Thạch và Duy Thuận làm xã hội đen nhưng nó lạ lắm...Thạch đi bar thì bị dí súng vào đầu và Duy Thuận thì phải ngồi nghe Thạch kể với 1 con hải ly mặc đồ hồng và tóc xoăn...dí súng vào đầu mình.Duy Thuận nghĩ em hắn chơi đồ và hắn cũng đang bị ảnh hưởng...nhưng xin lỗi thứ duy nhất bọn họ chơi là vợ của mìnhGiang hồ ngày ngủ đêm bay đúng nghĩa phải chăng là đây...Chào mừng đến vũ trụ Độ Sói và tui là Xòi…
Đây là câu chuyện tình yêu có thật giữa hai cô gái và người viết lại câu chuyện này là một trong hai cô gái đó. -------------------------------------------------Tên tác phẩm: Sự chờ đợi mỹ lệ nhất của emTác giả: An Nhiên Mà ĐếnĐộ hoàn thiện: đã xong/!\ Truyện được dịch dưới sự cho phép của tác giả. /!\ Không được phép mang đi nơi khác.…
"Hân hứa với chị nếu có chuyện gì em phải luôn nở nụ cười""tại sao?"Ngọc Hân đang tết tóc cho cô thì nhướn mày tỏ vẻ khó hiểu hỏi lại "bởi mỗi khi em cười em sẽ không thấy được những chuyện em không muốn đối mặt" "vì em cười thì chả thấy mặt trời đâu luôn" cô nói giọng cà rỡn trêu nàng"chị trêu em" nàng dùng lực kéo tóc cô cho thật đau rồi bỏ chạy Cả hai rượt nhau quanh nhà cười đùa còn hơn khi Hân cố kể chuyện hài. Cứ ngỡ họ sẽ luôn hạnh phúc như vậy nhưng có lẽ họ có duyên mà không có phận01/02/2023…
Tác giả: 啦啦啦Page edit: Hồi Mục Ca - 回穆牁GIỚI THIỆU.Mọi người ai cũng biết thái tử gia giới Bắc Kinh yêu tôi vô cùng.Mãi cho đến một năm kia, tôi bị bắt cóc.Khi đó Cố Hành Triều bị người khác chụp lén cảnh đang ăn mừng sinh nhật với diễn viên nữ nổi tiếng.Bọn bắt cóc gọi điện thoại tống tiền, hắn lại thờ ơ: "Dung Dung, vì ép tôi trở về mà chơi trò này có cảm thấy thú vị không?"Cố Hành Triều không chút lưu tình cúp điện thoại.Cuối cùng tôi rơi xuống biển không rõ tung tích.Năm năm sau, tôi mất đi trí nhớ, kết hôn sinh con cùng người đàn ông đã cứu tôi. Hơn nữa còn trở về nước.Người đón anh ấy chính là Cố Hành Triều: "Anh, cuối cùng anh cũng chịu về nước."Đột nhiên hắn thấy được tôi đang đứng ở phía sau chồng mình, hốc mắt hắn đỏ lên: "Dung Dung, anh biết em vẫn còn sống mà."Đợi đến khi để ý thấy tôi khoác tay chồng, trong tay còn dắt theo một cô bé. Bỗng dưng hắn sa sầm mặt: "Bọn họ là gì của em?"Tôi nhìn người đàn ông xa lạ trước mặt, thắc mắc hỏi: "Quý ngài này, trước đây chúng ta có quen nhau không?"___________________Nguồn Zhihu: https://www.zhihu.com/question/366562931/answer/3100824760mọi bản dịch/edit đều chưa được sự đồng ý của tác giả, chỉ được đăng tải tại Facebook và Wattpad.vui lòng không reup dưới mọi hình thức.…
4 chị em trước mặt cha mẹ là con ngoan nhưng lại là người khiến trùm trường phải rén,chuyên đi phá phách.Các anh là những trẻ mồ côi.Một lần gặp là nhớ nhau…
Là một câu chuyện tình yêu ngọt như đường của Natra - Tam thái tử Trần Đường Quan và bé Bánh - cục cưng Đông Hải.Gặp em từ những ngày còn ngồi trên ghế nhà trường, bước cùng em trên lễ đường, là người đàn ông cùng em đi đến cuối cuộc đời.CẢNH BÁO OOC NGHIÊM TRỌNG!…
"Mỗi năm vào tháng 10, Sơn Thạch lại lên chuyến tàu về thành phố cũ. Nơi đó có ngôi trường tiểu học, có con phố quen thuộc, và có một người mà anh đã yêu suốt cả thanh xuân."Anh yêu Trường Sơn - một tình yêu không nói thành lời, một tình yêu đẹp như nguyệt thực: rực rỡ nhưng ngắn ngủi, để rồi chỉ còn lại bóng tối cô độc.Năm tháng trôi qua, Trường Sơn kết hôn, xây dựng gia đình, còn Sơn Thạch vẫn đứng lặng lẽ trong khoảng trời riêng của mình, nhìn từ xa, chúc phúc từ xa.Mỗi mùa nguyệt thực, anh chờ em. Chờ một ánh mắt, một nụ cười, hay chỉ là một khoảnh khắc để trái tim được sống trong hồi ức cũ.Nhưng rồi sẽ đến một ngày, người chờ đợi phải tự tìm lối đi cho chính mình. Liệu anh có thể buông tay và để lại quá khứ phía sau?"Một câu chuyện buồn man mác về tình yêu thầm lặng, về những lời chưa kịp nói, và về cách một trái tim học cách yêu, học cách buông bỏ."…
Truyện dựa theo cốt truyện chính của kịch bản phim, được biến tấu lại đôi chút theo ý của tác giả ^^*Note: Truyện đã được sự đồng ý bản quyền của tác giả cho phép dịch và đồng phát hành song song Weibo. - Chỉ đăng tải duy nhất và độc quyền trên wattpad "hnRosys"*** KHÔNG REUP LẠI BẰNG BẤT KỲ HÌNH THỨC NÀO, BẤT CỨ ĐÂU! Xin cảm ơn các bạn đọc giả. Tim tim+ Bản gốc của tác giả: Mystery-Sis宣番+ Dịch: hnRosys…
Ta bồi người hát một khúc xuân tiêu, dài bằng đời đời kiếp kiếpLục Vi Tầm x Từ TấnNgọt, ngược, HETác giả: Oscar PegasusTruyện chỉ đăng duy nhất trên wattpad ColorsofOscar nếu bạn nhìn thấy ở nơi khác hãy quay lại trang chính để ủng hộ mình nhé!…
"Rốt cuộc mục đích của mày là gì?""Tôi chỉ muốn chứng minh bản thân cũng có thể được mọi người yêu quý giống như Nayeon.""Nayeon căn bản không chung đẳng cấp với mày. Đồ giả tạo! Đồ dối trá!""Còn mày? Mày có gì hơn tao mà lên mặt dạy đời? Mày có chắc bản thân không dối trá? Mày có chắc chưa từng làm ai đó tổn thương?".....Tớ thất vọng về cậu quá. Tớ sẽ không bao giờ tha thứ cho Jungyeon...... Mày mới chính là kẻ dối trá và giả tạo nhất Jungyeon ạ.…