu có con đường nào dành cho họ...Nhân vật ChínhCông Minh x Hoàng HuyDương Tử x Thiên TĩnhWarning: Thể loại Boy x Boy Ai ko thích click back dùm mình... tks ^^…
Tôi chưa từng nghĩ bản thân mình sẽ giấu diếm một điều gì nhưng cho đến khi tôi gặp được cơn mưa rào ngày ấy, nơi khởi đầu cho chính trái tim tôi.Cơn mưa rào đến thật nhanh rồi cũng mau đi, dưới những đoạn đường nhỏ còn đọng lại những giọt mưa, chàng trai ấy chở tôi băng qua những đoạn đường dài...…
Chiếc váy dài trắng dài ngang mắt cá chân, mái tóc dài xoã qua vai. Dịu dàng, thông minh, xinh đẹp phải là tôi - Đào Mai Xuân. Đẩy nhẹ cánh cửa tôi bước vào lớp trung tâm tiếng anh CEO. Trước ánh mắt ghen tị của lũ con gái và sự "đánh giá" bởi hầu hết lũ con trai, tôi chẳng quan tâm vì tôi đến đây là vì cậu ta - người con trai vừa gần gũi vừa xa lạ cuối góc lớp - Lê Duy Khanh. Tôi giới thiệu bản thân bằng một nụ cười và từ từ bước xuống cuối lớp nơi Khanh ngồi. *Cạch* tôi đặt trước mặt Khanh ly trà đào, tôi cười nói:- Cho Khanh nè Bấy giờ, Khanh mới thôi nhìn tập đề ielts mà nâng cặp mắt qua lớp kính cận khó hiểu nhìn tôi.Tôi bật cười nói:- Uống đi. Trà đào ĐML cậu thích mà.Khanh nhìn tôi kiểu *ụa ai đây?*- Uống đi Xuân không bắt Khanh bao lại Xuân đâu....Xuân đâu có cần. Xuân cần Khanh cơ. Tôi nói rất tỉnh, âm lượng không to không nhỏ nhưng đủ để Khanh nghe thấy. Khanh thoáng bất ngờ Khanh hiểu có lẽ vậy. Khanh lại lần nữa bày ra bộ mặt khó hiểu tuỳ nhưng tôi biết nó đến rồi.Lê Duy Khanh - người con trai đầu tiên dám block tôi mày tới số ròi pé.-----------------------------16:00 ngày 21/11/2022By Hurtsh✨✨@Cảnh báo có chửi tục nha nhưng mà cũng không quá tục tĩu lắm đâu…
Huoe><đây là một fic về Kirito và Asuna của tôi! Câu chuyện được lấy bối cảnh một năm sau sự kiện Thế giới ngầm. Đằng nào Kirito đã siêu hack rồi, nên thêm một chút xíu, chỉ chút xíu hack nữa thôi thì không sao đâu nhỉ;-;( LƯU Ý: Vui lòng không đem đi đâu khác khi chưa có sự đồng ý của tôi ?Ai không thích có thể lượn, tôi không nhận gạch đá, chỉ nhận lời phê bình nhẹ nhàng có thể giúp ích cải thiện kĩ năng viết truyện của tôi ? ) Mà thôi nói đến đây là được rồi.Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!Cre bìa: https://images-wixmp-ed30a86b8c4ca887773594c2.wixmp.com/f/a92d4b0b-544a-48b6-9298-e2c004fee4eb/ddg9cig-375ee29f-054d-4920-8313-c9e3b8da3dea.png?token=eyJ0eXAiOiJKV1QiLCJhbGciOiJIUzI1NiJ9.eyJzdWIiOiJ1cm46YXBwOjdlMGQxODg5ODIyNjQzNzNhNWYwZDQxNWVhMGQyNmUwIiwiaXNzIjoidXJuOmFwcDo3ZTBkMTg4OTgyMjY0MzczYTVmMGQ0MTVlYTBkMjZlMCIsIm9iaiI6W1t7InBhdGgiOiJcL2ZcL2E5MmQ0YjBiLTU0NGEtNDhiNi05Mjk4LWUyYzAwNGZlZTRlYlwvZGRnOWNpZy0zNzVlZTI5Zi0wNTRkLTQ5MjAtODMxMy1jOWUzYjhkYTNkZWEucG5nIn1dXSwiYXVkIjpbInVybjpzZXJ2aWNlOmZpbGUuZG93bmxvYWQiXX0.VdNbP-Ubw18IqQLT-P8ckGvmMetto_wU3MBtdBuXT2M…
Giấc mơ lúc 23:00 " Quyên Cát " đã được bay vào xứ sở thần tiên của Mondo Delle Fiabe.…
"Giữa những cơn mưa Hà Nội, anh và tôi gặp nhau, thoáng qua như hai kẻ xa lạ giữa dòng đời tấp nập. Nhưng mùi hương bạc hà ấy, ánh mắt ấy... đã khắc sâu vào tâm trí tôi suốt 7 năm dài."Thảo Chi - cô gái sống khép kín với những tổn thương chẳng thể xóa nhòa. Ký ức về người mẹ đã mất trong một cơn tai nạn, và bóng hình một cậu bé năm xưa từng giúp cô thoát khỏi bóng tối, là tất cả những gì cô mang theo suốt những năm tháng trưởng thành.Và rồi, vào một chiều mưa se lạnh, khi cô chuẩn bị bước vào cánh cửa cấp 3, cậu lại xuất hiện - như định mệnh sắp đặt. Nhưng liệu đó có thật là người mà cô đã luôn khắc khoải tìm kiếm?Giữa những cơn mưa và ngày nắng, giữa tổn thương và hy vọng, câu chuyện tình yêu đầy cảm xúc của hai con người với quá khứ không trọn vẹn sẽ dẫn lối họ về đâu?"Có lẽ, ai cũng cần một ngày nắng cho riêng mình - ngày mà mọi nỗi đau đều tan biến, chỉ còn lại hạnh phúc vẹn tròn."Ngày viết: 25/1/2025Tình trạng: Ongoing…
Chà chà ! Lâu rồi nhà ta không có viết truyện mà lại còn đang trong thời gian động game :3 Mọi người ủng hộ nhà ta nhá ! Êu thương !! :3…
Nữ chính là tô hà một cô gái hướng nội, ít ns chuyện còn nam chính lại là một người trái được hoàn toàn với cô một chàng trai hoàn hảo trên mọi mặt, kiêu ngạo không bao giờ quan tâm người khác vốn dĩ cứ tưởng hai người sẽ không có quan hệ gì với nhau nhưng nhân duyên lại nối kết họ lại. Mọi người hãy cùng đón xem câu chuyện thú vị của cặp đôi này nhée…
Trần Lê Hạ Trâm cô gái nghèo, luôn muốn vươn mình lên để thoát khỏi cảnh nhà nghèo giúp bố mẹ có cuộc sống tốt đẹp hơn, với đó là vào được ngôi trường cấp 3 tốt nhất vùng, cùng mối tình chớm nở ở tuổi 17 cùng anh chàng ngoài là good bên trong là bad boy Võ Hữu Minh Khoa trái ngược hoàn toàn với Trâm…
Thiên thần nhỏ bé bị vấy bẩn rồi... Haiz, biết sao giờ. Đâu ai muốn ẻm sống bình yên hết kiếp này đâu. Nào là cô lập, bắt nạt, chửi rủa,... Con người ai cũng có giới hạn của bản thân mà, chứ sao cứ dồn ẻm vào đường cùng hoài vậy? Vô năng đâu phải là tội của ẻm đâu? Với lại ẻm cũng chẳng muốn mình vô năng mà? Xã hội thối tha này cứ thế mà dồn ẻm vô đường cùng, để rồi khi ẻm không chịu nổi nữa, quay lưng với ánh sáng và đến một nơi tối tăm hơn nhưng ở đó lại cho ẻm cảm giác thân thuộc, sự hạnh phúc vốn đã vụt tắt từ lâu thì lúc đó lại quay ra chỉ trích, trách móc và van xin ẻm. Xã hội này đúng là biết cách trêu ngươi người ta mà. Nhưng ẻm đã có một cuộc sống hạnh phúc mà ẻm hằng mong muốn rồi, vậy thì ẻm sẽ quay đầu sao? No no... *Warning*#OCC##Không giống cốt truyện chính##Có nhân vật được thêm vào##Nhân vật được buff khá nhiều##Toxic##Ngược nhẹ#*Nếu không hài lòng với một trong những lưu ý trên, vui lòng out*Cảm ơn…
Chẳng có nhiệm vụ gì, Akatsuki càng mềm yếu.Pain-Chúng ta tập thể dục thôi! Ai có ý kiến nào?Cả bọn đồng thanh:-Hả?Zetsu lên tiếng:-Đá bóng đi!Pain-Ngươi tham gia luôn nhé!Cả bọn đồng thanh:-Zetsu chơi bóng á?Zetsu-Đừng coi thường ta như vậy!…