𝓢𝓮𝓿𝓮𝓷𝓽𝓮𝓮𝓷
Tuổi 17 của bạn như thế nào? Đó là một làn gió mát lạnh với hương thơm thoang thoảng của những bông hoa nở rộ đầu mùa báo hiệu cho sự khởi đầu?…
Tuổi 17 của bạn như thế nào? Đó là một làn gió mát lạnh với hương thơm thoang thoảng của những bông hoa nở rộ đầu mùa báo hiệu cho sự khởi đầu?…
Tác giả: TuiiChủ công ( đùa, thật ra là nam chính quan ) ^_^Nam chính thực bình thường, đừng mong tổng tài văn.Nữ chính thực bình thường nốt, đừng mong Mary Sue lấp lánh.Truyện này bình đạm văn, đừng mong cẩu huyết ngược thân tâm tàn tạ.Truyện này tự viết, thỉnh chậm dùng.…
Ba con người , một số phận.Thanh Dạ, Tư Hạ,Uyển Đồng ra đi vào độ tuổi đẹp nhất 18 tuổi.Họ nhắm mắt trong sự tiếc hận của người đời cùng tiếng khóc tê tâm phế liệt của gia đình mình.Chết do tai nạn giao thông ngoài ý muốn .Cả ba trói định cùng một hệ thống xuyên nhanh .Ở đây họ sẽ xuyên qua các thế giới khác nhau mỗi người một thân phận và địa vị.…
Truyền thuyết thành thị (còn gọi là truyền thuyết thời hiện đại; tiếng Anh: urban legend, urban myth, urban tale, contemporary legend, urban folklore) là một hình thức văn hóa dân gian thời hiện đại, bao gồm những truyện kể mà người kể chúng có thể tin hoặc không tin là có thật.[1] Cũng giống như các truyện dân gian và truyện thần thoại khác, mô tả về những truyền thuyết đô thị không nói lên điều gì về tính xác thực của những câu chuyện đó mà chỉ đơn thuần nói lên rằng những truyện kể ấy lưu hành trong xã hội, tam sao thất bản qua thời gian và chứa đựng trong mình những ý nghĩa đã thúc đẩy cộng đồng bảo tồn và truyền bá nó.LƯU Ý: Nguồn tất cả đều từ wikipedia…
Chuyển nhà thôi chớ ngán quá!Tên gốc: Công Lược Nam PhụTác giả: Mai KhaiEdit: Aya Shinta…
Ừ thì bạn cứ hiểu rằng đây thuộc thể loại tận thế zombia nhưng góc nhìn ở đây không phải chỉ riêng về các nhân vật vì chính nghĩa hoặc bạn bè gì đấy cứu thế giới đấy Và cũng như không chỉ riêng những nhân vật mang danh kẻ tạo ra tận thế nó hoàn toàn ngẫu nhiên…
tục, cân nhắc trước khi đọc.…
Hạ Hiểu Hy là 1 diễn viên thực tập tại công ty ZOA , trong 1 lần đọc kịch bản mà ngủ quên khi tỉnh dậy cô đã trở thành vị ác nữ Bạch Hạ Hy , và bỗng dưng các quỹ đạo của bộ truyện dần thay đổi kỳ lạ , nam phụ phản diện của bộ truyện ghét cô , bỗng dưng cầu hôn cô và ......…
. Tôi vẫn nhớ ngày mưa đó, từng chi tiết. Tiếng mưa rơi nhỏ và thật nhẹ như tiếng những bông tuyết lạo xạo dưới gót giày đếm giáng sinh. Dù trời đang mưa nhưng khung cảnh thật sáng sủa. Ánh nắng dịu nhẹ làm mọi thứ trở nên rực rỡ ngay cả trong cơn mưa. Màu xanh của lá, màu tím trắng và đỏ phớt phớt của những cánh hoa nhỏ. Mùi mưa lạt và mùi cây lá thật nồng, vang đâu đó có tiếng ếch kêu khe khẽ. Tôi vẽ đầy những vòng tròn trên mặt đất bùn, mùi đất dậy lên tạo thành một thứ mùi thật hoài niệm. Phía sau lưng tôi một làn hơi ấm thoảng qua và khi tôi ngẩng đầu lên cậu đã đứng ở đó, dưới tán ô trong suốt tỏa sáng rực rỡ đến nao lòng. Da của cậu hóa ra lại rất trắng, ánh nắng làm nổi bật lên những sợi lồng tơ màu nâu nhạt và những mạch máu nho nhỏ trên vành tai cậu khiến cậu như đang phát sáng. Điều đó cùng lúc khiến tôi cảm thấy cậu thật chân thực lại thật xa xôi. Tôi nhìn lên bầu trời xuyên qua tán ô của cậu, những hạt mưa cứ rơi như thể chúng chỉ đột nhiên xuất hiện trong không trung từ "không đâu cả" vậy. "Nowhere..." tôi thầm nghĩ thế. Tôi cũng thuộc về "Nowhere" hay chính là tôi chẳng thuộc về đâu cả... . Ở đâu cũng thế thôi, chỉ có mình cậu biết rằng tôi không thuộc về nơi này.…
Kiếp trước ân oán trả đủ Kiếp này cớ gì lại muốn báo đời nhau bằng cách này…
CẢNH BÁO OOC!…
Một Châu Cửu Lương 16 tuổi được một Mạnh Hạc Đường 21 tuổi chăm sóc và làm bạn diễn suốt hơn 10 năm. Từ mối quan hệ bạn diễn cậu dần nảy sinh ra một loại tình cảm có lẽ chỉ dành riêng cho tiên sinh nhà cậu - tình yêu! Và hành trình theo đuổi tiên sinh bắt đầu từ đây.…
Tuổi học trò là những năm tháng hồn nhiên nhất và vui vẻ nhất của mỗi người. Và tất nhiên, ai cũng sẽ có cho mình những kỉ niệm. Đó có thể là niềm vui trong giờ giải lao được nô đùa với bạn bè hoặc sự hồi hộp trong những giờ kiểm tra. Tất cả tạo nền một bức tranh tuyệt đẹp mà không bao giờ có thể tìm lại nếu đã đi qua. Và trong bức tranh ấy được điểm bởi một sắc hồng, không rực rỡ mà nhẹ nhàng như mùa xuân đi qua. Đó là cảm tình mà bạn dành cho một người, người mà đồng hành với bạn trong suốt thời gian còn ngồi trên ghế nhà trường. Có thể thứ cảm tình đó được đáp lại nhưng có thể đó chỉ là cái nhìn từ xa mà không cất lên thành lời. Dù thế nào đi chăng nữa thì kí ức ấy vẫn sẽ là một phần đẹp nhất của tuổi học trò và điều tôi muốn nhắc đến đó là "Tình yêu tuổi học trò".…
CẢNH BÁO OOC!Khi sự điên loạn làm đảo lộn cuộc sống của cả hai…
"...Tuyết rơi cũng không thể cản đường uyên ương về tổ. Tuyết đã rơi trắng từng bậc thang rồi. Long thể thật mạnh mẽ, từng bước chân của người hằn sâu, xóa cả màu trắng của tuyết để trả lại màu xám đen vốn có của từng bậc thang. Yên Thanh cũng thực sự rất mạnh mẽ, nàng đã lên đến thành lâu rồi. Thật là cao, thật là rộng, hệt như cả Tử Cấm Thành to lớn này chỉ một vòng tay của đôi uyên ương là có thể ôm hết vào lòng.Yên Thanh đã thở khó khăn lắm rồi, nhưng nàng vẫn cười. "Bất hối", "thỏa tâm", "mãn nguyện", trong tâm trí nàng chỉ còn ba từ này mà thôi. Nàng cố mở đôi mắt của mình thật to, để thu lại toàn bộ hình ảnh của Tử Cấm Thành này. Dù rằng rất khó, Đại Thanh quả thực rộng lớn, đôi bàn tay của Hoàng thượng quả thực rộng lớn.Nàng nhắm nghiền mắt một lúc, như để ghi nhớ những hình ảnh tươi đẹp kia. Rồi nàng lại mở mắt ra, phóng tầm mắt về phía Cảnh Nhân cung..."Hậu cung...là nơi chôn vùi thanh xuân, chôn vùi dung nhan của vô vàn nữ nhân. Nhưng đối với Thuần Huệ Hoàng quý phi Tô Yên Thanh, chỉ cần là một đời, một kiếp có được một người để yêu thương, và người đó cũng yêu thương nàng, chỉ cần như vậy đã là quá đủ.Dù cho có trải qua biết bao mưu sâu kế hiểm chốn hậu cung, chứng kiến từng người thay đổi, từng người ra đi, Tô Yên Thanh vẫn cứ là "Thuần Kim", bất chấp chốn cung cấm được ví như chốn "liệt phàn".…
Văn án : Luôn có điêu dân muốn hại trẫm, luôn có nữ xứng bị pháo hôi Thích Xích Tố, linh hồn đưa đò người bốn mươi chín nhậm, nàng mục đích liền là khiến nữ xứng không pháo hôi ! chỉ là, vì cái gì từng cái nhiệm vụ luôn có như thế một người, như bóng với hình......…
Câu chuyện kể về điều gì? nó kể về mọi thứ và ko theo 1 quy tắc nào cả tất cả chỉ là sự ngẫu nhiên tùy hứng thích thì viết ko thích thì thôi Dù sao nó cũng chẳng có thật Tất cả chỉ là từ 1 trí tưởng tượng phong phú của 1 người trong độ tuổi tâm lý bất ổn Xàm hay ko thì tôi ko biết tôi viết vì cảm xúc thôi…
Một câu truyện nhẹ nhàng.Ai cũng đều là nhân vật chính trong cuộc đời của mình.…
Tác giả: YY. Thể loại: Fanfiction, hành động, phiêu lưu, giả tưởng, tình cảm,... Văn án: Mười hai đứa trẻ sinh ra do nữ thần Mặt Trời có số mệnh bảo vệ con người khỏi những phe tà ác muốn tạo lại trật tự thế giới. Trận chiến kéo dài một ngàn năm, cuối cùng giam giữ thành công bảy Hoàng Tử tội lỗi.Nhưng chỉ kéo dài phong ấn được 500 năm thì sức mạnh của bảy trụ thần đều có hiện tượng suy giảm năng lượng nên bắt buộc để phòng hờ tai họa ập xuống lần nữa, hành trình đưa mười hai đứa trẻ mang sứ mệnh bảo vệ loài người gặp nhau và tìm lại sức mạnh của bản thân bắt đầu. Nhân vật nam: Nhân vật nữ:- Bạch Dương. - Song Tử. - Kim Ngưu. - Cự Giải. - Xử Nữ. - Sư Tử. - Thiên Yết. - Thiên Bình. - Bảo Bình. - Ma Kết. - Song Ngư. - Nhân Mã. Nhân vật phụ: - Xà Phu. - Các vị thần. Lưu ý:Không thích có thể click back. Vì tớ chòm sao Song Tử, nên thiên vị chòm sao này. Xin đừng đem truyện đi đâu. Xin đừng nói những lời gây tổn thương. Lời cuối: Cảm ơn các cậu đã dành thời gian để quan tâm truyện của mình.…
"Anh xin lỗi, chúng ta chia tay đi cho dù cố níu cũng không có kết quả đâu, người anh yêu là cậu ấy" "..."----------------"anh trai của em đã lừa gạt chị vì sao chị còn tha cho anh ta?" " bởi vì tôi còn yêu anh ấy, tôi không từ bỏ"".." ---------------"Hoàng Anh Nhi, chị xem tôi là gì trong mắt chị? tôi làm tất cả là vì ai? đổi lại tôi nhận được gì?" "... xin lỗi""Từ một cô gái vui vẻ hoạt bát thành một cô gái trầm lặng, đau khổ nhận bao nhiêu tổn thương tất cả là vì ai?" "..." --------------"không được đánh anh ấy" "em sao rốt cuộc vấn chưa từ bỏ?""tình cảm không dễ từ bỏ, đừng làm hại anh ấy, tôi hứa sẽ không trốn nữa , sẽ ngoan" "tốt nhất em đừng giở trò gì, không đừng mong gặp hắn""..." cô gật đầu , cảm thấy cả người suy sụp hẳn…