park solomon x cho yihyun | missing you
Nếu may mắn cả cuộc đời này của tôi có thể gói gọn trong một từTôi xin gọi đó là em...…
Nếu may mắn cả cuộc đời này của tôi có thể gói gọn trong một từTôi xin gọi đó là em...…
Tác giả: 苍羽Page edit: Hồi Mục Ca - 回穆牁GIỚI THIỆU.Năm đó hạn hán, ta dùng m.áu Hoàng đế nhân tộc để gọi Vũ Thần ban mưa xuống.Nhưng Vũ Thần mới thi pháp được một nửa thì có một vị tiên nữ từ trên trời giáng xuống, vẻ mặt giận dữ nói: "Tùng Khâu, chàng không hề yêu ta. Ta đã tức giận rồi mà chàng vẫn không đến dỗ ta, chỉ biết làm mưa! Vậy sau này chàng ở cùng những người này luôn đi, đừng đến tìm ta nữa!"Nói xong nàng ta tức giận bỏ đi.Vũ Thần vì tình yêu mà vứt bỏ bộ tộc bách tính, không thèm để ý nghênh ngang rời đi.Vì thế ta hạ lệnh phá hủy tất cả miếu thờ ở nhân gian, bẻ đi tất cả đèn nhang hương khói.Chỉ sau một đêm chúng ta không còn tin vào thần, cũng không còn cúng bái.Khi tín ngưỡng dần dần biến mất, về sau thần lực bắt đầu sụp đổ.Cuối cùng các vị thần tiên cũng bắt đầu hoảng sợ.____________________Nguồn Zhihu: https://www.zhihu.com/market/paid_column/1652327766417412096/section/1653098799864942592?is_share_data=true&vp_share_title=1mọi bản dịch/edit đều chưa được sự đồng ý của tác giả, chỉ được đăng tải tại Facebook và Wattpad.vui lòng không reup dưới mọi hình thức.…
[ZHIHU] THANH HIỂU CƯỠI BẠCH LỘCTác giả: 玉珠Page edit: Hồi Mục Ca - 回穆牁GIỚI THIỆU.Nương lo liệu tiền tài, chăm sóc một nhà từ già đến trẻ.Cha chỉ chuyên tâm đọc sách thánh hiền, thế mà nay lại đưa chút bạc cuối cùng trong nhà cho quả phụ nhà đối diện đường lớn.Ông nói nữ tử kia lẻ loi một mình thật sự không dễ dàng gì, ông không thể thấy ch.ết mà không cứu.Nương ta không khóc, có điều mỗi đêm lại bắt đầu mài một con dao rỉ sét.Nương nói: "Nàng ta không nên làm góa phụ, người nên làm góa phụ là ta!!"_____________ෆ╹ .̮ ╹ෆ____________• Link Zhihu: https://www. zhihu .com/market/paid_column/1660618153125351424/section/1662143343802060800• mọi bản dịch/edit đều chưa được sự đồng ý của tác giả, chỉ được đăng tải tại Facebook và Wattpad.• vui lòng không reup dưới mọi hình thức.…
Tên truyện: Nương tử, ta yêu em.Tác giả: Xích Ma ĐL.Thể loại: Bách hợp tiểu thuyết, xuyên không, phá vỡ bối cảnh lịch sử, nữ phẫn nam trang, ngọt ngào văn, hài hước, HE.…
Author : BubbelWhiteLinks raw : https://archiveofourown.org/works/48058639/chapters/121178998Bìa : X của @clione_mobuTrans : UmbrellaKaiser đã biến con người Isagi trở thành một nhân ngư để họ có thế bên nhau mãi mãi📍Truyện dịch đã có sự cho phép của tác giả gốc vui lòng không đem ra khỏi Wattpad…
"Anh chỉ là người điên trong vườn hoa tình áiAnh chỉ là người say bên đường em nhìn thấyEm đi đi người điên không biết nhớVà người say không biết buồn"Mùa đông ở Sa Pa cứ thế bủa vây lấy tôi. Cái lạnh bấu chặt vào da thịt, rét buốt như những lời chưa kịp nói ra. Anh biến mất, chỉ để lại một bức tranh trên giá vẽ, như một vết cứa lên khoảng trống trong lòng tôi. Tôi biết anh sẽ rời đi. Chỉ là, tôi đã hy vọng... Một điều gì đó. Một sự lưu luyến. Một chút lưỡng lự. Nhưng không có. Anh để lại bức tranh, còn tôi để lại chính mình. Tôi đứng đó, nhìn những sắc màu loang lổ, tự hỏi: Có phải tôi đã yêu một kẻ chưa từng dừng chân? Có phải tôi đã yêu mùa đông của anh?…
một số fic Đới Ngôn mình edit từ lofter, chủ yếu là oneshot hoặc shortfic…
"Mỗi năm vào tháng 10, Sơn Thạch lại lên chuyến tàu về thành phố cũ. Nơi đó có ngôi trường tiểu học, có con phố quen thuộc, và có một người mà anh đã yêu suốt cả thanh xuân."Anh yêu Trường Sơn - một tình yêu không nói thành lời, một tình yêu đẹp như nguyệt thực: rực rỡ nhưng ngắn ngủi, để rồi chỉ còn lại bóng tối cô độc.Năm tháng trôi qua, Trường Sơn kết hôn, xây dựng gia đình, còn Sơn Thạch vẫn đứng lặng lẽ trong khoảng trời riêng của mình, nhìn từ xa, chúc phúc từ xa.Mỗi mùa nguyệt thực, anh chờ em. Chờ một ánh mắt, một nụ cười, hay chỉ là một khoảnh khắc để trái tim được sống trong hồi ức cũ.Nhưng rồi sẽ đến một ngày, người chờ đợi phải tự tìm lối đi cho chính mình. Liệu anh có thể buông tay và để lại quá khứ phía sau?"Một câu chuyện buồn man mác về tình yêu thầm lặng, về những lời chưa kịp nói, và về cách một trái tim học cách yêu, học cách buông bỏ."…
Tác giả: 醒十Page edit: Hồi Mục Ca - 回穆牁GIỚI THIỆU.Lúc đọc truyện tôi không hiểu.Nữ phụ không nói chuyện được, còn khúm núm, ngốc nghếch, ngoại trừ một khuôn mặt xinh đẹp, sao lại có thể trở thành ánh trăng sáng của nam chính.Dựa vào đâu mà trở thành trở ngại giữa nam nữ chính.Cho đến khi tôi trở thành cô ấy._______________Nguồn Zhihu: https://www. zhihu. com/question/394589030/answer/2295578099?utm_id=0mọi bản dịch/edit đều chưa được sự đồng ý của tác giả, chỉ được đăng tải tại Facebook và Wattpad.vui lòng không reup dưới mọi hình thức.…
Mùa Hoa Nở Rộ Giữa Chúng TaTrong thế giới rực rỡ của ánh đèn sân khấu và những khung hình điện ảnh, có những câu chuyện không bao giờ được kể.Sơn Thạch - một ca sĩ mang giọng hát dịu dàng, và Neko - một đạo diễn trẻ đầy khát vọng, tưởng như là hai người xa lạ, nhưng giữa họ tồn tại một sợi dây vô hình.Những cánh hoa Lưu Ly và Cẩm Tú Cầu bắt đầu rơi - lặng lẽ và đau đớn. Phải chăng đó là dấu hiệu của những bí mật đang dần bị phơi bày? Hay là tiếng gọi của những trái tim khao khát mà không dám bước tới?Lưu Ly - loài hoa nhỏ bé, khiêm nhường, mang trong mình lời nguyện cầu: "Xin đừng quên tôi." Những cánh hoa xanh dịu dàng như nỗi lòng của một trái tim sợ hãi bị lãng quên, âm thầm yêu nhưng không dám nói.Cẩm Tú Cầu - rực rỡ mà mong manh, mỗi cánh hoa là một mảnh cảm xúc thay đổi theo thời gian. Tựa như tình yêu nặng trĩu không bao giờ được gửi trao, loài hoa ấy nở ra giữa những niềm đau và khát vọng.Hai loài hoa ấy, mỗi cánh rơi xuống đều như một lời thầm thì. Trong im lặng, chúng giữ lấy những bí mật của những trái tim yêu đơn phương, nở rộ không phải để được nhìn thấy, mà để nói lên một tình yêu không lời.Mùa hoa ấy sẽ nở rộ - nhưng liệu những bông hoa có còn phải rơi nữa hay không?Một câu chuyện về tình yêu giấu kín, những cánh hoa rơi và hành trình vượt qua nỗi đau để tìm lại ánh sáng.…
tự hiểu a…
Nơi chứa đựng những câu chuyện nhỏ đầy đáng yêu của Đới Manh x Dụ Ngôn…
Tác Giả : 마준매_형+----+---+---+---+---+---+---+---+---+---+----+Nhân vật : Trương Hân, Hứa Dương Ngọc Trác, Đới Manh, Mạc Hàn.…
Mèo nhỏ dậy đi em đừng lười nữa .....Đới Manh, em yêu chị!..Xin lỗi vì chị đến trễ.....Chúng ta kết hôn em nhé.....…
"Đới Manh, rốt cuộc chị có thích em không?"Dụ Ngôn nằm đó, thều thào nhìn người con gái bên cạnh...Couple: Đới Manh x Dụ NgônTình trạng: Hoàn Gồm: Chính văn - 23 chap Ngoại truyện - 1 chap Lề - 8 chap-----Truyện được đăng duy nhất trên wattpad. Vui lòng không mang đi đâu khi chưa được sự cho phép của tác giả. Thân!…
• Tác giả: 禾一呈Page edit: Hồi Mục Ca - 回穆牁GIỚI THIỆU.Sau khi Hạ Vân Yên công lược thất bại bị hệ thống xóa sổ, bạn trai Lục An của tôi điên rồi.Hắn đổ hết mọi tội lỗi lên đầu tôi, còn dùng phương thức tự mình hại mình để trả thù tôi.Hắn nói: "Tô Lê, nếu không tại cô bị bệnh nhập viện, tôi sẽ không bỏ lại Hạ Vân Yên, Hạ Vân Yên sẽ không c.h.ế.t!""Tô Lê, Hạ Vân Yên c.h.ế.t rồi, tôi cũng không sống nữa, kết cục như vậy cô hài lòng chưa?"Khi Lục An muốn t.ự s.á.t lần thứ mười, tôi đã chọn từ bỏ việc điều trị.__________________• Nguồn Zhihu:https://zhuanlan.zhihu.com/p/627538049?utm_id=0mọi bản dịch/edit đều chưa được sự đồng ý của tác giả, chỉ được đăng tải tại Facebook và Wattpad.vui lòng không reup dưới mọi hình thức.…
Đây là phần truyện mình tính viết trong câu chuyện " Tiêu Nhược Cẩn trọng sinh gặp Đằng Xà xuyên qua " , nội dung của phần này bắt đầu sau khi Tiêu Nhược Cẩn hóa điên, do tâm lí bất ổn khi đệ đệ có nguy cơ biến mất lần nữa. Tuy nhiên, do mình tách phần này ra khỏi truyện gốc rồi, nên mình sẽ đổi 1 ít các chi tiết đi để phù hợp hơn. Lí do mình làm vậy là do nhiều bạn không muốn kết be nên mình mới đổi hoàn toàn cốt truyện, nên phần này mình cx sẽ đổi nốt. Nói chung cái hay nhất thì mình bị ém lại, khá buồn nhưng thôi, giờ mình quên mịa cái cốt rồi còn đâu 🤡…
Theo nhịp điệu ngân nga của mình, Ace gõ cây gậy trắng của mình xuống đất. Anh ấy thuộc lòng những con đường cuối cùng dẫn đến nhà mình nên việc chơi đùa sẽ không làm tổn thương ai cả. Khi về đến nhà, anh ấy thậm chí còn để lại cây gậy của mình ở cửa, anh ấy không cần nó vào trong nữa, dù sao thì mọi thứ vẫn luôn ở cùng một chỗ...... phải không?…