202 Truyện
[Longfic | TNTF] THE GIFTED - NĂNG LỰC TRỜI BAN

[Longfic | TNTF] THE GIFTED - NĂNG LỰC TRỜI BAN

735 59 1

Các bạn...Có bao giờ, các bạn nghe đến cụm từ "phân hóa cấp bậc trong trường học" hay chưa?Hẳn là chưa bao giờ nhỉ?Vậy mà nó lại xuất hiện trong đời thật. Đảo lộn mọi thứ. Khiến cho sự bất công, sự thống trị, sự bị động và sự khống chế diễn ra, ngay tại trong chính môi trường giáo dục - nơi mà đáng lẽ, tất cả các học sinh đều được hưởng đặc quyền, đều được đối xử bình đẳng và được học tập như nhauThành phố TF có một ngôi trường, hệ thống giáo dục mới mẻ, tiếp cận được tinh hoa của thời đại quốc tế, công nghệ hiện đại, cơ sở vật chất nằm ở mức tốt nhất so với các trường công lập lúc bấy giờVà tại đó, có 7 phân cấp lớp học: từ lớp 1 cho đến lớp 7, bạn cứ đếm theo số tăng dần, càng tăng dần, học sinh của lớp đó sẽ càng bị xem là những kẻ tầm thường, ngu dốt, háo đá, vô tích sự chỉ vì một lý do: lớp phân hóa thấpHằng năm, một kì thi đánh giá năng lực sẽ diễn ra, cho cả học sinh mới vào, và học sinh cũ, đó gọi là bài thi "thăng cấp", nếu đạt điểm tuyệt đối, sẽ được "thăng cấp" lên lớp cao hơn, nhưng duy nhất một nơi - có cao đến đâu, cũng chưa chắc vào được....Lớp Gifted. Với những học sinh mang trên mình "năng lực trời ban" - gánh trên vai trọng trách phát triển và xây dựng tương lai cho đất nướcBạn có muốn học ở đó không? Có muốn...vào lớp Gifted không?…

Từng Yêu Hơn Sinh Mệnh

Từng Yêu Hơn Sinh Mệnh

7 0 7

Có những người đến với đời ta như một cơn gió. Nhẹ nhàng. Lướt qua. Nhưng để lại cả một mùa thương nhớ.Mai Hạ Vũ Lâm - cô gái lớn lên giữa thị trấn biển nhỏ, nơi mỗi con sóng đều biết tên cô vì tiếng cười rộn rã hàng ngày. Cô sống như ánh mặt trời, như gió trời - phóng khoáng, nhiệt thành, thẳng thắn đến ngốc nghếch. Ai cũng nói cô rực rỡ quá, đến mức người khác phải chói mắt. Nhưng chẳng ai biết, cô cũng từng cô đơn, cũng từng lặng lẽ khóc khi không ai thấy.Rồi một đêm định mệnh, hội chợ ồn ào và ánh đèn lập lòe, cô gặp Vũ Lê Hải Phong. Một chàng trai chỉ hơn cô một tuổi, nhưng ánh mắt lại già cỗi hơn cả thế giới. Anh không khóc, không nói, không xin giúp đỡ - dù đang bị chính người thân đánh đập giữa chốn đông người. Cô không biết anh là ai. Nhưng vẫn lao vào. Cãi tay đôi với chủ quán. Bảo vệ một người xa lạ như thể đã quen từ kiếp trước.Kể từ hôm đó, thế giới của Hải Phong không còn chỉ là màu xám.Anh là gió - vô định, hoang dại, từng nghĩ không ai có thể chạm vào mình. Nhưng Vũ Lâm là ánh sáng. Và ánh sáng... làm ấm cả cơn gió lạnh.Họ yêu nhau theo một cách vừa điên rồ vừa dịu dàng. Không hoàn hảo, nhưng chân thật. Không nhiều lời hoa mỹ, nhưng lại khắc sâu từng hành động. Cô dạy anh cách tin, cách cười, cách sống lại. Anh dạy cô cách lặng im, cách thấu hiểu nỗi đau không có hình hài.Nhưng ánh sáng - rực rỡ nhất, lại là thứ dễ tắt nhất.Và khi mất đi rồi, người ta mới biết... có những người chỉ xuất hiện để cứu rỗi một linh hồn.Rồi rời đi. Nhẹ như chính cách họ đến.…