"Ta yêu em, ngoài em ra cái gì ta cũng không cần, từ bỏ hoàng vị để được sống một kiếp thường dân bên em ta cũng dám làm, chỉ là nếu làm vậy, e rằng các thế lực ngầm cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho chúng ta, cho nên...""Suỵt, đừng nói nữa, đời này của ta đã chẳng còn gì để hối tiếc, ta cũng từng thấy sợ dơ bẩn của không biết bao nhiêu người, duy chỉ có ngươi, ngươi chính là nguyên do để ta tiếp tục sống, ngươi là sự bình an của ta, nếu phải rời xa ngươi, thà rằng ta chết đi còn hơn"…
Ngay tại phố đèn đỏ,nơi mà các thương nhân và kỹ nữ cùng vui đùa với nhau và những hàng quán truyền thống thi nhau buôn bán...có một cặp đôi đã chạy đi rất xa nơi ấy.Mặc kệ lối sống phồn hoa sung túc,họ chạy trốn đến thế giới của riêng mìnhWRN:TRUYỆN VIẾT DỰA VÀO BỐI CẢNH KHI PHỐ ĐÈN ĐỎ CÒN TỒN TẠI,ĐÂY LÀ FANFIC!HƯ CẤU VÀ KHÔNG CÓ THẬT,ĐƯỢC VIẾT NHẰM MỤC ĐÍCH PHỤC VỤ CHO FANDOM CỦA ONLYONEOF!HÃY CÂN NHẮC TRƯỚC KHI ĐỌC!…
anh đã sống ở paris gần năm năm. máy ảnh của anh đã từng chụp cho các tạp chí lớn, cho các triển lãm. cuộc đời anh đã từng có người thương bên cạnh, nhưng rồi cũng chia tay. anh mở một triển lãm cho riêng mình, nhưng rồi cũng đóng cửa.và vào một ngày nọ, anh đột nhiên thôi chụp người, thôi chụp những vẻ đẹp nằm trên gò má hay ánh mắt, đôi môi....câu ta trông rất... không thuộc về paris. tuy nhiên anh lại cảm thấy, chính điều đó khiến cho cậu như một điểm nhấn dịu dàng ở giữa tất cả những thứ máy ảnh của anh từng thấy qua.…
Thế giới cũ - Năm 3000Trong kỷ nguyên tinh tế, nơi những bộ giáp Mecha khổng lồ, vũ khí plasma, và trí tuệ nhân tạo điều khiển cả chiến tranh và hòa bình - những pháp sư như Nyoko đã trở thành chuyện của quá khứ.Nyoko - một trong những hậu duệ cuối cùng của pháp thuật thuần túy - sống lay lắt giữa những mảnh vụn danh dự bị lãng quên. Năng lực phép thuật của cô quá "huyền bí", không thể tích hợp với hệ thống điều khiển kỹ thuật số. Cho đến khi bị phản bội trên chiến trường, bị bỏ mặc trong trận chiến cuối cùng chống lại sinh vật ngoài hành tinh - Nyoko đã tưởng rằng tất cả đã chấm dứt.Nhưng cái chết không đến.Thế giới mới - Nhật Bản thời TaishōKhi mở mắt ra, cô thấy mình đang đứng giữa một khu rừng tối tăm, bị bao phủ bởi tuyết. Tất cả đều rất thật... nhưng cũng rất cổ xưa. Không còn công nghệ, không còn hệ thống, không còn bộ giáp trợ chiến.Thế giới này quá giống... cuốn truyện tranh cổ xưa cô từng say mê khi còn là một cô bé: "Thanh gươm diệt quỷ". Ở đó, những con quỷ ăn thịt người trong đêm. Ở đó, những con người bình thường dùng Hơi thở để chống lại ác mộng. Và ở đó... có một người đàn ông với nụ cười rạng rỡ như mặt trời.Kyojuro Rengoku.Là người đã truyền cảm hứng cho cô ngày trước. Là người cô lấy làm lý tưởng. Là người mà kết cục bi kịch đã khiến cô bật khóc dù chỉ là một nhân vật trong truyện.- Nyoko xuyên không vào thế giới Kimetsu no Yaiba để cứu Rengoku - người chồng đoản mệnh cô yêu mến --…
Người từ hư không một lần nữa tái sinh Đi qua dương thế mang theo chấp niệm cả một đời tìm đường về nhà... Hikaru Haru là Trụ cột thứ 12 trong hàng ngũ Trụ là Dương Trụ, em gái của Hàn Trụ- Hikaru Mizuki. Dành 3 năm để đem lòng thương một nam nhân là cựu sư phụ của nàng gọi Hà Trụ-Tokitou Muichirou. Dành cả một đời người để tìm đường trở về nhà, tìm đường trở về với người mà nàng yêuƯớc muốn của cậu là gì Haru? " Là tìm đường trở về nhà, tôi muốn gặp lại mọi người, gặp lại chấp niệm cả đời của tôi, muốn được nhìn thấy ngài ấy, được nhìn thấy nụ cười của ngài một lần nữa, được sánh đôi bên cạnh người , chăm sóc, quan tâm người. Từ từ tiến vào cuộc sống của người!"Người đó là ai vậy? Cậu yêu người đó làm sao? " Tokitou Muichirou là chấp niệm của tôi, tôi không yêu ngài mà là thương ngài, thương đến nao lòng"Bây giờ cậu đã hạnh phúc chưa Hikaru Haru? " Hạnh phúc? À...đã hạnh phúc rồi! Tôi..đã gặp lại ngài ấy rồi! Hiện tại tôi rất hạnh phúc! "Nàng một lòng hướng về người đó, nàng nào hay biết rằng ở phía sau có rất nhiều người đang chờ nàng quay lại nhìn lấy họ, họ dành cho nàng thứ tình cảm nam nữ, nếu hắn là ngoại lệ của nàng thì nàng lại chính là ngoại lệ độc nhất của họ... Thật lâu, thật lâu về sau khi mà nàng bước lên lễ đường cùng người mà nàng yêu 2 kiếp người, phía bên dưới lễ đường, thật nhiều thật nhiều người rơi lệ. Và ở một chiều không gian khác khi mà nàng bỏ họ lại, cất bước rời đi, đi về nơi mà nàng gọi 3 chữ nhà…