written by : tuyetdodohoàng đức duy boy bóng rổ năm nhất (cực kì yêu thể thao) lần đầu biết yêu.nguyễn quang anh boy chuyên tự nhiên năm hai (cực kì ghét thể thao) lần đầu biết yêu.hai thái cực khác nhau lần đầu tiên biết yêu, và yêu nhau.textfic ft.văn xuôingõ.…
Xao xuyến ư?Cô đơn, chờ đợi, vô vọng, mãi đau... tất cả chỉ là chúng ta tự biên tự diễn mà thôi. Hai trái tim, với những rung động không thể kìm nén, khó thể quên... Nhưng...Chỉ một người có thể đi về phía hạnh phúc... Trách làm sao khi ai cũng biết trước, mà lại không thể ngăn được chính mình lao vào cuộc trốn tìm không hồi kết của xúc cảm...Nếu đã vậy thì...Cô đơn một phút thôi nhé, để dành tình cảm mà ai đó mãi chẳng nhìn thấy cho một người khác yêu thương mình trọn vẹn hơn...…
Cậu bước tới che ô cho tớ ngày mưa, bảo vệ tớ khi giông bão tới, sưởi ấm tớ khi đêm xuống.Cuối cùng cậu bỏ tớ lại khi ta sắp đón bình minh.---------------------------------------------Cre idea: NagiIsa_cfs177 https://m.facebook.com/story.php?story_fbid=pfbid02hDhZWzXqBXsE9xJDhbdPKVbef5MKA2CkwpQiu75895ZVotwLXxHWg6v2Q7aNfQqXl&id=100092433943179&mibextid=Nif5oz…
Cô, người con gái bình thường như bao người, người ta nghĩ cô chỉ đơn thuần là một cô gái ngây thơ như trẻ lên ba nhưng mấy ai biết cô đã trưởng thành thế nào? Cô đã có người thương nhưng cũng chỉ là qua facebook 😀Anh, chàng trai 23 tuổi mà cô thương sâu sắc hơn cả bản thân mình. Một chàng trai bình thường như mọi ngườingười nhưng anh có được trái tim của cô. Tính cách của anh lạnh lùng với người ngoài, nhây nhây lầy lầy với người thân và bạn bè. Anh và cô quen nhau chỉ qua Facebook nhưng vốn dĩ anh chưa từng cho cô một chỗ dù chỉ là 1 phần nhỏ trong tim anh 🙂Cuộc sống mà 😂 đôi khi crush phải lầy lầy tí mới dễ thương 😂 đây là chuyện có thật nhaaaa 😂 và NaBinie cũng góp mặt đóooo 😂 mong mọi người ủng hộ nha 😂Author : NaBinieThể loại: Ngôn Tình cực nhẹ, Hành Động tí xíu, Nói chung là lum laMong mọi người ủng hộ ạ…
Những cơn gió lạnh lẽo tràn qua con hẻm nhỏ, mang theo mùi sắt nồng nặc của máu, Quảng Linh Linh- nữ thợ săn ma cà rồng, siết chặt con dao bạc trong tay. Một đêm nữa, một cuộc săn nữa. Cô đã quen với bóng tối, với những kẻ ẩn mình trong đó. Nhưng đêm nay... Có gì đó khác lạ.Một làn gió nhẹ lướt qua, mang theo mùi hương thoảng nhẹ từ cơ thể người đang cầm dao bạc sắc bén. Gió không quá mạnh, nhưng đủ để khiến Trần Mỹ Linh khẽ dừng lại. Đôi mắt đỏ thẫm của cô lóe sáng trong bóng đêm khi nàng cảm nhận được một điều khác thường. Huyết quản của tên thợ săn đối diện kia... có mùi thơm kỳ lạ.Mỹ Linh di chuyển nhanh hơn cả một bóng ma. Chỉ trong nháy mắt, cô đã đứng cách Linh Linh chỉ vài bước chân, gần như không để lại dấu vết trên mặt đất. Linh Linh siết chặt dao bạc, sẵn sàng tấn công. Nhưng thay vì vung lưỡi dao, cô khựng lại khi cảm thấy sự quen thuộc kỳ lạ. Một thứ không nên tồn tại giữa hai kẻ thù truyền kiếp. Mỹ Linh nghiêng đầu, đôi môi cong lên một chút trông đẹp mắt, ánh nhìn không hề chứa thù hận mà thay vào đó là một cảm giác tò mò, như thể nàng đang nhớ về một điều gì đó xa xăm, ẩn sâu trong tiềm thức."Ta đã từng gặp nàng rồi... Đã từng yêu nàng... Nhưng số phận không bao giờ cho phép điều đó, đúng không?"Những ký ức mơ hồ xẹt qua tâm trí Linh Linh-một cái chạm tay dịu dàng, một giọng nói quen thuộc, một lời hứa bị bỏ quên trong màn đêm. Định mệnh của họ đã được viết sẵn từ hàng thế kỷ trước. Nhưng nếu đã bị nguyền rủa... liệu lần này họ có thể thay đổi kết cục kh…