''Kagamine Rin x Len Thế Giơí Ảo,Tình Yêu Thật''
zô truyện đi rồi biết~~~~có H nhẹ, mạnh cẩn thận khi nhảy xuống hố ~~cũng giống như sword art online…
zô truyện đi rồi biết~~~~có H nhẹ, mạnh cẩn thận khi nhảy xuống hố ~~cũng giống như sword art online…
dam…
Nguyễn Du(1766-1820)Hiệu là Tố Như, Thanh Hiên, con Nguyễn Nghiễm, làng Tiên Điền, huyện Nghi Xuân (Nghệ Tĩnh) văn chương vượt hẳn bạn bè, nhưng học vị chỉ là tam trường (tú tài). Nguyễn Du gặp nhiều khó khăn hồi con thanh niên. Mười một tuổi mồ côi cha, mười ba tuổi mất mẹ, suốt đời trai trẻ ăn nhờ ở đâu: hoặc ở nhà anh ruột (Nguyễn Khản), nhà anh vợ (Đoàn Nguyễn Tuấn), có lúc làm con nuôi một võ quan họ Hà, và nhận chức nhỏ: chánh thủ hiệu uý. Do tình hình đất nước biến động, chính quyền Lê Trình sụp đổ, Tây Sơn quét sạch giặc Thanh, họ Nguyễn Tiên Điền cũng sa sút tiêu điều: "Hồng Linh vô gia, huynh đệ tán". Nguyễn Du trải qua 10 năm gió bụi. Năm 1802, ra làm quan với triều Nguyễn được thăng thưởng rất nhanh, từ tri huyện lên đến tham tri (1815), có được cử làm chánh sứ sang Tàu (1813). Ông mất vì bệnh thời khí (dịch tả), không trối trăng gì, đúng vào lúc sắp sửa làm chánh sứ sang nhà Thanh lần thứ hai.Nguyễn Du có nhiều tác phẩm. Thơ chữ Hán như Thanh Hiên thi tập, Nam trung tạp ngâm, Bắc hành tạp lục. Cả ba tập này, nay mới góp được 249 bài nhờ công sức sưu tầm của nhiều người. Lời thơ điêu luyện, nhiều bài phản ánh hiện thực bất công trong xã hội, biểu lộ tình thương xót đối với các nạn nhân, phê phán các nhân vật chính diện và phản diện trong lịch sử Trung Quốc, một cách sắc sảo. Một số bài như Phản chiêu hồn, Thái Bình mại ca giả, Long thành cầm giả ca đã thể hiện rõ rệt lòng ưu ái trước vận mệnh con người. Những bài viết về Thăng Long, về quê hương và cảnh vật ở những nơi Nguyễn Du đã đi qua đều to…
Giới thiệuTên truyện : Đệ Nhất Tà QuânTác giả : Tùy Phong ThanhThể loại : xuyên không , nữ cường , sạch sủng , editngười edit : Huyết Lãng Vô Tíchbeta : Có Chút Tò Mòthời gian đăng : tùy thời gian rảnh, nhưng sẽ không drop----------------------…
Mị thấy hay nên cop đọc lúc rảnh thoii P/s: cái này mình sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau,chủ những bài này có gì hãy bl trực tiếp vào bài để mình gỡ Link: https://www.google.com.vn/amp/s/www.dkn.tv/van-hoa/day-la-toan-bo-hanh-trinh-di-den-coi-am-gian-sau-khi-nguoi-ta-chet-di.html/ampCòn lại mình ghi chú hết dưới mỗi bài r…
Cứ xem đi rồi biết !…
Mấy thằng gay bê đê đáng tởm.…
-Trịnh Cảnh Tuấn (17t) lớp 11, trường cấp 3 quốc tế Đại Vũ- một trường trung học phổ thông có tiếng ở Bắc Kinh. Cảnh Tuấn là một người có vẻ ngoài cao lãnh, điềm đạm nhưng bên trong lại là một người đặc biệt ấm áp, tốt bụng và có chút hài hước. Với ngoại hình và gương mặt ưu tú cộng thêm thành tích học tập luôn xếp vào loại giỏi, Cảnh Tuấn luôn là mục tiêu của nữ sinh trường Đại Vũ từ đàn em đến đàn chị lớp trên.-Trịnh Chính Lâm : Là một người anh em tốt, một người bạn chí cốt của Cảnh Tuấn. Chính Lâm là một play-boy tài năng, đẹp trai, cực kì chịu chơi và cậu chính là một warm-boy chính hiệu với một nụ cười tỏa nắng có gắn bản quyền của riêng mình. Nữ : -Tống Nhã Ân (17t) học cùng trường với nam chính cool ngầu. Nữ chính nhà ta tính tình không hẳn trẻ con, cũng không hằn là người lớn, cũng khá là trong sáng, gương mặt nó xếp vào loại đáng yêu, nổi bật. Thú vui tao nhã của nó chính là trêu chọc người khác và lấy đó làm niềm vinh hạnh của mình!!!-Triệu An Nhiên: Bạn cùng bàn tạm thời của Ân Ân nhưng là bạn thân cả đời của nó, thanh mai trúc mã với Chính Lâm. Là người nghiêm khắc, cầu toàn, giỏi về mọi lĩnh vực nên được cô bạch tuộc thần thánh ( Giáo viên chủ nhiệm, cô Như với mái tóc xoăn tít như xích tu bạch tuộc có MỘT không HAI) tín nhiệm giao trọng trách lớp trưởng.…
Tiếp theo của quyển 1. Theo dõi @phomainho để đọc quyển 1 nha!Trong truyện Hệ Thống Game Tại Dị Giới của tác giả Tạ Trường Thành, hắn là người địa cầu. Hắn là thanh niên thế kỉ 21Chiến sĩ ư? Pháp sư hả? Thuần thú sư sao?Có siêu cấp hệ thống xuyên không của ta, ta ngán gì cái dị giới này!Nhất thống thiên hạ, bất hủ phàm nhân.Ân oán tình cừuSay mộng mỹ nhânHuynh đệ sinh tửTiếu ngạo giang hồ, trật tự thế giới!Hoàng Chấn Minh ta đặt quy tắc!!…
Tác Phẩm: Cưng Chiều Em Là Đặc Quyền Của Anh!Tác giả: Ẩn Dật Phiêu DuThể loại: Ngôn tình, lãng mạn, hiện đại, sủng, ngọt, sạchSpoil:"Hạ Ngư, em cũng biết tôi thích em mà, phải không?"" Anh Lục, cái tôi cần không phải là một khắc vui đùa mà là Thiên trường địa cửu. Nếu anh đến với tôi chỉ vì sự hứng thú nhất thời thì tôi nghĩ, anh bỏ cuộc đi."" Ai nói tôi chỉ hứng thú vui đùa với em chứ? Ông đây rất nghiêm túc, ok? Cho nên, đáp án của em là gì?"" Tất cả đều là người trưởng thành rồi, tôi hy vọng, anh Lục nhớ kĩ những lời hôm nay. Kể từ giờ trở đi, anh đã không còn cơ hội để hối hận nữa rồi."". . ."" Anh cũng biết tôi học ngành tâm lí, nếu như muốn, tôi có thể dùng thôi miên với anh bất cứ lúc nào. Cho nên, anh vẫn không hối hận chứ?"" Không hối hận." " Vậy được, từ giờ phút này, anh chính thức trở bạn trai cũng chính là người đàn ông của em."_Cưng chiều em là đặc quyền của anh_…
Mẫu chuyện tình lãng mạn của 2 bạn trẻ thông qua những câu chuyện, hình ảnh, lời bình luận trên Instagram Phi thực tế - Mong mọi người ủng hộ 💖…
Truyện có tên thường : Cô Gái Nhỏ - Chúng Tôi Yêu Nàng Ấy.Tên Khác : - Nàng Yêu Màu Tím- Cô Gái Trong Mộng Ảo- Cô Gái Nhỏ à ! Đã Phải Lòng Cô* Nhân vật tôi : Nữ…
Địa Cầu năm 2020, trên phố có một tên thanh niên vẻ mặt đầy bất đắc dĩ.Ngoài trời khá lạnh, hắn phà một hơi ấm vào tay rồi xoa xoa:- Sắp bước sang năm mới rồi, có lẽ chỉ nửa tiếng nữa là ta về đến nhà.Hắn tên Trí nghiên, lý do của việc hắn đang phải lang thang trên đường chính là vì gia chủ (tức cha hắn) mệnh Tuất, hắn mệnh Sửu nên cha hắn... đuổi bằng được hắn ra khỏi nhà để cho hắn xông nhà đầu năm lấy may.- Ông già đầu năm thứ tóc rồi còn tin mấy cái thứ này, chỉ khổ ta chịu khổ!!!Trí nghiên hiện tại hắn không biết đi đâu, chỉ lang thang chờ giao thừa rồi về nhà đắp chắn ngủ thôi. Đang đá mấy viên sỏi dưới chân bỗng hắn thấy 1 bóng người lướt qua hắn, Trí nghiên quay qua thì thấy 1 đứa nhóc 5-6 tuổi đang chạy theo trái bóng lăn qua đường, và thế là...- Coi chừng!!!- Ầmmmm.Trí nghiên chỉ nhớ được đoạn ẩn cậu nhóc lên được vỉa hè rồi sau đó hắn không nhớ gì nữa đầu hắn đau đớn khi nhớ lại những kí ức cũ, hiện tại hắn đang ở 1 nơi tối đen không 1 chút ánh sáng. Bỗng có 1 tia sáng le lói phía xa, nhưng rồi càng ngày càng lớn, thứ ánh sáng quỷ dị khiến hắn nhắm chặt mắt lại.- Đã xong chưa?Trí nghiên hắn lẩm bẩm suy nghĩ sau 1 khoảng thời gian, hắn từ từ mở mắt ra, từ đó câu chuyện bắt đầu.…
Thất Sát Sát, cái tên nghe đã thấy rùng rợn, vậy mà lại là tên của một cô nương liễu yếu đào tơ, nhìn qua điệu bộ cùng dáng vẻ đều phi thường xinh đẹp, sánh ngang tiên tử. Nàng bước đi một bước, nam nhân chỉ muốn quỳ xuống để nàng dẫm lên, không muốn bụi bẩn làm vướng chân nàng, nàng mỉm cười một cái, già trẻ trai gái đều nhìn mà si mê vọng tưởng. Thất Sát Sát chỉ cười lạnh, quát lớn '' Còn ở đây mà ngẩn người nữa à, nhanh cái tay cái chân lên, ta cắt hết chi tiêu tháng này bây giờ!''Đám người lập tức khôi phục dáng vẻ nghiêm túc '' Dạ, trại chủ!'' rồi tản nhau đi mất.À, quên giới thiệu một chút, nàng chính là trại chủ trại Phong Lân, tính khí rất cường bạo, điêu ngoa chua chát không ai bằng, từ xưa đến nay đều giải quyết công việc nhanh gọn thông minh, nam nhân đôi khi còn không sánh ngang nàng. Vì vậy mà một mình nàng đã chèo chống được sơn trại giữa rừng núi hoang vu này ăn nên làm ra, sung túc phồn thịnh, già trẻ gái trai đều rất cảm kích cùng sùng bái Thất trại chủ. Chỉ có điều, nàng như thế nào đó năm nay đã hai mươi tuổi rồi, lại không chịu thành thân, con trai các trại chủ xung quanh đều đưa lễ vật tới tận trại, nhưng nàng chỉ cười khẩy, phất tay '' Không xứng!''Nương tử của hắn, đóa Mễ Liên hắn chăm sóc, cô vợ nhỏ ngày đêm đều hấp thụ tu vi của hắn mà lớn lên, chỉ đợi một ngàn năm nữa hắn sẽ bế được nàng trên tay, hoan hoan hỉ hỉ mà rước nàng về điện. Khốn kiếp, lợi dụng lúc Hàn Trạc quân hắn đi vi hành, bọn người của Kiều Tiễn công chúa dám lẻn qua, phá bỏ kết giới...~ Là …
đây là chuyện của tác giả Hổ Bán Liên mình chỉ mang vào thôi ^-^VĂN ÁNMột bàn tay từ dưới vươn lên, cầm cổ chân tôi: "Đừng nhúc nhích"Tiếng nói ngăn tôi đang giãy dụa, một bàn tay nắm chặt cô chân tôi, một cái khác nắm ở bậc cầu thang, cả cở thể treo giữa không trung: "Xin cậu, đừng nhúc nhích."Tôi im lặng nhìn cậu ta, cậu nghiêm mặt nhìn tôi, ở trên trán chỗ bị tôi đạp đang chảy máu, chảy qua má xuống dưới sàn."Có thể kéo tớ lên không? Tớ đảm bảo sẽ không làm gì cậu." Cậu ta nhẹ nhàng dụ đỗ tôi."Tớ cảm thấy có lỗi với những gì đã xảy ra, nhưng này là do cậu."Tôi không nói gì."Đỡ tớ lên, được không?" Cậu ta hiện ra khuôn mặt đáng thương."Chúng ta là bạn học. Cậu không hi vọng bạn học chết trong khi mình đứng nhìn chứ ? Cha tớ đã chết vào năm trước ở Bộ Pháp thuật. Tớ không có người nhà. Đỡ tớ lên được không, tớ không muốn chết..."Tôi muốn hạ chú Avarda vào hắn."Ngươi đi chết đi". Tôi nói. Tôi đá một cước vào tay hắn.Hắn nhếch miệng, những chiếc răng lóe sáng trong bóng đêm, nhanh chóng rơi xuống.Ở phía dưới rất nhanh vang lên tiếng "Đông", sau đó không còn tiếng động nào nữa.…
Chỉ vì danh nghĩa con hoang nên cô mất tất cả bạn bè, người yêu,... Trước khi tuyệt vọng, cô lại gặp anh. Liệu chuyện gì sẽ xảy ra? Mời mọi người đọc…
Thể loại: cổ đại, ngôn tình, xuyên không,...Converter: ngocquynh520Edit: Bạc Bạc Xuyên qua?!Lại trở thành chính phi của Nam Dương Vương!Còn là một chính phi không được sủng ái!Bên trong Nam Dương phủ, trắc phi nắm quyền, tiểu thiếp hoành hành ngang ngược, từng người một đều như muốn bay lên trời! Vị trí chính phi, bên trong Nam Dương phủ lớn như vậy, cũng chỉ để nhìn cho đẹp mắt mà thôi!Nàng từ trước đến nay luôn là người không đụng ta ta không phạm người, nhưng đám tiểuthiếp của Nam Dương Vương đến cửa tìm nàng đều bị nàng ngược còn bị đùa bỡn thảm hại!Cũng không nên trách nàng a, do cuộc sống này quá nhàm chán, luôn có người thích làm trò chơi của nàng, mà ai bảo nàng từ trước đến giờ luôn thích giúp người làm niềm vui chứ!Hơn nữa, nàng còn là người biết thương hoa tiếc ngọc, thiệt không thể chối từ mà,... Chỉ có thể miễn cưỡng xem bọn họ là con kiến nhỏ để nàng đạp cho vui thôi!YD! Vương gia ngươi muốn có bao nhiêu thiếp đều được! Đừng tưởng rằng lão nương ta sẽ ghen nhá! Thật sự không có vui gì đâu, đừng tự dày vò mình, cứ cho nàng hưu thư đi! Từ nay về sau nàng sẽ được tiêu dao tự tại.…
Tác giả: Chanh NặcNguồn: diendanlequydon.comConverter: ngocquynh520 Editor: Hanayuki001 Số chương: 10 chương Thể loại: Ngôn tình hiện đạiGiới thiệu vắn tắt: Đông Hải Hân đẹp đến nổi anh không dám khinh nhờn, muốn thân thiết với cô, rồi lại sợ quá thân thiết. Vì dựa vào quá thân thiết, anh không giấu được muốn thổ lộ hết tình ý. Nhớ năm ấy, anh mười sáu tuổi, mà cô mười bốn tuổi, Trong nháy mắt cô khơi lên đau lòng lớn nhất của anh, cũng thức tỉnh ý thức, tình cảm của người đàn ông như anh. Tình yêu đến quá nhanh chóng, dục vọng đến quá hung mãnh, tình cảm của anh thay đổi cũng quá nhanh. Cùng lúc anh cảm nhận được tình cảm cao thượng nhất với cô, và dục vọng điên cuồng nhất. Mà điều duy nhất anh có thể làm là ẩn nhẫn tình cảm, chờ cô trưởng thành tròn mười tám tuổi. Chờ đợi này đổi lấy bỏ lỡ, bỏ lỡ canh giữ bên cạnh cô, bỏ lỡ trở thành mối tình đầu của cô... Đến khi cô sinh nhật 29 tuổi, cũng là ngày cô thất tình. Men say lâng lâng cô ôm anh hôn anh, mở miệng nói muốn cùng với anh. Người con gái yêu say đắm nhiều năm như vậy đưa ra lời mời, khát vọng nhiều năm vẫy gọi. Anh chỉ là đàn ông, nói câu "Đừng hối hận", đã đầu hàng thần phục. Nhưng trời vừa sáng cô đã bày tỏ rất hối hận, chỉ nguyện ý làm bạn trên giường không muốn gả cho anh.Vậy thì như vậy trước, anh quyết tâm muốn quấy rối cô đến cùng, không bỏ lỡ nữa!…
Tình yêu có những lý lẻ riêng của nó, không nằm trong dự định hay sự do lý trí quyết định. cũng nhờ có tình yêu mới làm cho con người có đủ sức mạnh vượt qua mọi thứ. Mà tình yêu trong câu chuyện này là lúc bắt đầu chỉ đến từ một phía. Thì có sao! Chỉ cần ở cạnh bên nhau, anh nhất định khiến hai đường thẳng vốn chỉ song song sẽ trở nên, không phải là có điểm giao nhau mà là, trùng khớp.Đã từng thương nhớ người khác. Thì có sao! Đã từng nghĩa là không mãi mãi. Mãi mãi là đang và sẽ và sẽ... Cô với anh, kẻ trước người sau, đến cuối cùng vẫn cùng nhau đến chung một đích.Thất tiết trước khi về với anh. Thì có sao! Khi đã yêu thương cô thật lòng thì có gì không bỏ qua được.Khi trong trái tim anh, cô luôn ngự trị thì có gì đau khổ bằng chuyện anh phải xa cô.…
Những câu chuyện về cuộc đời…