Ngàn năm trước, nàng chỉ là một tiểu yêu hoa sơn trà, hắn là Trung Thiên vương chưởng quản Trung Thiên.Hội Hoa Triêu (trăm hoa đua nở) được tổ chức trăm năm một lần, trước mặt mọi người nàng hướng hắn bày tỏ, dẫn đến vô số tiếng cười nhạo.Nàng nổi giận: "Ta chính là muốn làm thần hậu."Hắn nở nụ cười: "Vậy tu tiên đi."Từ đó về sau, nàng dốc lòng tu hành.Hội Dao Trì năm trăm năm trước,Nàng lại hỏi: "Khi nào ta mới có thể làm thần hậu của ngươi?"Hắn trầm mặc một lát, mỉm cười nói: "Chờ ngươi nhập tiên tịch rồi nói sau."…
Tác phẩm gốc 《表演科今天也 想与侦探同归于尽》.Vì mình quá vã nên đi dịch. Chủ yếu là những mẩu truyện ngắn được mình dịch và bê lên đây.Vẫn là tay non nên mong mọi người ném đá nhẹ nhàng.…
Nguyên Tác: trùng sinh chi môi thê vô địchTác giả: Vụ Thỉ DựcEdit : Từ 1-37 Bear, Bich Dung, Ngọc Huyền, Tiểu Lộc Hàm, Trang Phạm (Từ 38 đến Hết)Nguồn: https://cungquanghang.com/threads/hien-the-xui-xeo-vu-thi-duc-pn-126-hoan-da-co-ebook.5022/Nghe nói Tĩnh Viễn Đại Tương Quân công cao hơn chủ kia là vị hôn phu chỉ phúc vi hôn từ nhỏ của nàng, chờ sau khi hai người thành thân, nàng sẽ bị vị hôn phu liên lụy cùng nhau lưu đày đến vùng Tây Bắc lạnh khủng khiếp. A Manh thực bình tĩnh, không sao, nếu Hoàng Thượng dám lưu đày bọn họ, nàng nhất định nguyền rủa hoàng đế mười năm không cứng, vì thế, hoàng đế thật sự không cứng. (... )Cho nên mới nói, loại nữ nhân miệng quạ đen không may mắn này, thật sự không có người nam nhân bình thường nào có thể tiêu thụ được tốt.Nhưng hiện tại, A Manh làm thế nào cũng không tin được nam nhân thực ác liệt lấy áp đảo bắt nạt nàng làm niềm vui này từng là tiểu chính thái (*) hận đời bị người bắt nạt, tức chết đi màÁc nam không phải ai cũng đều có thể phục tùng mà nàng cũng không phải thuần thú sư, tuy rằng bị ác nam ở trên giường bắt nạt đến thảm, nhưng bất quá xoay người nhìn thấy ác nam đi chà đạp mấy kẻ bắt nạt nàng, nàng đột nhiên cảm thấy ác nam này nhìn thấy thuận mắt thế nào ấy nhỉ, nếu cứ thế này sống cùng cả đời cũng không sai.Muốn bắt nạt nàng? Ngươi xác định ngươi không sợ bị nguyền rủa sao? Đương nhiên, còn có một điều kiện tiên quyết, ngươi trước có thể đá đổ cái tên ác nam kia rồi nói sau đi !PS: đây là một câu chuyện của một nữ nhân có tính cách ngốc miệng…
Thể loại: ABO, Gương vỡ lại lành, Khế ước tình nhân, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, HECP: Cây vạn tuế hiếm có khe khẽ miao miao nở hoa A × Làm bộ tiểu lưu manh thực tế ngây thơ O (Bách Lý Đông Quân × Tư Không Trường Phong)Văn án:Bởi vì cha mình thiếu nợ người ta, Tư Không Trường Phong tới gặp chủ nợ để xin lưu tình một chút.Ai ngờ được chủ nợ là Bách Lý Đông Quân, là bông hoa cao lãnh mà suốt những năm cấp 3 y theo đuổi vẫn không thành công...Không ngờ nữa là y uống rượu để bớt xấu hổ, đúng lúc chủ nợ lại vừa rơi vào kỳ nhạy cảm, và rồi cả hai lăn ra ngủ.Sau khi tỉnh rượu lại mắc thêm sai lầm, cùng chủ nợ vậy mà kết hôn rồi...Bởi vì y bị người nhà gả đi![ LƯU Ý TRUYỆN CHUYỂN VER NHẰM MỤC ĐÍCH ĐU CP, VUI LÒNG KHÔNG LẤY MANG ĐI NƠI KHÁC. NẾU CÓ VẤN ĐỀ MÌNH SẼ GỠ. CẢM ƠN. ]…
Tên khác: Hòn đá bướng bỉnh và liệt nữThể loại: Ngôn tình hiện đại, nhiếp ảnh gia x phóng viên chiến trường, trời đất tác thànhĐộ dài: 60 chương + 6 ngoại truyệnEdit + Beta: Liệt Hỏa CácHai con người với hai tính cách hoàn toàn trái ngược nhau.Anh cố chấp như đá, cô mạnh mẽ như lửa.Mà hết lần này đến lần khác, từ linh hồn đến thể xác, họ đều phù hợp với nhau.Phóng viên mặt trận VS nhiếp ảnh gia điên loạn.Nam chính như ánh nắng mặt trời, nữ chính có sức mạnh như đàn ông.Câu chuyện này lại có tên 'Vài câu chuyện về chiến trường hỗn loạn.'…
Đây là truyện mình tự viết.Bởi vì quá thích couple trong phim nên phải tự đẻ hàng ra để thỏa lòng đu couple.Truyện trong đây sẽ chỉ là những mẫu truyện nhỏ về Trầm Túy Tịnh Tiêu, mình sẽ cố gắng viết không quá OOC và truyện lấy bối cảnh giống trong phim.Đôi lúc sẽ có những couple khác.…
Khổ nạn vô biên, xa thuyền vô hoa: Khổ nạn không ngừng, con thuyền xa bờ không phải thuyền hoa.P/s: Y thiên vị bọn họ, bọn họ thiên vị hắn :))))P/s: fic có ngược Triệu Viễn Châu, ai đọc k hợp có thể bỏ qua ạ 😌…
Ta-Chu Nguyệt-bảo bối của núi Côn Luân vô tình xuyên không rồi! Xuyên về lúc phụ mẫu ta còn chưa gạo nấu thành cơm.Mọi người đoán xem là như thế nào?Từ nhỏ đã nghe câu chuyện tình yêu tuyệt vời của họ. Mẫu thân là nổi tiếng là một mĩ nhân, xinh đẹp hiền lành. Còn phụ thân bá đạo mạnh mẽ, cao thâm uyên bác, cao thủ đẹp trai. Nghe nói họ đã yêu nhau từ khi còn chưa hoá hình, chưa bao giờ có một cuộc cãi vã nào, khiến ta rất ngưỡng mộ. Nhưng...xuyên qua đây sao lại có gì đó sai sai! Chê ta yếu thì thôi đi, còn bày trò bắt nạt ta. Suốt ngày cợt nhả mắt đưa mày liếc, liêm sỉ rơi rớt, bị quê vẫn mặt dày, không đứng đắn chút nào. "Chu Yếm tiếng xấu đồn xa" hoá ra lại là phụ thân ta. Còn người lạnh lùng không cảm xúc, trong bán kính 500 dặm không ai dám lại gần, bông hoa (hoè) cao lãnh xinh đẹp trên núi, thế mà lại là mẫu thân. Thiên a! Mẫu thân khi còn trẻ hoang dã như vậy sao, mẫu thân giả vờ đúng không??Còn phụ thân nữa, đó là thê tử của người mà, đánh nhau với người ta như vậy được sao???Hai người cứ như vậy con phải làm sao đây!!!!!Phụ mẫu, con không mong hai người có thể lập tức thành thân, nhưng xin hai người đó, đừng oánh nhau nữa mà~ (ノT_T)ノ ^┻━┻ CP : Chu Yếm x Ly Luân aka Chu Ly (hai nhân vật trong phim Đại Mộng Quy Ly)-Lấy ý tưởng từ một video trong group nhỏ 🐒, do chủ sạp rau nao đó (quên rồi) gửi-Đây là sản phẩm của trí tưởng tượng -Cảnh báo: OOC#Do not reup. Nếu phát hiện mình sẽ drop ạ…
从头来过 (叶百)TÁC GIẢ: KID元元CP:叶鼎之X百里东君Edit: HannnurluveNguồn: ihuaben-----------Bách Lý Đông Quân trùng sinh rồi!!! Nhưng lại xuất hiện một nhân vật mới...Rốt cuộc y có thể thay đổi quá khứ cứu Vân ca của y không?Đọc rồi sẽ biết nhé~~~...Mê cp Diệp Bách mà ít fic quá nên tui edit rồi share cho mn đọc cùng nè!Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, mong mn không mang đi lung tung!Thời gian ra chap tùy thuộc vào tác giả.x3Chỉ đăng trên wattpadChúc các bạn đọc truyện dui dẻ~PS: Tác giả đã lâu chưa đăng chap mới nên CÂN NHẮC trước khi nhảy hố nha~…
"Thành phố có đẹp không anh?""Khi nào em thử lên thì em sẽ có câu trả lời""Em nghe người ta nói nó rất hoa lệ ạ?""Hoa cho người giàu,lệ cho người nghèo"…