EM LÀ HỒ LY! [2JAE]
Đừng lo Tể ngốc!Ở bên anh, dù em có là hồ ly chăng nữa anh vẫn yêu em...❤️…
Đừng lo Tể ngốc!Ở bên anh, dù em có là hồ ly chăng nữa anh vẫn yêu em...❤️…
-"từ giờ tớ sẽ gọi cậu là bồ câu nhé"-"vì sao lại là bồ câu ?"-"chẳng phải việc đưa thư là của bồ câu sao?"…
❝ Tôi vì em trao đi cả tuổi trẻ như vậyĐể đổi lại một câu 'Cảm ơn sự tác thành của anh' ❞.…
"và em là lý do để anh trở về nhà."…
Em đẩy Anh đi...Anh ở lại, Anh hạnh phúc...Em đi❤️…
cô mơ nhiều điều lắm, những giấc mơ ngốc nghếch vụng dại, và sẽ chẳng bao giờ thành hiện thực.Park Jihyo x Myoui Mina.…
Một câu chuyện ngọt ngào và đáng yêu!Dành cho cả fan lẫn non-fan đều có thể đọc…
Đứa trẻ hiểu chuyện sẽ không có kẹo ăn...…
Truyện được viết dựa trên nội dung của bộ phim "All Of Us Are Dead" thuộc series phim của NetflixDành cho tôi và otp của tôi, không yêu xin đừng nói lời cay đắng :vTruyện có một vài chi tiết OOC và bị biến đổi không giống với tình tiết trong phim, cảm thấy không hợp vui lòng im lặng rời đi Văn phong của tôi còn rất nhiều thiếu xót, mong mọi người góp ý thiện chí nhiều :vBản quyền và công sức hoàn toàn thuộc về tôi, vui lòng không tự tiện mang ra khỏi wattpad và reup dưới mọi hình thức :3_________________________________Truyện kể về một đoạn tình cảm nhen nhóm giữa sự vật vã chống chọi tìm lại sự sống của một nhóm học sinh trường cấp 3 Hyosan trong đại dịch zombie.Tưởng chừng như mọi chuyện đã kết thúc, nhưng liệu rằng trò chơi chỉ mới bắt đầu ?Sẽ ra sao nếu như Choi Namra và Cheong San cùng trở thành halfbie, còn Su Hyeok lại là thuốc giải ?"Everything in the world is just the choiceYou don't choose me, I don't blame you."_____________Truyện được viết tiếp nối vào câu chuyện của bộ phim, Cheong San không chết và đại dịch zombie cũng không kết thúc…
Lần đầu viết truyện có sai lầm mong mọi người bỏ qua cho truyện mìh tự viết nhécấm mang con mìh đi mà ko xin phép mìh nhéChuyện tình 1 ông trùm hắc đạo 17 tuổi Và 1 Đại Tỷ giấu mặt trong thế giới ngầm 18 tuổiNếu có vài tình huống giống truyện nào của các bạn thì cho mình xin lỗi nhé bạn cứ nói mình, mình sẽ xoá truyện này bỏ…
textfic. aether và lumine sống trong một khu xóm điên khùng…
"Kể về cuộc sống của bạn sau khi được nhận vào ngôi trường mang tên Teyvat."Mạch truyện chính là all x readers (F) nhé mn, mình cũng sẽ làm ngoại truyện về các nhân vật(cụ thể hơn trong phần lưu ý)Sủng Scara, Xiao, Venti.Nhớ đọc kỹ lưu ý số 3 trước khi bắt đầu đọc nhé.Idea: by meTất cả các nhân vật đều thuộc bản quyền của miHoYo.…
Warning: OOC, nhiều sự kiện không có trong game.Couple: Kaeya x Reader"Có lẽ đây là ảo giác nhưng khi ngồi dưới gốc cây đầy kỉ niệm ấy, Kaeya đã thấy bóng dáng nhỏ nhắn của em ngồi đu đưa trên cành cây ngần đó, mắt hướng về phía mặt trăng đang tỏa sáng một mình trên bầu trời bao la rộng lớn. Trăng vẫn đẹp như ngày nào vậy, vẫn đẹp như khi Kaeya có em. -Trăng đêm nay đẹp thật nhỉ, Kaeya?"…
Bộ truyện này mk viết theo ý tưởng của 1 bộ phim ngôn tình nhật bản nha. Thấy dễ thương nên mk viết fic cho Satzu luôn , mk sẽ có thay đổi 1 chút trong truyện nhé. Chúc các cậu đọc truyện vui vẻ ~…
Ở đây chứa chấp những mẫu chuyện sống đời thường của cp đôu báo làng báo cứa Scaramouche và KazuhaXin vui lòng lưu ý đây là một ổ OTP của tớ. Hoàn toàn chỉ có ScraKazu, not KazuScara. Nhân vật thuộc quyền sở hữu MiHoYo nhưng truyện thuộc sở hữu của tớKhông thích thì vui lòng lướt!…
" Ta Là Tai Họa..... "Ghét của nào trời trao của đó Ta không thích nam nhân phẳng lì như các ngươi, ta chỉ thích nữ nhân !Ngươi Thích nữ nhân vậy mà lại rơi vào lưới tình của bọn ta ? đọc đi sẽ biết..!! _________NV : Oda Tg : Quỷmê Hentai Lần đầu tôi viết có sai sót gì các độc giả thông cảm.. Chúc các độc giả đọc truyên vui vẻ 8/8/2022…
"mỗi một phút giây bên người là một lần đắm say."…
Mih đã xem phim r, nhưng vẫn ko hài lòng về cái kết. Nó cứ bứt rứt lương tâm sao ấy, cứ bùn bùn nên mình quyết định viết phần 2 cho truyện... Mong mọi người ủng hộ...…
Dữ dội và dịu êm. Ồn ào và lặng lẽ.…
Iwaizumi im lặng, bởi vì cậu ta nói đúng. Có điều gì đó về Miyagi luôn giữ chân anh lại, dù anh đang ở cách đó cả một đại dương, và hai mươi hai tiếng đồng hồ. Những ngày tháng thảnh thơi, không cần suy nghĩ về nỗi lo của người lớn, với trái bóng chuyền trên vai. Cành hoa đào ngoài cửa sổ lớp học của họ ở Aoba Johsai. Giày tập của anh lăn lóc cạnh giày tập của Oikawa, họ nằm sõng soài trên sàn nhà, mướt mát mồ hôi. Oikawa vươn tay ra chạm vào ánh nắng như thể ánh sáng ấy là một vật gì đó, và khuôn mặt cậu thất vọng như thể cậu đã muốn nắm chặt nó trong tay. Iwaizumi không rõ tại sao mình lại nhớ về khung cảnh đó lúc này. Bàn tay Oikawa siết lại, những đốm nắng nhảy múa trên khuôn mặt cậu. Iwaizumi nhận ra anh chưa bao giờ có thể quên đi khuôn mặt đó. "Cậu có muốn quay về Miyagi không, Iwaizumi-san?"…