2,048 Truyện
[MuiTan] [KnY] Khoảng trời rực rỡ của chúng ta/ Chúng ta

[MuiTan] [KnY] Khoảng trời rực rỡ của chúng ta/ Chúng ta

86 18 1

Câu chuyện về con hẻm nhỏ ở thị trấn nọ, nơi tám đứa trẻ dần lớn. Từ bước chân lon ton có cha mẹ chống đỡ, đến vấp ngã phải tự đứng lên. Từ mỗi ngày bên nhau, đến lời từ biệt không hẹn lần gặp gỡ.Hạt sồi, nơ, bướm, chim sẻ, ná, ngân hạnh, hòn than và bạc hà. Hẻm nhỏ, khu vườn, trường học, ngọn đồi, bầu trờivà bí mật nơi góc tối chỉ hai người biết. ... Trưởng thành là khoảnh khắc chấp nhận việc chia xa. ____________________________________________Được truyền cảm hứng từ một số tác phẩm Trung Quốc, các nhân vật trong Kimetsu No Yaiba sẽ bước vào chuyến tàu mang tên "trưởng thành", trải nghiệm đủ mọi khoảnh khắc buồn, vui, hoang mang, lo sợ, phân vân,... mà mỗi người bình thường đều được nếm trải. Bởi không phải 14, 16, 18, 20, 21, 25 hay 27 tuổi, họ đều xứng đáng có một cuộc đời đúng nghĩa....Tựa đề: Khoảng trời rực rỡ của chúng ta/ Chúng ta Cặp đôi: Muichiro x Tanjiro (Muitan)Tác giả: JuneklauThể loại: Fanfiction/BL/Lãng mạn/Kỳ ảoBản quyền nhân vật: Thuộc về bộ Kimetsu no Yaiba…

||DỊCH||『~The Taste of Roses - KuroTsuki ~』

||DỊCH||『~The Taste of Roses - KuroTsuki ~』

276 17 4

▪︎Tên truyện:The Taste of Roses - KuroTsuki ▪︎Tác giả: @HappiVivy▪︎Người dịch:@bapvisaurieng2707▪︎Nguồn: https://www.wattpad.com/story/278828062-the-taste-of-roses-kurotsuki▪︎Char in Hakyuu▪︎Thể loại: Fanfiction▪︎Tình trạng bản gốc: Đã hoàn thành▪︎Tình trạng bản dịch: Chưa hoàn thànhTsukishima không chắc nó bắt đầu khi nào, có lẽ đó là khoảng thời gian của trại huấn luyện đầu tiên. Nó bắt đầu chỉ là một cảm giác khó chịu nhẹ ở cổ họng, anh ấy không nghĩ gì về nó và hy vọng nó sẽ sớm biến mất. Tuy nhiên, nó chỉ trở nên tồi tệ hơn, trong những khoảng thời gian dường như ngẫu nhiên. Tsukishima cố gắng kết hợp các biến chung của mỗi lần cơn đau nhức ập đến nhưng nhận ra rằng mình không thể. Đôi khi anh đang ở nhà, trong sự thoải mái của chính ngôi nhà của mình; đôi khi anh ấy ở phòng tập thể dục Karasuno, tập bóng chuyền.Và có vẻ như hôm nay là một trong những thời điểm đó.# Không có bản beta !!BẢN DỊCH CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ!! !!KO MANG BẢN DỊCH ĐI NƠI KHÁC,KHÔNG REUP!!…

Mây núi họa thủy

Mây núi họa thủy

4 0 2

Chàng là thần, tên Dạ Thiên. Nàng là người, tên Chu Mẫn.Nhân duyên đúng sai thế nào cũng chỉ là giấc mộng !Câu chuyện bắt đầu từ nàng, một người sở hữu đôi mắt trời ban. Cặp ngọc bảo ấy to tròn, long lanh đến lạ. Sắc tím cũng hiện lên trong ánh nhìn đó. Chỉ tiếc, nơi nàng sống lại rất ghét màu này. Vì thế, mà nàng luôn phải trải qua cảnh bắt nạt.Từ nhỏ, nàng sống với mẫu thân. Bà ấy đúng là yêu thương nàng, yêu đến nỗi ngày ngày đều cho nàng roi vọt.Càng lớn nàng càng phải trốn chui trốn lủi, trốn vì sự kì lạ của mình. Cũng trốn vì vết bớt to trên mặt. Đến một ngày, ngày mà con giun xéo lắm phải quằn. Ngày ấy, nàng dám phản khán lại người mẹ tệ hại của mình.Nàng chạy thật nhanh khỏi nơi đó. Bỗng nhiên thấy đầu óc choáng váng, tay chân loạng choạng Vốn không biết chuyện gì sẽ xảy ra ?Mở đầu chính là nàng trúng cổ trùng, còn ai hạ thì chắc chắn thâm tâm nàng đã rõ. Không ngờ, trước giờ thứ trói chân nàng lại là thứ này.Chỉ cần bị gọi chú, sẽ đau đớn tột cùng !.Nàng lê lết quay về nhà, bà ta vừa nhìn liền hả hê.Sau đó, bà ta chấn lột tiền nàng tích góp và tiếp tục thói vui rượu của mình. Nàng đau đớn lắm....nhưng nàng phải thoát ra.Nhân đêm đó, bà tay say mềm trên chiếc giường cũ kĩ. Nàng liền rón rén đi ra ngoài, vừa ra khỏi cửa, nàng nín thở đi nhanh nhất có thể.Cửa ải dần qua, nàng càng tăng tốc. Chạy một đoạn xa thì giờ đã khuya.Nàng mệt mà thở dốc, đôi chân dần dần chậm lại, từng bước từng bước đi con đường dài tăm tối phía trước.Nó đen nhẹm như chính con người nàng..…

Bảo bối, anh nguyện cưng chiều em cả đời.

Bảo bối, anh nguyện cưng chiều em cả đời.

125 3 2

-Anh có thể làm tình với mọi cô gái mà anh muốn nhưng không được có mặt trên báo chí, nếu không tôi sẽ không ngại ngùng mà tận tay chết anh.-Cô dùng ánh mắt sắc bén lườm hắn, lạnh lùng nói.-Cô nghĩ tôi sẽ nghe lời đe doạ của cô.-Hắn cươi khinh thường vì nghĩ cô chỉ là một thiên kim tiểu thư vô dụng ngoài tài năng kinh doanh.-Tôi không tin cô sẽ có thể giết được tôi. -Vậy thì anh cứ làm thử xem, tôi nói trước sự nhẫn nại của tôi có hạn, đừng để tôi có cơ hội giết anh, anh không biết mình đanh đùa giỡn với ai đâu.-Cô quay người rời khỏi phòng khách sạn, để lại người đàn ông đang ngẩn người và một người phụ nữ đang khó chịu ở thân dưới của người đàn ông đó vì cô đã cản trở 'việc tốt' của họ. ____________________________________-Ly hôn đi, tôi không yêu em, người tôi yêu là Minh Ngọc, huống hồ cô ấy vẫn con yêu tôi và mang con của tôi.-Hắn tuyệt tình nói với cô. -Được, nhưng anh phải hứa là sau khi ly hôn anh không bao giờ được xuất hiện trước mặt tôi một lần nào nữa.-Cô đang kìm nén nước mắt, mặc cho con tim đang thắt chặt lại, cô cố dùng vẻ mặt lạnh lùng, vô cảm nói với hắn. Cô định nói với hắn rằng cô đã mang thai 3 tháng, nhưng tình cảnh hiện giờ thì đã không cần thiết nữa. -Được.-Hắn không chần chừ mà đồng ý. ____________________________________-Anh xin lỗi, anh sẽ không bao giờ làm tổn thương em một lần nào nữa, trở về bên anh đi.-Hắn nói với cô bằng giọng hối hận, thâm tình, còn có một chút bất lực. -Bây giờ đã quá muộn rồi, chính anh đã bỏ rơi tôi và con, tôi hiện giờ hận không thể …

[Edit] Nghiện yêu - Thiên Dữ

[Edit] Nghiện yêu - Thiên Dữ

3 0 2

Nguồn convert: SherryHán Việt: Ái ẩnEditor: Xíu Xíu Bay BayThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Thiên chi kiêu tửChó con cố chấp u ám x tỷ tỷ thanh lệ kiên cường---------"Tôi mắc chứng nghiện yêu." - Trần YếmTrần Yếm được đưa về nhà lúc chỉ mới 18 tuổi.Thiếu niên thuần khiết như dòng suối lạnh lùng gặp mặt, không chút biểu cảm gọi tên cô: Nam Trăn.Nam Trăn thấy hắn lớn lên xinh đẹp, kiên nhẫn từng chút một dạy dỗ hắn, về sau muốn hắn gọi mình là chị.Vào một đêm mưa ẩm ướt nào đó, cô bị nhốt trong căn phòng chật chội.Trần Yếm thay đổi vẻ ngoài lạnh nhạt ngày xưa, ngang tàng giữ chặt lấy cằm cô, đôi mắt u ám ngập tràn sự điên cuồng.Cô kinh hãi, hoảng loạn khẽ quát: "Trần Yếm, em điên rồi!"Đúng vậy, Trần Yếm đã phát điên rồi.Vào khoảnh khắc Nam Trăn đưa hắn về nhà, nhẹ nhàng lau đi vết bẩn trên mặt hắn; vào những đêm hắn trốn trong bóng tối nhìn trộm Nam Trăn cười nói vui vẻ với người khác; vào lúc Nam Trăn nắm lấy tóc hắn, khó chịu mắng hắn không có lương tâm.Trần Yếm đã phát điên rồi.Hoàn toàn phát điên rồi.Phát điên thành nghiện.Nghiện chính là thứ tình yêu hắn không thể dứt ra với Nam Trăn.Hắn tham lam vuốt ve khuôn mặt ngày ngày gặp gỡ mà vẫn ngày ngày nhung nhớ này, không thể ức chế được sự chiếm hữu mãnh liệt, "Đôi mắt của chị, không được nhìn người khác."Sau này gặp lại, hắn là thiên tài mới nổi, có tiếng tăm trong giới đầu tư.Vô số người vây quanh lấy hắn, nhưng hắn trời sinh tính cách lạnh lùng bạc tình, người khác mảy may không thể…

PERTHSAINT_ AEPETE _ COUPLE __ LOVE BY CHANCE 💕

PERTHSAINT_ AEPETE _ COUPLE __ LOVE BY CHANCE 💕

32,589 1,415 199

Yêu thương PerthSaint 💕 Muốn lưu giữ lại những hình ảnh tốt đẹp nhất, hạnh phúc nhất của 2 em cũng như AePete trong LoveByChanceTheSerises 2018.LoveByChance là bộ phim BL đầu tiên mà mình tâm đắc và đặt nhiều tình cảm như vậy.❤Tình cờ biết đến 2 em, tình cờ yêu thương 2 em, và tình cờ muốn bảo vệ nụ cười của 2 em. Cầu mong những điều tốt đẹp nhất trên thế gian này sẽ đến N'Perth N'Saint! 🐯🐉Yêu thương 2 em nhiều lắm!💕"Tình cờ, rằng tình yêu không cố định ở ai. Chúng ta chưa từng yêu ai bởi vì sự tình cờ." _LBC 💕💕💕💕#Hình ảnh lấy từ nhiều nguồn#💕_KimJoyHan_ 181028…

so sád

so sád

64 3 1

so sádby queen. 🦊🐰. .. . Âm thanh lê lết của vật nặng nặng nề vang lê trong bóng tối sâu thăm thẳm, từ vùng tối của con hẻm, cô chậm rãi đi ra. Gương mặt dính đầy máu, bàn tay ướt thẫm máu, nhưng quần áo lại vô cùng sạch sẽ, cốt là vì cô biết, cậu ấy không thích mùi máu tanh. Nở nụ cười nhẹ nhàng đến si mê, cô cong mắt cười vui vẻ với cậu, nói. -" Jungkook à, tớ đã thực hiện xong nhiệm vụ cuối cùng này của cậu rồi. "Nói đoạn, cô không chút vất vả kéo từ đằng sau lên xác chết vẫn còn ấm của nàng. Gương mặt thanh tú tái nhợt cùng thân thể không một mảnh vai che thân lành lặn, nếu nhìn qua, có lẽ sẽ chỉ nghĩ rằng, nàng đang ngất đi thôi. Đương nhiên, chắc chắn không phải là vậy. Jungkook nhíu mày chán ghét nhìn thân thể của nàng, cậu phàn nàn. -" Cậu không thể để cho cô ta mặc một chút quần áo à? Chướng mắt chết đi được. ". .. .…