Bạn muốm tìm ai? Long vương? A! Hôm nay siêu thị giảm giá, hắn đã đi tranh thủ... Nhị lang thần ? Hôm nay có tiệc xem mắt, hăn giám cãi lệnh, mẹ già liền một nháo hai khóc ba lại đòi thắt cổ rồi... Thái thượng lão quân? Cửa hàng bán thuốc của hắn bị niêm phong, bản thân thì suýt bị cho vào khám nay phải tạm lánh để tránh sóng gió... Vậy tôi là ai ư?! Tôi là Nữ oa…
em cầm chiếc nhẫn hắn tặng ném xuống sàn nước mắt chảy xuống "Anh nên đi tìm người khác phù hợp hơn với thứ này hơn" "Mình kết thúc đi"Hakoto tức giận, ánh mắt đỏ của hắn nổi lên cả lửa hét vào mặt em:"EM BỊ ĐIÊN À""TÔI KHÔNG NGỦ VỚI AI HẾT""Anh không cần biện minh, tôi chẳng cần nghe" saruno đáp"EM KHÔNG ĐƯỢC ĐI ĐÂU HẾT!" "tôi,..." "KHÔNG ĐI ĐÂU HẾT!"Hắn túm lấy áo em, đè em xuông đất, cắn vào cổ của em, em rên lên đau đớn"Aaaaaaa...Anh là chó à?"hắn lên giọng "Đm Sao em cứ làm trái ý tôi vậy?""Em muốn cái dell j chứ?"…
Tên truyện: 9A0 Hồi KýAuthor: gianghaiquynhThể loại: Học đường, hài hướcRating: 12+ Tóm tắt: Một cuốn hồi ký về đủ trò quậy phá, những câu chuyện tình cảm, tương tư về ai đó của những bạn học sinh cuối cấp, những ngày tháng cuối cùng ở bên nhau Thời gian trong hồi ký từ hè lớp 8 tới hè lớp 9Đôi lời tác giả: Khi mình nhìn thấy các tác giả khác viết truyện về học đường trên wattpad hay facebook, mình luôn nghĩ sẽ có một cặp đôi chính trong đó thay vì tập trung vào những trò quậy phá hay những ngày tháng cuối cấp của học sinh. Và mình đã nghĩ: "Tại sao mình không tự viết một câu chuyện thiếu muối một chút, không có một cặp đôi chính nào bên trong?" Có lẽ nhiều bạn sẽ không thích nội dung của nó nhưng mình hy vọng sẽ được mọi người ủng hộ!KHÔNG ĐƯỢC ĐEM ĐI ĐÂU NẾU CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÔI…
Tên truyện: Vũ Sắc (hay còn gọi là Màu Mưa) (tên cũ: Mưa là tình yêu của anh)Tác giả: Tỉnh DuThể loại: Tiểu thuyết, hiện đại, học đường - thanh xuân vườn trường (Đại học), siêu nhiên, kỳ bí, lãng mạn, tình cảmRating: NC-17Trạng thái: Đang tiếp diễn*Chú ý:Tất cả nhân vật trong truyện đều là hư cấu, nếu như có giống với nhân vật ở bất kỳ tác phẩm nào hay ở ngoài thực tế thì chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên.Mong mọi người không lấy đi nơi khác khi chưa có sự đồng ý của tác giả.…
TỔNG QUAN CỐT TRUYỆN:Prem - một sinh viên Y khoa trở về thị trấn quê hương sau cái chết bất thường của ông nội. Tại đây, cậu phát hiện ra một bí mật được che giấu hàng trăm năm: một huyết ước giữa dòng họ mình và một ma cà rồng cổ đại. Boun - một ma cà rồng bị nguyền rủa, đang dần đánh mất nhân tính, nhưng lại dần khơi dậy cảm xúc với Prem. Mỗi lần trăng máu xuất hiện, huyết ước sẽ đòi hỏi một lễ tế linh hồn hoặc máu. Để phá giải nó, chỉ có một con đường: tình yêu vượt giới loài.---Đây là bộ truyện mình nghỉ ra trong thời gian đợi series mới của hai anhLấy mong mọi người ủng hộ…
Ác ma? Vampire? Thiên Thần? Pháp Sư? Tư Tế? Những sinh vật con người cho rằng bị lãng quên vẫn đang sống tại một thế giới khác. Có thật Ma Tộc đều là người xấu hay Thiên Tộc luôn đứng về phía của ánh sáng? Hận thù hay đố kị mang con người trở nên xấu xa, vậy thần tiên liệu có ngoại lệ?Nơi ánh sáng của ma thuật luôn tràn ngập, nơi những trận đấu khốc liệt diễn ra. Để cái xấu được trừng trị đều cần có anh hùng. Những vị anh hùng ấy là ai và cuộc du ngoạn của họ như thế nào? Tình yêu có thể chữa lành trái tim tội lỗi?Mời các bạn cùng theo dõi bộ "Xứ Sở Của Tinh Linh" này nhé!~Lucie~…
Em cũng chỉ là con gái, em cũng biết đau mà Anh sẽ không bao giờ nhìn thấy được hình ảnh của một đứa con gái vừa xem lại những tin nhắn cũ, vừa lấy tay lau đi những giọt nước mắt như mưa đang thấm nhòe trên khuôn mặt Anh sẽ không bao giờ biết được nơi anh đi, nơi anh đến, nơi anh bước qua luôn có một đôi mắt luôn dõi theo anh,luôn quan tâm Anh trong âm thầm Và anh cũng sẽ không bao giờ biết nơi đây có một người luôn mong mỏi anh, luôn từng ngày chờ đợi anh, nhưng chờ đợi trong vô vọng kia…
Tên đầy đủ: Đại Hán tình duyên Đại Mạc Dao.(Đại Mạc Dao nghĩa là khúc ca đại mạc)♥ ~ ♥ ~ ♥Tác giả: Đồng HoaThể loại: Ngôn tình, lịch sử, kết thúc HE(SE đối với một số fan của một người)Edit: Tiểu Hoắc & Thaochilan.♥ ~ ♥ ~ ♥Lưu ý: Truyện mình edit, không phải dịch, mình không biết tới nửa chữ tiếng Trung nên không thể tránh khỏi sai sót, vì vậy nếu bạn đã lựa chọn đọc xin hãy chấp nhận trong bản bạn đọc có thể có sai sót. Bản edit phi thương mại, được làm vì tình yêu với truyện của Đồng Hoa và muốn chia sẻ với các bạn cùng sở thích. Bản edit không có bản quyền, mình cũng tuyệt đối không muốn làm ảnh hưởng tới quyền lợi của Nhà xuất bản, lúc trước mình từng có ý định ngừng edit ngay khi có tin truyện được phát hành, và sẽ tiếp tục edit sau khi sách được xuất bản 6 tháng, nhưng giờ mình đổi ý rồi, cứ làm siêu rùa bò thôi. Sách sắp được xuất bản rồi, bạn nào muốn đọc bản edit chẳng chắc có đúng không của mình thì cứ theo dõi nhé, nếu có điều kiện hãy mua sách ủng hộ tác giả và NXB nhé.Vì vấn đề bản quyền nhạy cảm, mong các bạn không mang truyện đi bất cứ trang nào khác, mình cảm ơn!…
Có người nói, truyện ngôn tình chỉ là những câu chuyện viển vông. Nhưng nhờ được sống trong những câu chuyện lãng mạn mà tôi đã vượt qua được cả một quãng thời gian dài đầy khó khăn và bế tắc. Bởi vậy, dù câu chuyện bạn sắp đọc đây có mơ mộng một chút thì cũng mong rằng nó có thể mang đến cho bạn một niềm tin về lý tưởng sống tươi đẹp vẫn luôn ở quanh ta.Chuyện kể về một cô gái dành tặng người bạn của mình cả một thành phố, tới một thành phố khác vì mong người đó sẽ hạnh phúc. Nhưng rồi giữa thành phố tấp nập, ồn ào, đầy bụi bặm, cô lại gặp người bạn cũ ấy. Chuyến du hành của tình yêu lúc này mới thực sự bắt đầu, với một người khác, một người mà dù có đi một vòng trái đất, cô vẫn mong cuối cùng sẽ được quay trở về bên người ấy.Họ tình cờ va vào nhau giữa dòng người tấp nập. Tưởng rằng cả hai đều sai nên sẽ không ai phải chịu trách nhiệm cho cú va chạm đó. Tưởng rằng cũng sẽ lướt qua cuộc đời nhau như bao người qua đường khác. Tưởng rằng sẽ không vướng bận gì nhau trong lòng. Thế nhưng, kể từ ngày đó, cuộc đời họ được buộc lại với nhau bởi một sợi dây vô hình, bởi một mối nhân duyên đặc biệt, mà đến khi muốn dứt ra, mọi thứ gọi là dũng cảm hay mạnh mẽ trên đời này cũng không xóa mờ được nỗi đau trong lòng.…
Tôi là Trần Ngọc An Nhiên.Không được may mắn như các bạn khác, tôi sinh ra trong một gia đình không được hạnh phúc. Từ nhỏ tôi đã luôn phải chứng kiến những cuộc cãi vã của bố mẹ. Nó diễn ra thường xuyên đến mức tôi đã coi nó là một điều tất lẽ dĩ ngẫu trong gia đình mình. Nhiều lúc tôi oán thán ông trời, tại sao lại đối xử bất công với tôi như thế? Tại sao tất cả các bạn khác đều có một gia đình hạnh phúc của riêng mình, còn tôi thì đến một điều nhỏ nhặt như thế cũng không có được? Ha, tôi cũng tự cảm thấy chính mình thật đáng thương. Đáng lẽ tôi không nên xuất hiện trên cõi đời này mới phải.Và rồi năm tôi lớp 11, bố mẹ tôi ly hôn. Tôi theo mẹ chuyển lên Hà Nội sống cho gần nhà ông bà ngoại. Có lẽ ông trời cũng chưa tuyệt tình đến mức như vậy khi đã để cho tôi gặp cậu vào năm 17 tuổi - cái độ tuổi thơ mộng nhất của tuổi học trò. Tôi cũng không biết vì sao tôi lại thích cậu nhiều đến như thế, chỉ biết nụ cười của cậu như ánh sáng Mặt Trời chiếu soi vào những vết thương trong tâm hồn tôi, từ từ giúp tôi chữa lành nó, và cũng chính cậu đã dắt tôi bước ra khỏi vũng bùn lầy tăm tối của cuộc đời...Cảm ơn cậu vì đã xuất hiện bên tôi, để những năm tháng thanh xuân ấy của tôi trở nên thật ý nghĩa! Cảm ơn cậu rất nhiều, Mặt Trời nhỏ của tôi!------------------------------Thanh Hóa, 23/8/2023Bìa: @canva…
Tác giả: Chu NgọcTình trạng sáng tác: Đã hoànSố chương: 93 chươngNguồn raw: Nhã VyNguồn cv: tangthuvienNguồn chuyển ngữ: phongtinhcung.comLink : http://phongtinhcung.com/phuong-nghich-cuu-thien-van-an/Văn Án :Thất chi đông ngung, có được những năm cuối đời.Hỏa Phượng rơi biển, sao biết không phải phúc.Một lần ngã xuống trí mạng.Một nam tử giảo hoạt như sói, đẹp như hồ ly, thần bí như rồng, tàn nhẫn như cá mập.Khiến nàng trúng ma chướng.Yêu nghiệt cực phẩm như vậyLà nữ xuống tay, hay là xoay người áp đảo đây?Cao thủ so chiêu, thay đổi trong nháy mắt.Phong ba nổi gió, Trời đất thay đổi.Phượng múa tứ hải ai dám tranh phong...Không đợi nàng trợn mắt, bên tai đã vọng lên một giọng nói: "Đây mới chỉ là bắt đầu.Sau đó cơ thể lệch ra, Mạc Tinh bị đặt lên giường một cách hung dữ.Dám động đến chỗ quan trọng của ta, mượn thứ quý giá nhất của nàng đến bồi thường vậy." Đưa tay giật lấy y phục trên người xuống, Minh Dạ liền trở thành khỏa thân, áp xuống người Mạc Tinh.Dám động vào mệnh căn của hắn, dám muốn hắn đoạn tử tuyệt tôn, Minh Dạ hắn có thể nhẫn nại chứ không thể nhẫn nhục.Nàng mở to mắt, trong mắt dán tơ máu, ánh mắt dán lên người Minh Dạ ở trên người nàng, nói từng chữ từng chữ một: Hôm nay tốt nhất là giết ta đi, nếu không sau này nhất định ngươi sẽ phải chết trong tay ta.Quyết tuyệt lạnh băng, không chút nghi ngờ.Minh Dạ nghe vậy, giận quá thành cười, cười lớn nhìn chằm chằm Mạc Tinh, gay gắt nói: Vậy bổn vương mỏi mắt trông chờ.Link bản thô: https://wikidich.com/truye…
Đam mỹ: xuyên không, hài hước,HE,1x1Tác giả:Heo Quay(Huynhcute05)Nhân vật: Chu Hi (thụ)_ Lẫm Khang (công)...... không có cp phụ._Thông minh, hài hước,nhây lầy (thụ)_Lạnh lùng, tổng tài ,dâm dê (công)*Văn án:Có lẽ trên đời này người xui xẻo nhất chính là tôi.Đi làm thì bị sếp chửi=)) đuổi việcBị bà chủ trọ đuổi ra khỏi nhà=)) thiếu tiền trọ 3 tháng.Ngồi miên man suy nghĩ về cuộc đời thì lại bị sét đánh trúng....Đánh làm sao mà hồn tôi lại bay vào thành pháo hôi ở trong tiểu thuyết thế này...........Tác giả còn tặng kèm một vị hôn phu (vai ác) cho tôi.Nhưng mà, không phải nam chính và vai ác đều ghét tôi sao???? Vậy thì người đang bám đuôi đi theo tôi là ai đây!!!!!!!!…
Hai phủ Giang Tống nhiều đời giao hảo, Tống Vãn chưa sinh ra đã được đính hôn với Giang Hành Giản. Hai người là thanh mai trúc mã, nàng bị vây ở nơi hậu trạch, mọi thứ nàng học cả đời cùng lắm cũng là để chuẩn bị cho việc trở thành dâu thảo Giang gia.Thiếu niên tiên y nộ mã chí hướng cao xa, chưa đủ nhược quán đã tới biên quan kiến công lập nghiệp. Trước khi đi, Giang Hành Giản tự tay cài trâm bạch ngọc cho nàng.Một câu "chờ ta" khiến Tống Vãn khắc ghi vào lòng, cho dù hắn có chết trận sa trường nàng cũng khăng khăng ôm bài vị gả vào phủ Thành Dương hầu.Nàng vì thiếu niên được giấu nơi đầu quả tim mà thủ tiết 6 năm, nhưng lại chờ được Giang Hành Giản mang theo người hắn yêu về kinh. Lời nói và hành động của người hắn yêu lại vô cùng kì lạ, mùa hè nàng ta chế băng, tạo súng đạn giúp Hầu phủ lên như diều gặp gió.Tống Vãn nhìn hắn ôm ấp âu yếm người kia, cho thiếu nữ ấy muôn vàn sủng ái. Cũng nhìn hắn tự tay cướp đi quyền quản gia từ trong tay nàng để đổi một nụ cười của mỹ nhân.Thế gia chưa từng có nữ nhân hòa li, Tống Vãn vứt bỏ mọi thứ rời khỏi Hầu phủ, lại bị một nam nhân li kinh phản đạo hoành hành không cố kỵ quấn lấy.Ai ngờ Giang Hành Giản lại tỉnh ngộ.Giang Hành Giản: Tống thị sống là người của ta, chết cũng là ma của ta.Thẩm Thiên Duật: Ngươi tìm ma của ngươi, ta muốn A Vãn của ta...Tóm cái váy lại là GƯƠNG VỠ KHÔNG LÀNH đó :b…
Arc 1: *Đang tiến hành*Lê Thái Uyên, chàng trai được cho là có tất cả đột ngột đón nhận tin dữ vào mùa hè khi cậu ta chuẩn bị vào lớp 11. Uyên rơi thẳng vào vòng luẩn quẩn vì sự ra đi thương tâm của người mẹ mà cậu quý trọng, hố sâu không nuốt chửng cậu ta, mà cậu ta chính là người trực tiếp đẩy mình vào nó. Nhưng sẽ đến ngày cậu ta biết rằng, mọi chuyện không đơn giản chỉ tóm lượt bằng hai từ 'tai nạn'. Bạn bè, gia đình, học tập và tâm tư cá nhân có chuyển biến mới cùng năm lớp 11, khác với trước giờ khiến Thái Uyên vô cùng lao đao. "Phan Nhật Lam, tao cần mày"Đào ngược về quá khứ, xuôi dòng theo hiện tại và vươn tay hướng đến tương lai. "Giúp tao..."Giọng Lê Thái Uyên nghẹn ngào, nắm lấy bắp tay của Nhật Lam - người mà Thái Uyên ghét, cậu ta không mong đợi sẽ có một ngày chính mình xuống nước nhờ sự giúp đỡ từ người mà cậu ta cho là lập dị và khó ưa."Giúp tao- Không... chỉ có mày mới có thể giúp tao."[Đôi khi lời nói khó có thể nói ra, hành động thì lại càng khó hơn. Nhưng khi tôi nhìn vào đôi mắt xanh ngời của cậu. Tôi nhận ra rằng, tôi không cần thiết phải bộc lộ cảm xúc của mình rõ ràng. Vì... chẳng có gì ở tôi giấu được cậu ta cả.]Arc 2: *Đang đợi xuất hiện*…
"Tớ thích cậu"Chỉ 3 từ đơn giản như vậy nhưng từng ấy năm thanh xuân, tôi đã chẳng thể nói ra.Những năm tháng đi học, hẳn ai cũng từng có những rung động đầu đời. Có người được tận hưởng một thanh xuân trọn vẹn, có người lại ngậm ngùi chôn vùi quãng đời ấy. Tôi cũng biết rung động, cũng đã từng ngồi trong lớp, mong ngóng sự xuất hiện của người ấy. Có thể nó chưa trọn vẹn, nhưng mình muốn giữ mãi những kí ức ấy...Tác giả: YukiNeko…