Tác giả: 灰都眯眼了Trans: TanakaThể loại: Reallife, fanfic, showbiz, song hướng thầm mến, hơi ngược...Cặp đôi: Park Seoham x Park Jaechan (cp trong phim Semantic Error)Dạo này xem phim Semantic error xong tui bị u mê cp này quá nên phải tìm truyện dịch cho đỡ vã nè mấy cô, ai muốn hít thêm về cặp chú với em pé này thì nhào dô luôn đừng si nghĩ nhe =)))Lưu ý: bản dịch chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không reup hay chuyển ver!…
"Always"- từ tuyệt vời nhất một để tả tình yêu của một Slytherin Cho đến tận cùng cơn đói, con rắn xảo quyệt vẫn chưa bao giờ cắn máu mủ của nó___-cp chính: Ngô Hoàng Tuệ Giang/ Dalit x Cedric Diggory-warning: truyện có chửi thề, mong mọi người thông cảm…
Tên truyện: Gãy cánh.Tác giả: A Tử.Thể loại: Tình trai, hiện đại đời thường, mưa tháng tư dầm dề thấm đất, công u sầu mắc chứng rối loạn phân ly x thụ kiên nhẫn ấm áp, hỗ sủng thiên về thụ sủng công, HE.Giới thiệu:Sân trường chợt ồn ã, xôn xao như khu rừng lặng bị một cơn gió mạnh thổi qua.Bộ Thư ngẩng mặt lên, ánh nắng chói chang chiếu thẳng vào mắt, chỉ có thể thấy cái bóng mảnh khảnh, nhạt nhòa kéo dài của người đó.Trên lưng anh vươn ra một đôi cánh sắc nhọn, màu xám.Chúng chấp chới vỗ như chực bay cao.Tiếng la hét vang lên, chọc đau màng nhĩ của Bộ Thư. Đầu óc trống rỗng của cậu bật ra những chữ đầu tiên:- Địa đàng sa ngã, thiên sứ cũng phải chạy trốn.Thẩm Hi Quang cay nghiệt u ám, là thằng quỷ sứ trong mắt người ta. Vậy mà sau khi tự sát thất bại, anh nhận được một email kỳ quái:Gửi anh thiên sứ,Em có thể viết ra câu chuyện của anh không?Vì anh, Bộ Thư đặt bút xuống viết, viết đến cuối cuộc đời cậu.Tóm tắt: Thiên sứ đích thực theo đuổi thiên sứ sa ngã.Công - thiếu niên lầm lạc, ốm yếu bi quan x Thụ - cậu ấm tùy hứng, yêu đời hiểu chuyện. Công hơn thụ một tuổi.Không hẳn là văn chữa lành, đây là câu chuyện về một kẻ lầm lạc tìm đường về chính đạo.Đường trộn thủy tinh, thăng trầm nhẹ nhàng.…
Tác giả: Lâm Gia ThànhEditors:C1 - c172: Tiểu Thử và truthblue82 (https://tuyethahongmai.wordpress.com/viet-co/ ) (reup phần này đã được chính chủ đồng ý) C173 - end: FrenalisTổng số chương: 373c + 8 phiên ngoạiTình trạng edit: HOÀNThể loại: Ngôn tình, Cổ đại, xuyên không, thời loạn Xuân Thu Chiến Quốc, mưu lược quân sự, chiến tranh, quyền đấu, triều đấu, gương vỡ lại lành, nữ giả nam, nữ cường, thị giác nữ chủ, HENhân vật chính: Vệ Lạc - Kính LăngVăn án:Đây là thời Xuân Thu, nơi này có nhân tính nguyên thuỷ nhất truỵ lạc nhất, cũng có tranh đấu đẫm máu kịch liệt nhất. Ở đây, xinh đẹp là kẻ ti tiện, bất kể nam nữ đều là tặng phẩm. Ở đây, tài học kiếm thuật có thể lệnh vương hầu cúi đầu.Đây là thời loạn lạc, nơi này có phong hoa rực rỡ tột cùng như anh túc, cũng có máu quyện độc tựa anh túc. Hết thảy, chỉ quyết định ở việc ngươi có đủ cường đại hay không!Nàng lại tới đây, thành người con gái nước Việt bị vị hôn phu truy sát. Vì muốn thoát khỏi vận mệnh là lễ vật, nàng vắt hết óc, chuẩn bị bằng vào trí tuệ và kiếm thuật của mình mà mưu cầu một kiếp an nhàn.…
Một cô gái có quá khứ tăm tối, những cuộc gặp gỡ định mệnh, những đau đớn, những cái chết, những sự bất hạnh và những trái tim tan vỡ.(Do mik u mê anh Matsuda Jinpei nên xin được lấy tên cùng vs tính cách và một phần mạch truyện chính nha)…
Một hành tinh có tên Mỗi - người - đều - ăn - một - mình, nơi có một Cô bé cô đơn và một hành tinh khác tên là Không - biết, nơi có một Cậu bé sống một cuộc đời đơn điệu không màu sắc. Một ngày nọ họ bỗng va vào nhau và từ đó đã làm đảo lộn và thay đổi hoàn toàn nhiều thứ trong cuộc sống của nhau mãi mãi. Hai hành tinh trong vũ trụ hư cấu ấy đại diện cho hai hành tinh "cô đơn, lẻ loi" và "hoang mang, vô định" trong vũ trụ tâm hồn mà bất cứ người nào cũng sẽ trải qua trong hành trình trưởng thành của họ khi đứng giữa độ tuổi không phải người lớn mà cũng chẳng còn trẻ con. Hãy cùng theo chân hai cô cậu để khám phá hành trình đầy thú vị này nhé!…
Sakura Haruka là một cậu bé đáng thương, ngay từ nhỏ đã bị bố mẹ bán cho các phòng thí nghiệm.Cuộc sống trong đau khổ của em bắt đầu từ đây,không một tia nắng chỉ có đau đớn và sự tuyệt vọng làm bạn với em. Họ tiêm những chất lỏng quái dị ấy vào trong người em.Thật ghê tởm!...Em chỉ có thể trơ mắt nhìn mà không thể làm được gì.Liệu em có thể thoát ra được chiếc lồng giam ấy không? Chả lấy một tia sáng chiếu vào, chỉ có sự lạnh lẽo và những khuôn mặt vô cảm của họ.Lưu ý:Các nhân vật bị OCC.Lệch cốt truyện hoàn toàn, không theo nguyên tác.…
Author : Hạ NhiênParing : HunHanRating : KDisclaimer : Tên các nhân vật hoàn toàn là vay mượn và không thuộc quyền sở hữu của tác giả. Fic được sáng tác với mục đích phi lợi nhuận.Summary : Bao giờ mới lớn không đơn thuần chỉ là riêng câu hỏi của một cậu bé mới 10 tuổi, mà đó cũng là câu hỏi khiến chàng trai 14 tuổi chờ đợi rất lâu, rất lâu...…
Năm 14 tuổi, giữa những buổi chiều tan học đầy nắng và gió, hai cô gái lặng lẽ bước vào thế giới của nhau qua những lần cùng đạp xe về nhà, ánh mắt vô tình bắt gặp, và những câu nói tưởng chỉ là đùa vui. Không ai nói lời yêu, cũng chẳng ai kịp giữ lấy. Mối quan hệ mơ hồ ấy trôi qua như một cơn gió nhẹ - đủ để nhớ, nhưng chẳng thể gọi tên."Có những người đi ngang đời nhau, để lại dư vị như nắng cuối ngày - ấm, nhưng không thể giữ lại được."Một câu chuyện nhỏ về rung động đầu đời - ngọt ngào, dịu dàng và day dứt... mãi về sau.…
Pairing: Ôn Chu Tác giả: GPWarning: sinh tử văn, sản nhũ"Ngọn lửa âm ỉ trong lòng Ôn Khách Hành đột ngột bùng lên như muốn thiêu rụi tất cả. Hắn biết Chu Tử Thư bị đau là thật, nhưng nếu so với một Chu Tử Thư luôn cứng rắn cao ngạo của ngày thường, Ôn Khách Hành hắn có mơ cả ngàn vạn giấc mơ cũng chẳng bao giờ có cái diễm phúc được nghe thấy ngữ khí nũng nịu yếu đuối này mất. Ôn Khách Hành chìm đắm trong vui sướng, cái cảm giác đường đường chính chính ôm kiều thê vào lòng, khiến y dựa dẫm ỷ lại vào mình, chẳng phải là cảm giác tuyệt đỉnh nhất đối với một phu quân sao?"…
Ký ức là nơi trú ẩn cuối cùng của con người.Nhưng nếu có thứ gì đó... ký sinh lên nó thì sao?Một loạt vụ án không để lại dấu vết.Những nạn nhân chẳng hề liên quan đến nhau.Thủ phạm không có động cơ rõ ràng.Kẻ giết người - chưa chắc là kẻ ác.Người điều tra - chưa hẳn mang chính nghĩa.Và tất cả bọn họ... đều mang trong mình những ký ức đang dần mục nát.Bạn nghĩ mình nhớ đúng?Hay chỉ đang nhớ những gì người khác muốn bạn tin là sự thật?Hãy bước vào vùng tối - nơi ký ức bị ăn mòn từng chút một...…
Cuộc đời Tô Lan Tâm luôn sống chung với những suy nghĩ lệch lạc, mặc dù có những người bạn tốt luôn đồng hành và giúp đỡ cô nhưng cô vẫn không làm chủ được bản thân và tước đoạt vô số mạng người... Vũ Minh Hạo mặc dù không muốn tin nhưng chính tay anh phải còng tay cô bạn anh thầm thích từ nhỏ. Anh là nắng-Em là sương cuối tối Chạm được rồi vẫn phải hoá hư vô...…
" Các vị thần sẽ bỏ rơi chúng ta sao ? " Người lính hỏi người bạn của mình , giọng vô cùng buồn bã . " Chắc chắn " Người bạn đó cũng trả lời y hệt như anh ta - buồn bã còn có chút tuyệt vọng , thở dài tưởng chừng giúp anh ta đỡ lo hơn nhưng nó chỉ làm tâm trạng anh ta càng tồi tệ , nghĩ đến những thần dân của đất nước này thì càng mệt mỏi . Lần này coi bộ các vị thần sẽ không tha cho dương thế rồi , họ là lính trong hoàng cung , ít nhất thông tin họ biết cũng đầy đủ hơn bên ngoài , ai ở ngoài kia cũng nghĩ rằng các vị thần đang tức giận , cần có cái gì đó xoa dịu thần nhưng cái cảm giác của thần còn hơn cả tức giận - chính là tuyệt vọng . Hơn 100 000 năm trước con người cũng chịu cơn thịnh nộ của thần , cũng may đó chỉ là răn đe nên vẫn còn con người sống sót và thời đại này . Họ biết bản thân mình thấp kém cỡ nào còn những kẻ trong kia cứ nghĩ mình là cao nhất , đứng trên vạn vật còn đối với thần thì họ chỉ như mấy con kiến nhỏ bé dưới chân mà chỉ cần búng tay là chết hết . Cả hai người ngồi thụp xuống đất , ngửa đầu lên hưởng thụ nốt chút yên bình còn xót lại , bầu trời hôm nay đen kịt , họ nhìn nhau cười , bây giờ đến cả thần Mặt Trời cũng đang rời bỏ họ .…
Thể loại: Hắc Đạo, ngôn tình.Tác giả: Đông Hy Ninh Về đêm, ánh trăng là thứ ánh sáng tự nhiên duy nhất. Nó xua tan bóng tối, nó dịu nhẹ như tình yêu,nó ấm áp, nó cao cả, nó bình yên.Nhưng đồng thời, nó cũng mang một cái lạnh thấu xương, sự cô đơn thầm lặng, sự giá rét trong tâm hồn và nó là thứ vô tình hơn tất cả. Mỗi tội ác đều thực hiện dưới ánh trăng mờ ảo, mặc cho ai đau đớn, mặc cho ai đó kêu la, mặc cho ai đó sầu khổ, nó vẫn vô tình, vô tâm.Ánh trăng, bản thân nó đã là tội lỗi, nó cứ trơ mắt nhìn mọi thứ diễn ra như thế. Đôi khi ai đó cũng ước được như nó. Vô tình, vô tâm, chìm trong sự tĩnh lặng, ko cảm xúc, không thương xót......…
Thuỷ Trúc, một cô gái bình thường đang trải qua những ngày tháng nhạt nhẽo, vô vị của tuổi 25. Một biến cố phi thường xảy ra vào ngày sinh nhật đã làm đảo lộn cuộc sống của cô. Liệu những lựa chọn của Thuỷ Trúc là gì?........Gia Phúc ngập ngừng một lát rồi nhìn tôi hỏi, đây là lần đầu tiên ánh mặt chúng tôi đối diện trực tiếp như vậy."Mình làm bạn được không?". Câu hỏi của Gia Phúc làm tôi đứng hình, chẳng phải chúng tôi đã là bạn cùng lớp rồi sao?! Ít nhất về vỏ bọc bên ngoài là như vậy.Gia Phúc lặp lại một lần nữa, lần này cậu ta chìa tay về phía tôi. "Tớ muốn được làm bạn với Trúc". Giọng nói và gương mặt của Gia Phúc lúc này rất nghiêm túc. Điều này lại càng làm tôi thấy ngượng ngùng hơn. Tôi chưa bao giờ nhận được một lời đề nghị như vậy, tôi chưa bao giờ có bạn là con trai.…