(Truyện viết về JunDylan trong một vũ trụ riêng, mạch truyện vẫn giữ đúng timeline của series gốc "ThamePo". Tuy sẽ có các tình tiết được tạo dựng thêm để triển khai mối quan hệ của hai nhân vật.)Jun và Dylan, hai người mãi chẳng thể chấp nhận nhau bởi nỗi sợ việc phải "diễn". Những góc tối sau ánh đèn sân khấu làm người ta trở nên cô độc và lạc lõng hơn bao giờ hết.…
Nội dung giới thiệu:Hắn là Đại Viêm hoàng tử, bởi vì trời sinh tử đồng, bị cho rằng là yêu ma chuyển thế, bị thuở nhỏ khu trục cho bên lề nơi.Nàng là dị thế lai khách, lại dung nhan như quỷ, to lớn màu đỏ bớt bao trùm nửa cái khuôn mặt, sống ở giết chóc mà trường vu sơn dã.*Mới gặp gỡ, tại nơi Tử Hà sơn thượng, hắn muốn đem nàng lột da sách cốt, nuốt sống vào bụng; nàng lại thản nhiên tương đối, sau đó nâng đao hung hãn bổ ra ràng buộc hắn tự do gông xiềng.Một năm kia, hắn mười tuổi, nàng bảy tuổi.*Gặp lại sau, là mười năm sau, ở kinh đô phồn hoa nơi, hắn hành tẩu ở đêm khuya vắng người trung, nàng đột nhiên từ trong bóng tối lao ra đưa hắn cường thế gục."Là ngươi?" Hắn nhận ra nàng, nàng lại không phản ứng chút nào, chỉ lo đưa hắn ấn đảo, cởi quần áo, sau đó ăn sạch chùi mép lại phiêu nhiên rời đi.Nhưng không nghĩ ngày kế hắn lại khóc lên Kim Loan điện, vừa khóc nhị nháo tam thắt cổ, tuyên bố nhất định phải tìm ra kia làm bẩn hắn thuần khiết nữ tử, để cho nàng. . . Phụ trách!*Hắn là quyền khuynh hướng dã vừa phong thái xảo trá yêu vương gia, nàng là vừa mới trở lại kinh thành đã xấu danh truyền xa quỷ quận chủ, làm kia một giấy tứ hôn thánh chỉ đưa tới cửa lúc, nàng chính dựa nghiêng ở mềm giường nhỏ trên, thản nhiên thưởng thức một hồi đặc sắc tuyệt luân xuân cung trò hay.Quyển sách nhãn: Nữ cường cưng chiều văn thoải mái văn vương phi Vương gia oan gia…
Sẽ như thế nào nếu một chủ tịch lại đem lòng yêu kẻ khờ không chốn dung thân giữa lòng thành phố phồn hoa ?? " Tôi yêu em một cách điên dại, không cầu kỳ cũng chả xa hoa chỉ cầu cho đôi ta một đời an yên bên nhau " Mẫn Doãn Kì " Đời em chẳng có gì và cũng chẳng có ai bên cạnh, anh đến bên trao cho em yêu thương, anh là tất cả đối với kẻ chả có gì như em " Kim Nam Tuấn…
"Sao hả? Sao mày không khóc như bình thường đi? Đừng cố tỏ ra mình mạnh mẽ"Tên bắt nạt đẩy mạnh khiến em ngã xuống sàn nhà, gã mong muốn được nhìn thấy những giọt nước mắt lăn dài trên gò má xinh đẹp như mọi khi. Nhưng Sunoo không khóc, ánh mắt em chăm chăm hướng về góc lớp, nơi cậu bạn mới chuyển đến đang ngồi. Riki đeo tai nghe, không có vẻ gì là sẽ quan tâm đến một đứa thảm hại như em cả."Mày nhìn cái gì? Người mới sẽ không ngu mà dây dưa đến loại như mày đâu. Bỏ cái hi vọng hão huyền đi con ạ, giờ thì cho mày thưởng thức hộp sữa này nhé"Sunoo cúi gục xuống, sữa chảy từ đỉnh đầu xuống, thấm ướt bộ đồng phục. Em nhếch mép, nụ cười đầy cay đắng.…
Đôi mắt trong veo của Tiêu Chiến không đặt lên hắn khiến hắn vô cùng thiếu kiên nhẫn. Đi tới mép giường, hắn đặt một đầu gối bên cạnh Tiêu Chiến, áp đảo tới gần cậu, những ngón tay dài xinh đẹp nâng lên bóp lấy cái cằm mượt mà của cậu. Lực bóp mạnh dần, tưởng chừng hắn muốn một tay làm vỡ khớp hàm người đối diện. Hắn nhếch nửa miệng cười:-Tiêu Chiến! Cười lên!…
"Vậy, theo lý thì... 'vợ' của cậu vẫn độc thân, đúng chứ?"Twilight khựng lại một chút để giữ cà phê của mình nằm trong miệng và không phun lên khuôn mặt đang nhếch mép cười của đồng nghiệp WISE, hiện đang ngồi đối diện với bàn cà phê.Một câu hỏi đầy ẩn ý đến từ đồng nghiệp. Lòng đang xen cảm xúc kì lạ. Yor là vợ anh. Chỉ là vợ hờ. Nhưng anh không mong một kẻ nào khác ngoài anh để ý Yor. Kể cả đồng nghiệp thân cận của mình.…
Hán Việt: Sàng hạ đích kiểnTác giả: Mặc Phong ThầnTình trạng: Hoàn thànhThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Chủ công...Lương Hạo: Chui từ gầm giường ra ăn cơm mau!Mạc Tư: ...Lương Hạo: Tôi đang nói, em không nghe thấy à? Không ra thì lát nữa tôi vào ăn luôn em đó!Mạc Tư lặng lẽ quay đầu đi, quai hàm cứng đờ.Lương Hạo: Đúng là ngỗ nghịch! Đợi lát nữa tôi bắt được thì đêm nay đừng mong ngủ yên!Lương Hạo bò lên giường, nhào tới người Mạc Tư, nhưng bị Mạc Tư cau có đẩy ra một cái.Kết quả - "bùm!" một tiếng - Lương Hạo bất tỉnh nhân sự....Bác Văn: ...Mạc Tư: ...Bác Văn: Dưới gầm giường không sạch sẽ đâu, ra ngoài ăn có được không? Anh làm thịt kho tàu cho em nhé.Mạc Tư vẫn không nhúc nhích, ánh mắt đầy tội nghiệp nhìn chằm chằm Bác Văn.Bác Văn: ...Mạc Tư: ...Bác Văn: ...Hay là ăn ở mép giường đi, ăn xong lại chui vào.Mạc Tư lồm cồm bò ra, như một con mèo nhỏ dụi dụi trong lòng Bác Văn ~ kết quả nhận được một nụ cười bất lực....Mạc Tư (công) × Bác Văn (thụ)…
Nhân vật nữ chính trong truyện Ông Xã Ăn Vụng Xin Chùi Mép có số phận không được may mắn khi cô gặp phải người đàn ông như thế!Hắn ta giữ lấy một bộ "phim" của cô, hắn buộc cô phải nghe theo lời hắn nếu không cô sẽ phải hối hận cả cuộc đời này...Không còn cách nào ngoài cách xuống nước chịu trận trước mặt hắn.Khi cô kiều mị trên giường, đều làm cho hắn không tự chủ quan tâm . . . . . .Lục Thiên Yết thế mới biết, nguyên lai hắn đã yêu cô vợ nhỏ này rồi!…
---Thế giới này không có Luffy.Mỗi người vẫn đang tiếp tục sinh tồn, nhưng đều đang trải qua những ngày tháng đầy gian nan: • Zoro: Trong lúc cứu một bé gái, bị trói lên cột chữ thập, chuẩn bị bị Helmeppo hành hình. • Sanji: Tại nhà hàng trên biển, gặp Gin - mọi người đang trong cuộc chiến, lâm vào hiểm cảnh. • Usopp: Không ai tin lời cậu, một mình bảo vệ làng khỏi băng hải tặc Mèo Đen, trọng thương. • Nami: Gom đủ tiền để chuộc lại làng từ Arlong, nhưng biết rằng đại tá hải quân đã thông đồng với hắn, tiền bị cướp đi. Nỗi tuyệt vọng bao trùm. • Chopper: Vẫn không thể mở lòng, tiếp tục bị dân chúng kỳ thị, ruồng bỏ. • Robin: Vẫn dựa vào Crocodile mà sống, ngày càng kiệt quệ, gần như mất hết hy vọng sống sót. • Franky: Bị CP bắt cóc, đưa tới Enies Lobby. Iceburg gặp nguy hiểm. • Brook: Vẫn chưa tìm lại được bóng, bị mắc kẹt trong bóng tối vô tận, gặm nhấm bởi cô độc. • Jinbe & Ace: Bị giam giữ tại Impel Down. • Ace: Sau khi thất bại trong cuộc truy đuổi Râu Đen, rơi vào tay chính phủ. Trước ngày xử tử, đã gần như đánh mất ý chí sống. • Sabo: Trong Quân Cách Mạng, mất trí nhớ, nội tâm luôn cảm thấy thiếu điều gì đó, sống âm trầm, không còn ánh sáng. • Vivi: Thân phận trong Baroque Works bị bại lộ, đang liều mạng chống đỡ.Thế giới này rất rộng lớn, nhưng không có Luffy, mọi thứ đang dần đi đến diệt vong.---…
quả cà chua số mộtooc,ooc,ooc,chuyện quan trọng nói ba lần.summary:sẽ chẳng bao giờ william nghĩ cậu yêu sâu đậm est chỉ vì một ánh nhìn vào lần đầu tiên gặp mặt.sẽ chẳng bao giờ est nghĩ william sẽ là người đồng hành cùng anh suốt quãng đời còn lại.nhưng một ngày xuân tháng ba mát mẻ, william đưa est đến vùng biển mà anh thích, chọn những món ngon mà est thích ăn nhất, tham gia những hoạt động mà anh nói muốn cùng cậu tham gia, cuối cùng là đeo lên tay anh chiếc nhẫn mà cậu đã chuẩn bị trong hơn một năm.tình yêu của một cậu nhóc hai mươi tuổi, vụng về và non nớt, vậy mà vẫn đủ lớn để ôm trọn lấy est, khiến anh cảm thấy an toàn.khoảnh khắc đó, est cảm nhận được mọi điều về william, có chân thành, có kiên nhẫn, có bao dung, có vị tha, có dịu dàng.đối với william, est là món quà mà ông trời ban tặng cho cậu.nhưng đối với est, william chính là phước lành, là điều tốt đẹp nhất của anh.…
-" Rẻ tiền .."_ Hắn ngồi đó dùng giọng nói trầm nhất, quan sát cô từ trên xuống dưới . Đôi mắt hổ phách lướt nhìn đến đôi bàn tay ngọc ngà trắng nõn kia xoa xoa bã vai hắn . -" Thứ xa xỉ .. Cũng không phải là tốt "_ Cô nhếch mép thành một đường cong hoàn hảo , ngữ điệu ma mị . Đôi mắt không yên phận mà gặp nhau , mặt đối mặt . -" Tình hay tiền ?"_ Hắn nghiêng đầu , đôi môi mỏng khẽ mấp máy . -" Tôi rẻ tiền ...anh muốn sao ?"_ Dán đôi môi đỏ mọng kia vào tai anh , đè nhỏ giọng như đang thì thầm giữa những đôi tình nhân . Ngữ điệu mị hoặc , lướt ngón rõ vào môi dưới . Nguy hiểm mà quyến rũ ! Cô rời khỏi hắn đối lưng, bóng dáng đó khiến mắt ánh có chút phát quang . Đôi mày khẽ cau lại . Bản thân cô có thể cảm nhận được tia nguy hiểm và bí ẩn từ người đàn ông đó .. ___________________________ Tác giả : Ngư không ngu Bản quyền : chỉ có tại wattpad…
Một series fic JosCarl của mình. Có thể là ngọt, ngược, vô tri, có thể fic sau liên quan fic trước. Có thể là tình tiết liên quan đếm gameplay (nhưng mà lore thì mình không chắc vì mình không đu lore), có thể là AU. Nói chung có thể là mọi thứ, có ý tưởng gì mình sẽ triển hết.Note: Mình không biết viết H đâu.Note 2: Tiêu đề series là tên một bài hát của idol mình - Châu Thâm, cả lyrics lẫn cách anh ta cất tiếng ca đều truyền rất nhiều động lực cho mình.Nếu có cp khác mình sẽ note trước mỗi fic, tag cp khác JosCarl mình đã gắn cho fic là đã có plan plot dính cp đó rồi, kiểu gì cũng có mà chưa xong, chưa đăng thôi :'(…
Tác giả: Hoại Phi Vãn VãnThể loại: Ngôn tình, cổ đại, cung đấu, ngọt sủng, HETRÍCH ĐOẠN:Có một người tự xưng là thần toán bước vào cửa lớn của Tang phủ, ta quên mất lúc đó vẻ mặt của ông ta như thế nào, chỉ nhớ chòm râu của ông ta cứ rung rung hai bên mép, ông ta niềm nở: "Chúc mừng Tang lão gia, chúc mừng Tang lão gia! Trong Tang phủ của các người, có ẩn giấu phụng thể!" Phụng thể, đó chính là phẩm chất của hoàng hậu. Cha ta cười sung sướng đến mức run hết cả người lên, vội vàng kêu gia đinh ban thưởng hậu hĩnh cho ông ta, rồi lập tức sai người kêu Tang Thiên Phi và Tang Thiên Lục qua gặp cha nhưng không có ta.Trên đường đi, bọn tôi tớ trong phủ không ngừng chỉ trỏ ta, xì xào bàn tán với nhau, ta coi như không nhìn thấy bọn chúng. Mấy năm nay, bọn chúng xem thường, cười nhạo ta cũng đủ lắm rồi. Ta tuy mang danh là tam tiểu thư của Tang gia, nhưng thân phận còn không bằng một a hoàn trong phủ. Chỉ vì ta là con gái của tỳ thiếp, mà người tỳ thiếp này lại xuất thân từ lầu xanh. Khi ta còn rất nhỏ mẹ ta đã bị nhiễm bệnh qua đời. Có nhiều lúc, ta cảm thấy hơi hận bà, ta nghe nói thật ra năm đó cha ta vốn chỉ muốn chơi đùa với bà chứ không hề có ý muốn cưới bà về nhà. Nhưng đến khi bà có mang ta, bà nói với cha ta, bà không thể để cho ta trở thành đứa con hoang không có cha, bà muốn ta được nhận mặt tổ tông.…
Em bò thẳng tới, húc đầu vào lưng chị, rồi với tay kéo mép cuốn vở tô màu. Một góc giấy bị gập lại, rồi lem chút màu đỏ cam - y như một dấu tay "ghi công".Chị Ling quay lại, giả vờ giận dữ:- Em thiệt là hư quá à! Quậy chị hoài luôn!Orm nhìn chị, cười toe, nước miếng còn đọng bên mép.Rồi em đưa tay chạm má chị, miệng thì nói gì đó rất quan trọng bằng tiếng "bababa".Giá như mà em gặp chị sớm hơn. - Orm Kornnaphat đã từng nói như thế.Và ở trong một thế giới khác, họ thật sự đã gặp nhau từ rất sớm.Những ngày bình thường, êm đềm trong đời Orm Kornnaphat, từ lúc còn là một đứa trẻ trong vòng tay chị, cho đến khi trưởng thành để cưới được chị.Nhing nhing nhong, đợi em.…